Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 515: Người Phụ Nữ Có Nhà, Có Xe, Có Năm Trăm Vạn Tiền Tiết Kiệm (2)

Giang Phong không đợi hai người đặt câu hỏi tiếp, chủ động giới thiệu: “Anh ấy tốt nghiệp ở một trường đại học 985 nào đó, là một người lý tính, khách quan, ôn hòa, không hay tức giận, cũng không sống dựa vào cảm xúc, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Phương tổng.

Năm đó anh ấy bị vợ trước đội nón xanh, dù bản thân hoàn toàn sụp đổ nhưng cũng không đánh mất lý trí, mà vẫn giữ vững tỉnh táo xử lý mọi chuyện, từ đầu tới cuối không hề ầm ĩ với vợ trước, hòa bình ly hôn.”

Nghe đến, trong lòng Phương Vân rung động, lúc cô ấy và chồng trước ly hôn, hai người đều cực kỳ lý trí tiến hành phân chia tài sản, từ đầu tới cuối không hề ầm ĩ với nhau.

Đối phương dù bị vợ trước gian tình mà vẫn còn có thể tỉnh táo xử lý, đây quả thật là đâm trúng tim đen của cô, cô thích nhất là loại đàn ông lý trí không cảm xúc hóa như vậy.

Giang Phong tiếp tục giới thiệu: “Anh ấy có sự nghiệp yêu thích riêng, là một nhà văn đứng trên ngọn tháp bạch kim của văn học mạng, sau khi vào nghề được vài chục năm đã viết hơn mười bộ sách, nhiều bộ đã được cải biên thành trò chơi, anime và phim nhiều tập, thu nhập mặc dù vẫn còn kém rất xa so với Phương tổng, nhưng cũng có mấy trăm vạn tài sản, vẫn tốt hơn nhiều so với nhiều ông chủ khác.”

Nghe đến đó, Phương Vân nhíu mày, không chút kiêng kị hỏi: “Giang đại sư, cậu ấy tài hoa như vậy, năng lực kiếm tiền cũng rất lợi hại, lớn lên lại đẹp trai, vì sao vợ trước của cậu ấy lại vượt rào? Chẳng lẽ ở phương diện kia, cậu ấy không được?”

Đều nói phụ nữ ba mươi như sói bốn mươi như hổ, lời này mặc dù có chút khoa trương, nhưng phụ nữ bốn mươi tuổi vẫn có nhu cầu không nhỏ trong phương diện kia, cô ấy cũng không muốn gả cho một người đàn ông vô dụng, như thế còn không bằng cứ tiếp tục độc thân đi!

Giang Phong nhấp một ngụm trà, lắc đầu cười: “Dĩ nhiên là không phải, anh ấy sớm muộn đều đi chạy bộ, hơn nữa còn thích chơi bóng rổ, tố chất thân thể tốt hơn kha khá so với người bình thường, năng lực trong phương diện kia tuyệt đối không có vấn đề.”

Phương Vân xem như người từng trải, đàm luận loại chủ đề này cũng không xấu hổ chút nào, hỏi tiếp: “Giang đại sư, nếu như phương diện kia của cậu ấy đã không có vấn đề, vì sao vợ trước của cậu ấy lại vượt quá giới hạn? Não úng nước sao?”

Bùi Dĩnh nói tiếp: “Loại chuyện như vậy thời đại này cũng không thiếu, có rất nhiều, có thể là vì muốn tìm kiếm kích thích đi?”

Giang Phong lắc đầu, cảm khái: “Không phải vì tìm kiếm kích thích, lúc anh ấy kết hôn với vợ trước là lúc một nghèo hai trắng, là thời điểm vừa bắt đầu vào nghề viết sách, mọi chuyện không thuận lợi, viết hai ba quyển sách đều không tạo được tiếng vang gì, vợ trước của anh ấy có lẽ là không nhìn thấy hi vọng, không muốn tiếp tục sống cuộc sống nghèo khổ như vậy, hoặc là không nhịn được bị dụ hoặc, cuối cùng lựa chọn vượt quá giới hạn.”

“Thì ra là thế!”

Bùi Dĩnh và Phương Vân đều hiểu ra, thời đại này, số lượng phụ nữ vì tiền mà đi quá giới hạn có quá nhiều, đụng phải một người cũng là chuyện không thể bình thường hơn được.

“Cậu ấy có con không?” Phương Vân hỏi.

“Không có, lúc đó điều kiện kinh tế của hai người đều không tốt, cho nên đều không vội sinh con.” Giang Phong đáp.

Phương Vân âm thầm gật đầu, đối phương không có con riêng là tốt nhất, đây không phải là cô có tiêu chuẩn kép, mà là bản thân cô đã có hai đứa con, nếu như đối phương cũng có con riêng, một là ở chung không tiện, hai là sau khi hai người kết hôn chắc chắn sẽ còn phải sinh tiếp, vậy thì sẽ thành một ổ con mất.

Nói tới đây, người phục vụ lại bắt đầu mang thức ăn lên, ba người cũng không nhắc tới đề tài này nữa.

Mang đủ đồ ăn lên rồi, người phục vụ liền rời khỏi phòng riêng, ba người mới tiếp tục chủ để trước đó.

Tiếp theo cơ bản là Phương Vân hỏi Giang Phong đáp, Bùi Dĩnh cũng thỉnh thoảng hỏi một câu, chờ ăn đủ rồi, Giang Phong cũng đã nói xong bảy tám phần về tình huống của Trần Mộ Sơn.

“Phương tổng, tình huống của anh ấy chính là như vậy, nếu như chị cảm thấy không tệ, buổi tối tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt, còn nếu như chị cảm thấy không được, tôi sẽ tiếp tục giúp chị tìm kiếm những người khác, đến khi nào chị thật sự hài lòng mới thôi.” Giang Phong đặt đũa xuống, mỉm cười nói.

Bùi Dĩnh nhấp một ngụm trà, cười: “Giang đại sư, cậu nói câu này có chút dư thừa rồi, nếu như Phương tổng mà không hài lòng thì đã sớm bỏ dở chủ đề này rồi, đâu ra ngồi hỏi hết cái này tới cái kia chi tiết như vậy!”

Giang Phong lại cười nói: “Tôi không phải làm quan, không thể làm trò bí hiểm được, mặc dù cũng đã đoán trước được, nhưng hỏi thì vẫn cần phải hỏi.”

Phương Vân cũng không nhăn nhó khó chịu, thái độ nghiêm túc nói: “Giang đại sư, bây giờ xem ra đối phương thực sự phù hợp với tiêu chuẩn bạn trăm năm của tôi, tôi đồng ý gặp mặt với anh ấy tối nay.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận