Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 317: Tôi Nghỉ Làm Anh Nuôi Tôi À

Thứ bảy, ngày 4 tháng 3, năm 2023.

10 giờ sáng.

Tỉnh thành tỉnh Quý Châu, Lý Lập và cha mẹ cùng nhau đi lên đường sắt cao tốc, chạy tới tỉnh thành tỉnh Quảng Tây.

Ba người bọn họ mua vé toa hạng thương gia, Lý mẫu ngồi chung với con trai.

Hiện tại, trong lòng Lý mẫu vô cùng vui mừng, gần đây bà vô cùng lo lắng về chuyện hôn sự của con trai mình, tìm không biết bao nhiêu là bạn bè, nhờ bọn họ giới thiệu đối tượng cho nó, nhưng tiếc là vẫn chưa tìm được người phù hợp.

Khó lắm mới tìm được một cô gái trông không tệ, khuyên con trai mình tham gia ra mắt được, kết quả lại gặp phải một người thất học, vô năng, ngay cả việc Tô Thức và Tô Đông Pha là một người cũng không biết, làm cho con trai của bà cực kỳ thất vọng đối với việc ra mắt này.

Nhưng mà ông trời cũng có mắt, ngay lúc bà đang sầu lo vì chuyện hôn nhân đại sự của con trai mình, thì người làm mai mối từ trên trời giáng xuống, giới thiệu cho con trai bà một đối tượng rất tốt, điều quan trọng nhất là khuyên được con trai bà tham gia ra mắt, điều này làm cho Lý mẫu vui tới không kiềm chế được.

Theo như lời của con trai thì cô gái kia cũng làm công việc giống nó, điều kiện gia đình cũng không tồi, không hề kém cạnh gì so với gia đình bọn họ, thật sự môn đăng hộ đối.

Khuyết điểm duy nhất chính là đối phương có bệnh thích sạch sẽ rất nghiêm trọng và chứng cưỡng ép mức độ nhẹ.

Lý mẫu có chút lo lắng về việc này, dù sao thì bà vẫn chưa từng tiếp xúc với người có bệnh sạch sẽ trong hiện thực, không biết có thể ở chung được với cô gái kia hay không.

"Con trai à, bây giờ khó mà tìm được người môn đăng hộ đối, khi thấy con gái nhà người ta con không được qua loa có lệ có biết không!"

Lý mẫu nhỏ giong giao phó.

Lý Lập gật đầu, nói:

"Mẹ yên tâm đi, con biết phải nên làm như thế nào mà."

Lý mẫu nói:

"Cô bé ấy giống con, công việc rất tốt, tiếc là nhà chúng ta không có năng lực điều công tác của cô bé ấy sang bên này, nếu như con và cô bé ấy thành đôi, thì một trong hai người các ngươi phải có người từ chức, đúng thực là đáng tiếc!"

Lý Lập nói:

"Từ chức đúng là có chút đáng tiếc, hiện tại cứ thử tiếp xúc một chút đã, nếu như con và cô ấy thật sự hợp nhau thì lại bàn tới chuyện này sau, xem thử xem có còn biện pháp nào khác không."

Lý mẫu gật đầu, nói:

"Được, chủ yếu vẫn là xem thử hai đứa có phù hợp với nhau hay không, nếu như phù hợp, thì với điều kiện hai nhà chúng ta, dù cho có từ chức cũng không có gì phải gấp gáp, không có gánh nặng về phương diện kinh tế."

Lời này của bà hoàn toàn không phải là nói bừa, một nhà ba người bọn họ đều là công chức, có hai căn nhà phúc lợi, hai chiếc xe, tiền tiết kiệm cũng không ít, với lại bây giờ bà đã về hưu rồi, lương hưu cũng không thấp.

Có thể nói là chỉ cần không xài tiền hoang phí, thì với điều kiện kinh tế nhà bọn họ dư sức có được cuộc sống thoải mái.

Theo lời của con trai thì điều kiện gia đình của bên gái không hề kém bọn họ, đối phương còn là con gái một, kinh tế của hai nhà mà gộp lại chung với nhau rồi, dù cho con dâu có từ chức, thì ngoại trừ việc đáng tiếc ra, bọn họ hoàn toàn không có gánh nặng về kinh tế.

...

Tỉnh thành tỉnh Quảng Tây.

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Giang Phong tiếp tục làm tiếp công việc còn dang dở ngày hôm qua, tìm kiếm đối tượng xứng đôi cho từng vị khách, sau đó in tư liệu về đối tượng xứng đôi ra.

Hiện tại, bởi vì ngày nào cũng có khách hàng kết hôn, cho nên phạm vi tìm kiếm đối tượng xứng đôi của Giang Phong ngày càng được mở rộng ra, bây giờ đã có thể bao trùm một phần mười phạm vi tỉnh Quảng Tây rồi!

Trong phạm vi rộng lớn như thế có gần 20 triệu nhân khẩu, có rất ít khách hàng không tìm được đối tượng xứng đôi phù hợp.

Bất tri bất giác mà đã tới giữa trưa rồi.

Bởi vì anh cả và chị dâu đã dẫn cha mẹ đi tới núi Thanh Tú chơi, cho nên Giang Phong không ăn cơm ở tiệm ăn bên dưới, mà đặt đồ ăn ở một cửa hàng quen thuộc, hắn và Lam Chí Huy cùng nhau ăn cơm ở nơi hẹn hò.

Còn chị hai và hai người bạn học cũ thì hiện tại đều cực kỳ tích cực đối với công việc, tới trưa rồi vẫn vội vàng sắp xếp cho khách hàng ra mắt, tùy tiện ăn đại một bữa ở bên ngoài, không lãng phí thời gian chạy về nơi hẹn hò để ăn cơm.

Sau khi ăn no, Giang Phong lại tiếp tục làm việc.

Hơn 3 giờ chiều.

Giang Phong cuối cùng cũng làm xong hết tất cả công việc.

Giang Phong thấy thời gian không còn nhiều liền lập tức gọi điện thoại cho Lý Lập.

Vừa nối máy, Giang Phong trực tiếp hỏi:

"Anh Lý, bây giờ mọi người sắp tới trạm rồi đúng không?"

Lý Lập ừ một tiếng, nói:

"Sắp rồi, còn khoảng 20 phút nữa là tới trạm."

Giang Phong thấy vẫn kịp liền vừa đi ra ngoài, vừa nói:

"Bây giờ tôi sẽ đi ra trạm xe để đón mọi người."

Lý Lập ngượng ngùng, nói:

"Làm phiền anh quá rồi, chúng tôi tự bắt xe là được!"

Giang Phong cười, nói:

"Anh Lý không cần phải khách khí, mọi người đi đường xa tới đây, tôi đương nhiên phải chiêu đãi mọi người thật tốt rồi. Không nói nữa, bây giờ tôi lập tức lái xe tới đó, một lát nữa gặp!"

"Được rồi, cảm ơn anh, một lát nữa gặp!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận