Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 464: Giới Thiệu Người Mai Mối Cho Tôi Là Có Ý Gì? (4)

Mặc kệ bản thân có tâm tư xem mắt hay không, sư muội đã mở miệng, tất nhiên cô phải cho sư muội mình mặt mũi này, cho nên Du Kinh Hồng không hề do dự, trực tiếp đáp: “Đã hiểu rồi, sư muội cứ bảo vị Giang đại sư kia trực tiếp liên hệ với chị đi!”

Phạm Tiểu Lệ đạt được đáp án mong muốn, liền chân thành nói: “Sư tỷ, vị Giang đại sư này có năng lực suy tính nhân duyên được rất nhiều người công nhận là không ai sánh bằng, đối tượng cậu ấy giới thiệu cho chị, hi vọng chị có thể coi trọng, đừng bỏ qua một mối nhân duyên tốt đẹp.”

“Được, chị hiểu, không cần biết cậu ta giới thiệu cho chị đối tượng gì, chị đều sẽ cân nhắc thật kỹ.”

“Ừm, vậy em cúp máy trước đây.”

“Được rồi, hẹn gặp lại!”

“Hẹn gặp lại!”

Chờ cúp điện thoại xong, Du Kinh Hồng cũng sinh ra hứng thú không nhỏ đối với cuộc gặp mặt sắp tới cùng Giang đại sư, liền lên mạng lục soát thông tin của người này thử.

Mấy phút đồng hồ sau, một số điện thoại lạ gọi tới, số điện thoại hiển thị là thuộc về Quế tỉnh, đây chính là vị Giang đại sư mà sư muội giới thiệu kia.

Thế là, Du Kinh Hồng liền ấn nhận điện thoại.

Một giọng thanh niên trẻ vang lên: “Cô Du, xin chào, tôi là Giang Phong.”

Du Kinh Hồng cũng khách khí chào lại: “Giang đại sư, xin chào, nghe đại danh đã lâu!”

Hai người khách sáo vài câu, sau đó Giang Phong liền đi thẳng vào vấn đề chính, nói: “Cô Du, mục đích em tìm cô, chắc hẳn Chị Phạm đã đề cập với cô rồi, bây giờ em đang ở thủ đô, không biết cô Du có tiện gặp mặt cùng em nói chuyện không?”

Du Kinh Hồng nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn sảng khoái đáp: “Giang đại sư, ra ngoài thì phải võ trang đầy đủ, hơn nữa, tỷ lệ bị fans hâm mộ nhận ra cũng rất lớn, cậu không chê phiền thì tới nhà tôi đi!”

Giang Phong cười đáp: “Không phiền, có thể được tới nhà cô Du là vinh hạnh của em.”

Du Kinh Hồng cười nsoi: “Vậy cậu thêm wechat của tôi, tôi gửi định vị cho cậu.”

“Được, wechat là cùng số với điện thoại sao?”

“Đúng vậy.”

“OK, em đã thêm rồi, chị chấp nhận là được.”

“Ừm, tôi nhìn thấy rồi, để tôi gửi định vị cho cậu.”

“Vâng, vậy em cúp trước đây, lát nữa gặp.”

“Được, lát nữa gặp.”

Chờ cúp điện thoại rồi, Du Kinh Hồng liền bắt đầu thu dọn phòng, quét dọn vệ sinh, cũng may bình thường cô cũng rất thích sạch sẽ, trong phòng vốn đã gọn gàng rồi, chỉ dọn dẹp đơn giản một chút là được.

Sau đó liền đi tắm rửa thay quần áo.

Chuẩn bị bánh ngọt, đĩa trái cây, pha trà kĩ càng, làm tốt công tác chuẩn bị.

Chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ xong thì Giang Phong cũng đến.

Lúc hai người gặp mặt đều có loại cảm giác hai mắt tỏa sáng.

Trong mắt Du Kinh Hồng, vị Giang đại sư trước mặt này thật sự là trẻ tuổi quá mức, nếu như không phải sư muội cô đã tiêm mũi dự phòng trước, cộng thêm cô đã lên mạng tra tư liệu của hắn, thì cô cũng không thể tin nổi một đứa trẻ nhỏ tuổi soái khí như vậy lại là Giang đại sư đại danh truyền xa.

Còn ở trong mắt Giang Phong, đại mỹ nữ dáng người nở nang, có vòng ngực hoàn mỹ, tỉ lệ mông eo kinh người, khí chất trưởng thành trước mặt này thoạt nhìn cũng chỉ mới ba, bốn mươi tuổi, thật không thể tin được cô năm nay đã năm mươi hai tuổi rồi.

Không hổ là được toàn bộ cộng đồng mạng xã hội tán dương là nữ thần không già đi, đúng là danh bất hư truyền mà!

Giang Phong không hề tới tay không, hắn cầm mấy túi đồ, trong đó có lá trà, có long nhãn, có trái cây tươi, còn có hai hộp sushi và hai ly trà sữa.

“Giang đại sư, cậu thật đúng là khách khí quá rồi, cậu đến là được rồi, sao còn mang nhiều quà như thế làm gì?”

“Đều không phải là thứ gì đáng tiền, nhìn thời gian cũng gần trưa rồi, ra ngoài ăn cơm cũng không tiện, liền tiện đường mua hai hộp sushi và hai cốc trà sữa làm bữa trưa, không biết cô Du có ăn được cái này hay không?”

“Ha ha, vẫn là Giang đại sư chu đáo, tôi vốn định mang chút bánh ngọt ra chiêu đãi cậu, bây giờ có thêm sushi và trà sữa, lại càng thêm hoàn hảo!”

Trong lúc nói chuyện, Du Kinh Hồng mang ra một đôi dép lê cho Giang Phong.

Giang Phong thay dép xong, lại đến bồn rửa tay rửa sạch tay, sau đó mới chào hỏi Du Kinh Hồng đang ngồi trước khay trà.

Du Kinh Hồng một bên rửa trà pha trà, một bên chào hỏi: “Giang đại sư, những cái này đều là bánh ngọt tự tay tôi làm, cậu nếm thử xem mùi vị thế nào?”

Giang Phong cười nói: “Mấy món bánh ngọt này thoạt nhìn cũng không tệ, không nghĩ tới cô Du còn am hiểu bếp núc như vậy!”

Du Kinh Hồng lắc đầu cười: “Tôi không tính là am hiểu chuyện bếp núc đâu, thích cho nên học làm vài món bánh ngọt mà thôi!”

Giang Phong khẽ cười: “Làm bánh ngọt cũng rất tốt, sạch sẽ, nếu như đại mỹ nữ như cô Du đây cũng giống như những đầu bếp người đầy dầu mỡ ngoài kia, vậy chẳng phải là phá hư phong cảnh sao?”

Lời này chọc cho Du Kinh Hồng buột miệng bật cười: “Thật không hổ là người mai mối, nói chuyện êm tai như vậy.”

“Lời của em đây là lời thật tâm.”

Trong lúc nói chuyện, Giang Phong nếm thử một miếng bánh quế, miếng bánh vừa vào miệng đã như tan ra, hương vị thơm ngọt ngon miệng, mùi hoa quế thơm ngát nồng đậm tỏa ra, khiến hắn không nhịn được liên tục khen:

“Cô Du, tay nghe của cô thật đúng là tuyệt vời mà, so với những thợ làm bánh chuyên nghiệp nổi tiếng kia cũng không kém là bao.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận