Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 557: Trên Trời Không Mây Không Mưa, Trên Mặt Đất Không Mai Mối Không Thành Hôn

Trước một toà biệt thự sang trọng, có một chiếc xe Rolls-Royce Phantom đời thứ tám màu đen.

Ngô Minh đưa chìa khóa xe cho Giang Phong, khẽ cười nói:

"Giang đại sư, tôi và Tiểu Lệ có thể tới được với nhau đều nhờ có anh đáp cầu dắt mối. Đây là tạ môi lễ của vợ chồng chúng tôi, hi vọng rằng anh sẽ thích."

Giang Phong khách sáo từ chối: "Ngô tổng, anh và chị Phạm là tình đầu ý hợp, dù không có tôi hỗ trợ đáp cầu dắt mối, các người chắc là cũng có thể tiến tới với nhau. Tôi chỉ có tác dụng dệt hoa trên gấm, lễ tạ môi này quá quý trọng, tôi mà nhận lấy thì có chút ngại!"

Phạm Tiểu Lệ kéo cánh tay chồng mình, cười tủm tỉm nói: "Giang đại sư, cậu quá khiêm nhường rồi, lúc trước nếu không phải có cậu hỗ trợ đáp cầu dắt mối, tôi chắc chắn sẽ không lấy lòng hắn. Ngô công tử người ta lúc đó đoán chừng còn chướng mắt tôi. Cho nên cậu vô cùng quan trọng đối với hôn nhân của chúng tôi, không phải chỉ là dệt hoa trên gấm thôi đâu."

Ngô Minh liên tục gật đầu nói: "Đúng vậy, Giang đại sư không cần khiêm nhường, anh nhất định phải nhận lấy tạ môi lễ này."

Giang Phong lúc này mới tiếp nhận chìa khóa xe rồi nói: "Được rồi, tôi sẽ nhận vậy!"

Hoàng Linh Vi vẫn luôn yên tĩnh đợi ở bên cạnh Giang Phong, nhìn một màn trước mắt, trong lòng thật sự tự hào vì bạn trai mình.

Sau đó, hai bên lại khách sáo một phen, Giang Phong mới cùng Hoàng Linh Vi lái xe rời đi.

Giang Phong vẫn lái chiếc Volvo XC90 kia, Hoàng Linh Vi thì lái Rolls-Royce đời thứ tám này.

Bởi vì ngày kia phải đi Kim Thành tỉnh Lũng tham gia hôn lễ của Lôi Hải và Lê Thiên Nhu, cho nên Giang Phong không dày vò tại tỉnh Quế nữa mà là lựa chọn lái xe về thành phố Thâm Quyến.



Thành phố Thâm Quyến.

Hoàng gia.

Hoàng phụ Hoàng mẫu nhìn chiếc Rolls-Royce Phantom đời thứ tám mới tinh, trong mắt đầy vẻ chấn động.

Người con rể tương lai này đúng là lợi hại, chỉ là đi uống rượu mừng một chuyến thôi đã lái một chiếc siêu xe giá trị gần chục triệu, tốc độ kiếm tiền này khiến cho bọn hắn phải ghé mắt.

"Cha, mẹ, trong xe còn có không ít quà tặng đâu!" Hoàng Linh Vi cười nói.

Hoàng phụ Hoàng mẫu nhìn một chút, phát hiện quà tặng trong xe là thuốc trà rượu như bình thường, mặc dù kém hơn đống đồ mà Giang Phong mang đến trước đó, nhưng cũng là tinh phẩm hiếm thấy.

"Tiểu Giang, vị khách này của cháu ra tay đúng là rất phóng khoáng!" Hoàng mẫu tán thưởng không thôi.

"Đó là đương nhiên, vị Ngô tổng này chính là thái tử gia tập đoàn XX, mặc dù thân phận địa vị kém hơn Uông tổng một chút, nhưng tài sản trong nhà cũng là hàng chục tỷ. Vợ chồng Ngô tổng thực tình tạ môi, lễ phẩm đương nhiên không thể nhẹ được!" Hoàng Linh Vi nói.

"Hôn nhân cổ đại quốc gia chúng ta luôn là 'tuân theo cha mẹ, nghe lời bà mối', ngoài ra còn có cách nói 'Trên trời không mây không mưa, trên mặt đất không mai mối không thành hôn ', có thể nói người làm mối khi đó rất có thân phận địa vị."

Hoàng phụ cảm khái: "Nhưng cho dù người làm mối có thân phận địa vị cao ở cổ đại thì ích lợi của việc tác hợp một đôi vợ chồng đều không thể so sánh với Tiểu Giang cháu được. Trong ngành nghề làm mối này, Tiểu Giang cháu đúng là đã làm đến cực hạn!"

Hoàng mẫu nói bổ sung: "Quan trọng nhất là mấy món đồ tạ môi đắt giá này đều là khách hàng nguyện ý tặng, đây mới là chỗ lợi hại nhất của Tiểu Giang khi làm mai."

Hoàng phụ gật đầu nói: "Đúng vậy, điều này chứng minh khách hàng vô cùng hài lòng về đối tượng mà Tiểu Giang tìm kiếm."

Nghe cha mẹ vợ nhất xướng nhất hợp tán dương, Giang Phong khiêm tốn cười nói: "Chú Hoàng dì Hoàng quá khen rồi!"

Hoàng phụ Hoàng mẫu nhìn người con rể tương lai này, thật sự là càng nhìn càng thuận mắt.

Đêm đó, Giang Phong được Hoàng phụ Hoàng mẫu giữ lại Hoàng gia một đêm.

Ngày kế tiếp, Giang Phong mang theo Hoàng Linh Vi tiến về sân bay, đi máy bay bay thẳng Kim Thành tỉnh Lũng.



Thành phố C tỉnh Quế.

Một nhà bốn người Liễu Vân Tình đang ăn cơm trong một nhà hàng tên là Dương Sóc, đang ăn món cá om bia - một trong mười món ăn nổi tiếng nhất của tỉnh Quế, hương vị rất đặc sắc, khiến cho người ta 'Không ăn không biết, ăn một lần không thể quên được' .

"Hương vị của cá om bia này đúng là tuyệt nhất, trước khi ông nội con qua đời luôn nhớ mãi không quên món này." Liễu Phụ vừa ăn vừa cảm khái.

Liễu Vân Tình cũng vừa ăn vừa cảm thán: "Cá om bia này ngoài thơm trong mềm, da vàng sốt đậm, vừa vào miệng đã lưu hương. Hai mươi mấy năm trước con vậy mà đã bỏ lỡ một món ăn mỹ vị như vậy, đúng là quá đáng tiếc!"

Liễu mẫu vừa cười vừa nói: "Lúc đó con không ăn được cay, mà cá om bia này không cay sẽ không có linh hồn, cho nên lúc đó cho dù ba mẹ khuyên như thế nào thì con cũng không chịu nếm một miếng."

Dương Khởi Nga trừng hai mắt, nói: "Bà ngoại, tại sao cháu cảm giác bà là đang nói cháu?"

Liễu mẫu cười nói: "Tiểu Nga nhà ta đúng là thông minh, bà ngoại nói với cháu này. Cá om bia này thật sự rất ngon, nếu như cháu mà bỏ qua, cũng không biết cần bao nhiêu năm nữa mới có cơ hội ăn lại đó nha!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận