Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 582: Mở Lời Thành Xứng Đôi, Nâng Miệng Hợp Nhân Duyên (3)

Buổi chiều.

Tại một khách sạn năm sao nào đó.

Bếp trưởng n Quốc Sư đích thân xuống bếp, làm ra một bàn lớn toàn thức ăn ngon để chiêu đãi ông mối Giang đại sư và đối tượng hẹn hò Trình Miêu Miêu.

Bây giờ gặp mặt, thấy dáng người tướng mạo của đối phương đều không kém, trong lòng hắn cũng có chút hài lòng.

“Giang đại sư, Miêu Miêu, mau nếm thử món thịt viên này đi, đây là một trong những món ăn sở trường của tôi.” u Quốc Sư mời hai người.

“Ừm, món ăn sở trường của đầu bếp khách sạn năm sao nhất định phải nếm thử rồi.” Giang Phong cười ha ha, gắp một miếng thịt viên cho vào miệng.

Trình Miêu Miêu cũng nể tình gắp một miếng thịt viên lên, cười nói: “Vậy tôi cũng nếm thử một miếng.”

Giang Phong cắn một cái, hương vị tinh tế tràn ra trong khoang miệng, liền không ngớt lời ca ngợi: “Chất thịt tươi ngon, mùi vị thơm phức, mỡ mà không ngấy, đây là món thịt viên ngon nhất tôi từng ăn đấy!”

Trình Miêu Miêu nếm thử một miếng, cũng lên tiếng khen: “Quả thật rất ngon, một miếng thịt viên lớn như vậy nhưng tôi cảm thấy ngay cả một nữ sinh cũng có thể ăn nhiều thêm hai viên.

u Quốc Sư nghe đến nở hoa trong lòng, chuyện may mắn nhất đối với một đầu bếp chính là gặp được một người biết ăn, dù sao thì cũng không ai muốn món ăn mình dụng tâm làm ra lại bị người khác chà đạp như trâu gặm mẫu đơn.

“Cả món thịt thăn và ức gà này nữa, hai người nếm thử đi.”

“Món ức gà này hương vị tươi mát, trơn mềm ngọt miệng, cả món này nữa, xốp giòn, nhân bánh mềm non tươi thơm, đều là mỹ vị hiếm có!”

“Chị Miêu Miêu, nhờ hồng phúc của chị mà hôm nay tôi mới có lộc ăn những món ngon này!”

“Giang đại sư, Miêu Miêu, ngon thì hai người cứ ăn nhiều một chút, tôi cũng chẳng có món nghề gì khác, chỉ có nấu ăn là cũng coi như có tài.”

“...”

Khả năng nấu nướng của u Quốc Sư cũng thật sự bất phàm, kể cả là Trình Miêu Miêu ăn đủ món mỹ vị từ nhỏ tới lớn mà cũng ăn không ngừng được, còn Giang Phong thì càng không cần phải nói.

Qua ba lần rượu, ba lượt thức ăn.

Lúc này, Giang Phong mới lên tiếng: “Anh u, Chị Miêu Miêu, ở trong vòng này muốn tìm được người vừa lòng đẹp ý cũng không dễ dàng, mà hai người lại đều là trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối, có thể nói là duyên trời định.

Dựa theo suy tính của tôi, hai người sẽ có một trai một gái, vừa vặn hợp thành hảo tự.

Nhân duyên như vậy trên đời khó tìm, mong hai người hãy trân quý lấy nó.”

u Quốc Sư và Trình Miêu Miêu cũng đã biết về khả năng thần kỳ của Giang Phong trong mảng suy tính nhân duyên, dù chưa trăm phần trăm tin tưởng kết quả suy tính của hắn, nhưng cũng tin tới bảy, tám phần.

Bởi vậy, nghe Giang Phong nói như thế, hai người đều không nhịn được nhìn nhau một cái.

u Quốc Sư thân là đàn ông liền mở lời tỏ thái độ trước: “Giang đại sư, năng lực suy tính nhân duyên của cậu đã vang danh cả nước, tôi hoàn toàn tin tưởng, mà Miêu Miêu cũng ưu tú như vậy, có thể đi cùng với cô ấy là vinh hạnh của tôi.”

Trình Miêu Miêu đỏ mặt, hai người dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, nói thẳng là ở cùng một chỗ như vậy khiến cô không tránh khỏi ngại ngùng, có điều cô cũng không phải người bình thường, liền mỉm cười đáp lại: “Anh u quá khen rồi, anh cũng rất ưu tú, có thể đi cùng với anh là vinh hạnh của tôi.”

Hai người nói xong lại nhìn nhau một cái, tất cả lời chưa nói đều đã ở trong một ánh mắt này.

Hai người có thể đưa ra quyết định nhanh như vậy cũng là có nguyên do:

Thứ nhất, người tác hợp cho hai người chính là Giang đại sư, mà sự lợi hại của Giang đại sư thì cũng không cần phải nhiều lời nữa.

Thứ hai, gia đình hai người có yêu cầu rất cao đối với hôn nhân của con cái, rất nhiều người trong nhà đều đi theo con đường chính trị thông gia, muốn có được hôn nhân tự do là chuyện cực kỳ khó khăn.

Kể cả không thành thông gia, cha mẹ bọn họ cũng sẽ tìm đối tượng cho bọn họ trong phạm vi xác định, muốn cưới hay muốn gả cho người bình thường là chuyện gần như không thể xảy ra.

Mà hai người lại môn đăng hộ đối, lại có hảo cảm với nhau, loại tình huống như vậy là rất hiếm thấy trong vòng này, hai người họ lại bỗng dưng gặp được, đương nhiên phải nhanh tay chớp lấy cơ hội.

Thứ ba, đây mới chỉ là tỏ thái độ mà thôi, cũng không phải lập tức kết hôn ngay.

Thấy hai người đã bày tỏ thái độ của mình, Giang Phong cười nói: “Ok, vậy tôi có thể công thành lui thân được rồi, Anh u, Chị Miêu Miêu, tôi mời hai người một ly, cầu chúc cho hai người trăm năm hòa hợp, mãi trong bể tình.”

“Cảm ơn Giang đại sư đã chúc phúc.”

u Quốc Sư và Trình Miêu Miêu cùng cầm ly rượu lên cụng ly với Giang Phong, sau đó ba người cùng tiếp tục ăn uống trò chuyện.

Bữa cơm này ăn đến khoảng tám giờ tối mới tan cuộc.

...

Ngày hôm sau.

Giang Phong ngồi máy bay trở lại Thâm thị, cùng ngày hôm đó, hắn đã cùng bạn gái Hoàng Linh Vi, mỗi người lái một chiếc xe, trở về tỉnh thành Quế tỉnh.

Vốn Giang Phong muốn đem chiếc Rolls – Royce đời thứ tám kia tặng cho cha vợ tương lai, có điều cha vợ tương lai của hắn dù sao cũng là đại phú hào có mấy toà nhà cho thuê ở Thâm thị, nếu như ông cần Rolls – Royce gì thì có thể mua bất cứ lúc nào, không cần phải lấy xe của con rể tương lai làm gì cả.

Cho nên hắn lái xe trở về gấp như vậy chủ yếu là vì ba người chị em cùng phòng của Hoàng Linh Vi kia muốn tới phòng môi giới hôn nhân của hắn làm việc, về tình về lý, Giang Phong và Hoàng Linh Vi đều nên trở về chào đón một cái.

Lúc lái xe về tới tỉnh thành Quế tỉnh thì đã là đêm khuya.

Hai người tùy tiện ăn một bữa khuya đơn giản ở ngoài, sau đó lái xe về Tây Phái Ngự Giang nghỉ ngơi.

Đáng nhắc tới chính là, lúc trở về, Giang Phong lại gặp được người bảo vệ trẻ tuổi, Trần Nhị Cẩu, đang trực đêm.

Khi Trần Nhị Cẩu nhìn thấy ông chủ, mà hắn cho là trâu bò nhất, mới đi mấy ngày đã lái một chiếc xe Rolls – Royce trở về, nói là xe mới của mình, hắn lại cảm thán trong lòng, thật đúng là người có tiền, đổi xe cũng tùy tiện như hắn thay quần áo vậy.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận