Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 248: Đuôi Lông Mày Rời Rạc Thì Tình Khó Tụ (2)

Có lẽ tại học những “giáo viên” đảo quốc quá nhiều, mỗi lần đều chơi đùa tới mức Dương Tĩnh Vân hoàn toàn mất hứng thú, thậm chí phao câu cũng thường bị anh ta đánh cho sưng đỏ, sau khi cảnh cáo vài lần vô hiệu, cô ta không thể không chia tay.

Sau khi trải qua ba mối tình thất bại, Dương Tĩnh Vân cũng mệt mỏi, bắt đầu sợ làm quen với bạn trai, còn có cảm giác mỗi lần nhìn người đều nhìn nhầm, thật sự không muốn bị tổn thương nữa!

Vì vậy, mấy năm gần đây, Dương Tĩnh Vân chỉ cân nhắc kinh doanh hạt dẻ của mình, không bỏ thời gian đi nói chuyện yêu đương gì nữa.

Chẳng qua, theo số tuổi tăng lên, Dương Tĩnh Vân giống như phần lớn các cô gái ế chồng, không thể tránh khỏi bị ba mẹ giục cưới.

Dương Tĩnh Vân ở trước mặt cha mẹ đương nhiên biểu thị mình sẽ mau chóng tìm kiếm, nhưng trên thực tế cô ta chẳng những không hành động, ngược lại còn đuổi những người theo đuổi còn sót lại chạy mất. Không phải Dương Tĩnh Vân muốn sống cô độc suốt quãng đời còn lại, mà lần này cô ta cần cảnh giác cao độ, không tìm được người thích hợp với mình, cô ta cương quyết không kết hôn.

Dù sao ba người bạn trai trước chỉ là bạn trai thôi, không thích hợp chia tay là được rồi!

Nhưng nếu kết hôn sinh con rồi, lại phát hiện hai người không thích hợp, vậy sẽ có phiền phức lớn.

Về phần phải làm thế nào mới có thể tìm được người thích hợp với cô, vậy cũng chỉ có thể dựa vào duyên phận.

Tục ngữ nói 'Có duyên ngàn dặm cũng gặp được', chỉ cần hai người có duyên phận, cho dù cách trăm sông nghìn núi, cũng sẽ có cơ hội để cho hai người gặp nhau.

Trong lúc Dương Tĩnh Vân đang nghĩ xem chồng tương lai của cô ta sẽ gặp mặt cô ta với hình thức nào, đột nhiên có một giọng nói vang lên ở phía trước xe đẩy: "Bà chủ, cân cho tôi nửa cân hạt dẻ!"

Dương Tĩnh Vân lấy lại tinh thần, theo thói quen đáp: "Được, xin chờ một lát!"

Trong khi nói chuyện, Dương Tĩnh Vân cũng nhìn thấy người khách, đây là một người thanh niên đẹp trai trông chỉ có hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, mặc một cái áo lông vũ tương đối nhẹ mỏng, phối hợp với một cái quần rộng rãi chính là phong cách thoải mái.

Dương Tĩnh Vân bán hạt dẻ đã nhiều năm, tốc độ của người bình thường thật sự không thể so sánh được, trong lúc kín đáo quan sát khách, không tới mười giây cô ta đã cân hạt dẻ cho khách xong!

Khi Dương Tĩnh Vân cân hạt dẻ, người thanh niên đẹp trai cũng quét mã số thanh toán!

Nhận lấy hạt dẻ, người thanh niên đẹp trai nói cám ơn, sau đó hỏi: "Bà chủ, chỗ chị có ghế không?"

"Có!" Dương Tĩnh Vân vừa nói vừa cần một cái ghế băng bên cạnh đưa tới cho hắn.

"Cảm ơn bà chủ!"

Sau khi người thanh niên đẹp trai ngồi xong, vừa bóc hạt dẻ vừa nói với Dương Tĩnh Vân: "Bà chủ, tôi nhìn gương mặt chị, hình như tình cảm không thuận lợi nhỉ?"

Dương Tĩnh Vân lơ đễnh mỉm cười nói: "Cậu còn trẻ tuổi mà biết xem tướng à?"

Người thanh niên đẹp trai ném hạt dẻ đã bóc vỏ vào trong miệng, vừa nhai vừa nói: "Bà chủ, chị đừng trông mặt mà bắt hình dong, cho dù tôi trẻ tuổi nhưng ở trên phương diện tướng học vẫn có thành tựu không nhỏ, đặc biệt là ở trên phương diện nhân duyên này, tôi vẫn chưa từng phục ai đâu!"

Cho dù trong lòng Dương Tĩnh Vân không tin, nhưng khách hàng lúc nào cũng là nhất, trên mặt cô ta lộ vẻ kinh ngạc nói: "Hóa ra cậu lợi hại như vậy à? Vậy cậu xem giúp nhân duyên của tôi thế nào?"

Người thanh niên đẹp trai lại lấy ra một hạt dẻ bóc vỏ, nghe vậy thì nhìn Dương Tĩnh Vân nói: "Lông mày của người phụ nữ chính là cung tình duyên, tôi quan sát đuôi lông mày của chị có một đoạn rời rạc lại rối loạn, có câu nói đuôi lông mày rời rạc thì tình khó tụ. Cho nên, tôi kết luận con đường tình cảm của chị trước đây khẳng định không được thuận lợi, không biết tôi nói có đúng không?"

Dương Tĩnh Vân nhìn người thanh niên đẹp trai nói chuyện đĩnh đạc thì phối hợp: "Cậu thật sự nói đúng rồi, con đường tình cảm của tôi quả thật không quá thuận lợi, không biết cậu còn nhìn ra được điều gì nữa?"

Người thanh niên đẹp trai ung dung bình tĩnh nói: "Từ đuôi lông mày rời rạc của chị có thể thấy được, chị chắc hẳn từng trải qua ba mối tình, nhưng ba mối tình này chưa từng vượt quá ba tháng."

Nghe đến đó, Dương Tĩnh Vân cuối cùng kinh ngạc.

Trước đó, đối phương nói con đường tình cảm của cô không được thuận lợi, cũng chỉ là cách nói tương đối mơ hồ, nói không khoa trương, dùng những lời này tùy tiện lừa một người nữ nhân, ít nhất có một nửa là nói trúng rồi.

Dù sao trong xã hội bây giờ, phụ nữ có tình cảm không thuận lợi quá nhiều!

Nhưng bây giờ, đối phương nói ra chính xác cô ta từng trải qua ba mối tình, mỗi mối tình còn chưa từng vượt quá ba tháng, Dương Tĩnh Vân cũng có chút nửa tin nửa ngờ về người này, không còn hoàn toàn không tin như trước.

Bởi vì cô ta có bạn trai là chuyện mấy năm trước, ngay cả ba mẹ của cô ta cũng không biết cô ta từng có ba người bạn trai, mà cô ta một mình tới tỉnh thành làm thêm, ở bên tỉnh thành cũng không có bạn bè thân thiết gì.

Cho nên, Dương Tĩnh Vân thật sự không nghĩ ra, ngoại trừ bản thân cô ta, còn có ai biết cô ta từng có ba người bạn trai?

Quan trọng nhất là đối phương còn nói chính xác mỗi mối tình không vượt quá ba tháng, điều này cũng thật sự thần kỳ!

Lẽ nào, người thanh niên này đúng là một thầy tướng số?

Hắn thật sự từ cung tình duyên gì đó của cô ta nhìn thấu được kinh nghiệm yêu đương của cô ta sao?

Nghĩ tới đây, Dương Tĩnh Vân thu lại thái độ không để ý trước đó, vẻ mặt có phần kính trọng hỏi: "Xin hỏi đại sư xưng hô thế nào?"

Người thanh niên đẹp trai khẽ mỉm cười nói: "Tôi họ Giang, tên chỉ có một chữ Phong, fan trên mạng đều gọi tôi là Giang đại sư. Tôi còn có một thân phận khác, đó chính là ông chủ của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận