Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 890: Kẻ Thâu Tóm (3)

Dù là bún ốc Quế Lâm hay bún ốc Liễu Châu, chúng không chỉ nổi tiếng khắp cả nước mà thậm chí còn vươn ra nước ngoài, có tiếng tăm nhất định ở nước ngoài.

Chỉ duy nhất người bạn đồng hành cùng hai món bún kia là bún bạn cũ Nam Ninh chỉ nổi tiếng ở tỉnh Quảng Tây, một khi ra ngoài phạm vi tỉnh Quảng Tây thì không mấy người biết đến.

Gia đình Mai Oanh Oanh kinh doanh bún người bạn cũ đã hơn 20 năm, cha mẹ cô có tham vọng quảng bá món bún người bạn cũ ra toàn quốc, đáng tiếc là bún người bạn cũ khác với bún gạo Quế Lâm và bún ốc, nó cần phải được nấu mới liên tục, căn bản là không nấu được mùi vị thống nhất, nên muốn quảng bá ra cả nước là điều không thực tế.

Dù chỉ là mở một chi nhánh khác cũng là điều khó khăn vô cùng.

Nguyên nhân chính là không có nhân lực đáng tin cậy, món bún người bạn cũ tuy chế biến không mấy phức tạp, nhưng làm sao để nấu cho ngon thì vẫn cần có một số thủ thuật.

Mai phụ Mai mẫu hiển nhiên không muốn người ngoài học được những kỹ năng mà họ đã tìm hiểu trong nhiều năm, vì vậy vợ chồng họ chỉ có thể tự làm việc thật chăm chỉ, từ bỏ ý định mở chi nhánh.

Tuy nhiên, kể từ khi con gái của họ tốt nghiệp đại học và trở về phụ giúp cửa hàng, ý tưởng mở chi nhánh của Mai phụ Mai mẫu đã xuất hiện trở lại, hai người họ tranh thủ những lúc rảnh để lần lượt truyền lại kỹ năng làm bún người bạn cũ cho con gái họ.

Kỹ thuật chế biến này không chỉ là kỹ thuật chiên và nấu, mà còn bao gồm việc lựa chọn các nguyên liệu như là măng chua, chao, bột gạo, cũng như phải học cách nấu nước dùng và tự làm ra tương ớt.

Giờ đây, sau hơn một năm học tập và thực hành, Mai Oanh Oanh đã có thể tự làm một bát bún người bạn cũ rất ngon.

Theo lý mà nói, cũng đã đáp ứng được điều kiện mở thêm chi nhánh.

Tuy nhiên, ba thành viên của nhà họ Mai chưa bao giờ đặt vấn đề mở cửa hàng chi nhánh vào danh sách quan trọng, lý do rất đơn giản, việc kinh doanh trong cửa hàng thực sự tốt, ngay cả khi một gia đình ba người cùng làm, thì cũng miễn cưỡng ứng phó được hết, căn bản là chẳng cần phải mở thêm chi nhánh nào khác.

Hôm nay đến giờ cơm trưa, ba người nhà họ Mai đều bận rộn trong bếp, trong khoảng thời gian 2 tiếng từ mười một giờ trưa đến một giờ chiều, cả nhà ba người ngay cả thời gian dừng lại để uống nước cũng không có.

Đương nhiên, bận rộn chính là kiếm được tiền, cả nhà ba người đương nhiên là cam tâm tình nguyện bận rộn.

Sau một giờ chiều, cuối cùng lượng người qua lại giảm bớt, một người ở lại trong bếp cũng có thể xử lý được, vì vậy Mai phụ hỏi: "Hai mẹ con muốn ăn gì?"

Mai Oanh Oanh lấy khăn giấy ra lau mồ hôi trên trán, nói: “Con nấu một bát bún ăn là được rồi.”

Mai mẫu nói: “Hai cha con ăn cơm trước đi, giờ mẹ chưa muốn ăn, đợi hai cha con ăn xong rồi mẹ chỉ cần ăn một bát cháo trắng là được."

Mai phụ nói: “Giờ anh cũng không muốn ăn, em với Oanh Oanh đi ăn trước đi, lát nữa anh cũng ăn một bát cháo trắng là được.”

Mai Oanh Oanh nhìn thấy cảnh này cũng không nói nhiều, đầu bếp chán ăn cũng là chuyện bình thường, rất nhiều đầu bếp quanh năm ăn cháo trắng, đặc biệt là khi vừa ra khỏi bếp, họ không có hứng thú với bất kỳ món sơn hào hải vị nào.

Mai Oanh Oanh khéo léo nấu cho mình một bát bún nóng chua cay ngon miệng, rồi cô ấy bưng ra ngoài ăn.

Mẹ cô đã múc một bát cháo trước đó và bắt đầu ăn với dưa chua.

Mai Oanh Oanh vừa ngồi xuống chuẩn bị ăn, liền nghe thấy một vị khách ở bàn bên cạnh cười hỏi: “Bà chủ, đây là con gái của bà sao? Bát bún này của tôi là do cô ấy nấu sao, tay nghề rất tốt, hương vị rất ngon."

Mai Oanh Oanh ngẩng đầu nhìn vị khách, phát hiện vị khách này thực sự rất đẹp trai, khí chất thoạt nhìn cũng không tầm thường, đôi mắt cười kia dường như có thể đọc được lòng người.

Mai mẫu tươi cười nói: “Là con gái của tôi, con bé này cũng có thể coi là có tài ở lĩnh vực này, nấu bún cũng không thua kém gì tôi."

Bún của khách hàng cũng đã ăn được gần hết rồi, anh ta đặt đũa xuống, lấy khăn giấy lau miệng, cười nói: “Thưa bà chủ, tôi là người mai mối của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, tôi muốn hỏi con gái của bà có bạn trai hay chưa? Nếu như chưa có thì tôi có thể giúp giới thiệu một đối tượng ưu tú cho cô ấy."

Nghe thấy tên văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, Mai Oanh Oanh ngay lập tức nhận ra danh tính của vị khách này, không đợi mẹ cô trả lời, cô đã ngạc nhiên hỏi: “Anh là Giang đại sư?”

Mai mẫu hiển nhiên cũng từng nghe qua tên của Giang đại sư, nghe thấy con gái kêu lên, trong mắt bà hiện lên một tia kinh ngạc, trên mạng đều nói Giang đại sư trẻ tuổi đẹp trai, bây giờ vừa gặp đã thấy quả nhiên danh bất hư truyền.

Giang Phong gật đầu, cười nói: “Hóa ra cô chủ nhỏ biết tôi à!”

Mai Oanh Oanh đặt đũa xuống và nói: “Giang đại sư, anh là người mai mối nổi tiếng khắp cả nước, là niềm tự hào của tỉnh Quảng Tây chúng ta, anh còn từng làm mai cho rất nhiều ngôi sao lớn và những người giàu có, tôi muốn không biết đến anh cũng khó đó!”

Giang Phong khiêm tốn cười nói: “Cô quá khen rồi, chỉ là một chút hư danh mà thôi, cũng không đáng để nhắc tới."

Mai Oanh Oanh cười nói: "Anh quá khiêm tốn rồi!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận