Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 152: Trang Điểm Cho Anh Ngắm (2)

Cha Uông và mẹ Uông biết hôm nay một nhà ba người Tiêu Mẫn sẽ đến, cho nên bọn họ không đi đâu cả, vẫn luôn ở nhà chờ đợi.

Cảm nhận của cha Uông và mẹ Uông đối với người sắp là con dâu của bọn họ - Tiêu Mẫn là không tồi.

Ngay sau khi biết được con trai bọn họ vừa ý Tiêu Mẫn, cha Uông lập tức cho người đi sưu tầm tư liệu về Tiêu Mẫn, ông phát hiện đây là một cô gái rất tự trọng, các mặt đều ưu tú, cộng thêm việc con trai khó lắm mới vừa ý một người, thân làm cha mẹ, bọn họ đương nhiên là sẽ ủng hộ.

Dĩ nhiên trong đó không thiếu công lao của bà mối Giang Phong.

Sau khi cha Uông nghe được sự tích thần kỳ của Giang Phong từ miệng con trai, ông liền biết đây là một vị kỳ nhân thật sự có bản lĩnh, nhân vật như thế còn nói con trai ông và Tiêu Mẫn có duyên vợ chồng, nói Tiêu Mẫn làm dâu là phúc nhà họ, vậy thì bọn họ còn nghi ngờ gì nữa chứ.

Vì thế, lần gặp mặt này của hai nhà có thể nói là vô cùng hòa hợp.

Sau khi việc 'thăm nhà' kết thúc, Giang Phong liền triệt để buông tay, để bọn họ tự do phát triển.

Nếu như là người bình thường, thì bà mối Giang Phong chắc chắn sẽ hỗ trợ việc bàn bạc về tiền sính lễ, nhưng mà việc tiền sính lễ đối với gia đình họ Uông mà nói, thì chẳng đáng nhắc tới.

Sau khi rời khỏi Uông gia, Giang Phong không đi về tỉnh thành tỉnh Quảng Tây với gia đình Tiêu Mẫn, mà bước lên con đường tìm kiếm đối tượng xứng đôi.

Lần này hắn nhận được lời mời của bốn vị khách, mà thân phận của mỗi một người đều bất phàm, cho nên đương nhiên là hắn phải dốc hết sức để giúp bọn họ tìm kiếm đối tượng xứng đôi, loại việc có thể gom góp được nhân mạch như này không phải là chuyện dễ dàng gặp được.

Bởi vì phù sa không chảy ruộng ngoài, cho nên Giang Phong đương nhiên sẽ ưu tiên việc tìm đối tượng phù hợp ở trong tỉnh Quảng Tây hơn, vì thế phương hướng tìm kiếm của hắn là từ tỉnh thành tỉnh Quảng Đông cho đến huyện Bách Lương.

Mỗi lần đi qua một thành thị, hắn đều dừng lại để tìm kiếm.

Tìm liên tục suốt mấy thành thị vẫn không tìm được đối tượng phù hợp.

Giang Phong cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý cho việc này rồi.

Đêm đó, hắn nghỉ ngơi một đêm ở thành thị giao thoa giữa hai tỉnh Quảng Đông và Quảng Tây.

Ngày hôm sau, Giang Phong lại tiếp tục lái xe theo lộ trình cũ, vừa đi vừa tìm.

Lúc đi qua Đồng Châu, Giang Phong tìm được một anh chàng đẹp trai có điểm xứng đôi hôn nhân với Lê Thiên Nhu cao tới 83 điểm, nhưng thêm quan hệ gia đình vào thì điểm chỉ còn 70 mà thôi, không phù hợp với yêu cầu xứng đôi của Giang Phong.

Qua Đồng Châu là tới thành phố Úc Lâm.

Giang Phong một lần nữa đi tìm đối tượng xứng đôi, nhưng mà vẫn không có được kết quả mà hắn mong muốn.

Như thế thì chỉ còn lại trạm cuối cùng là huyện Bách Lương mà thôi.

Nếu như sau khi trở về huyện Bách Lương mà vẫn không tìm được đối tượng xứng đôi phù hợp, vậy thì hắn chỉ có thể xuất phát tới những thành phố khác, thậm chí là phải qua tỉnh khác để tìm kiếm.

Giang Phong vội vàng ăn một chén phở bò khô, sau đó tiếp tục lên đường.

Hơn 1 giờ chiều, hắn cuối cùng cũng về tới huyện Bách Lương.

Sau khi đậu xe xong, Giang Phong lập tức tiếp tục tìm kiếm đối tượng xứng đôi.

Kết quả là ba người Bạch Tử An, Lam Doanh Doanh và Lê Thiên Nhu đều không xứng đôi được với đối tượng nào mà cho ra điểm xứng đôi cao cả. Nhưng khi tìm kiếm đối tượng xứng đôi cho Sử Anh Hào, thì rốt cuộc Giang Phong cũng tìm được một đối tượng làm hắn hài lòng.

[Danh tính]: Nghiêm Thục Nhã.

[Tuổi tác]: 26 tuổi.

[Chiều cao]: 1m60.

[Cân nặng]: 42kg.

[Bối cảnh gia đình]: Cha là quan lớn trong huyện, con một,...

[Sở thích cá nhân]: ...

[Kinh nghiệm yêu đương]: ...

[Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại]: 80 (Tình cảm vợ chồng 78+, môn đăng hộ đối 80+, quan hệ gia đình 82).

[Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa]: 90 (Tình cảm vợ chồng 90+, môn đăng hộ đối 89+, quan hệ gia đình 91).

Thời gian không phụ người có lòng, cuối cùng hắn cũng tìm được một đối tượng xứng đôi như mong muốn, Giang Phong vô cùng vui mừng, sau đó hắn lập tức xem xét tỉ mỉ tư liệu của chị gái Nghiêm Thục Nhã này.

Sau khi xem xong tư liệu của cô, Giang Phong cũng thầm hiểu rõ trong lòng.

...

2 giờ chiều.

Giang Phong mang theo một túi hoa quả lớn đi tới phòng thiết kế - nơi làm việc của Nghiêm Thục Nhã.

Phòng làm việc được bố trí theo phong cách tối giản, loa đang phát ra những âm thanh êm dịu, một mỹ nhân đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào laptop.

Cô gái đó không ai khác ngoài Nghiêm Thục Nhã - cô chủ của phòng thiết kế, kiêm nhà thiết kế của nơi này, cũng là mục tiêu trong chuyến đi lần này của Giang Phong.

Chuyên ngành mà Nghiêm Thục Nhã học ở đại học là chuyên ngành thiết kế mà cô yêu thích nhất. Sau khi tốt nghiệp, cô đi thực tập trong công ty hơn một năm, sau đó mở một phòng thiết kế trong huyện mà cha mình đang làm việc.

Giang Phong thấy Nghiêm Thục Nhã đang bận rộn liền lui ra sau hai bước, đưa tay gõ cửa.

"Cạch cạch!"

Giang Phong thấy Nghiêm Thục Nhã ngẩng đầu lên nhìn, lập tức mỉm cười, chào:

"Chào cô! Xin hỏi cô có phải là Nghiêm Thục Nhã không?"

Nghiêm Thục Nhã đứng lên, nói:

"Xin chào, tôi chính là Nghiêm Thục Nhã!"

Giang Phong đưa túi hoa quả trong tay qua, nói:

"Chị Nhã, tôi là một bà mối, lần này tôi tới đây là vì muốn giúp chị làm mai mối, không biết chị có hứng thú hay không?"

Nghiêm Thục Nhã theo bản năng nhận lấy túi hoa quả, sau khi nghe Giang Phong nói muốn làm mai mối cho mình, cô không nhịn được mà mở to mắt, dở khóc dở cười nói:

"Cậu muốn làm mai mối cho tôi?"

Giang Phong gật đầu, nói:

"Đúng vậy chị Nhã, chị đã có bạn trai hay chưa?"

Nghiêm Thục Nhã cười nhạt, nói:

"Bạn trai thì đúng là tôi chưa có, nhưng mà tôi cũng không cần tới việc ra mắt, cảm ơn ý tốt của cậu!"

Nói xong cô liền trả lại túi hoa quả cho đối phương.

Giang Phong nhận lấy túi hoa quả, tiện tay đặt nó lên cái bàn bên cạnh, tiếp tục khuyên nhủ:

"Chị Nhã, chị khoan hãy từ chối đã, ra mắt cũng chẳng phải là chuyện gì mất mặt cả. Chị hãy nghe tôi nói về đối phương trước đã, nếu như chị nghe xong mà vẫn thấy không hài lòng, vậy thì tôi sẽ đi ngay lập tức được không?"

Nghiêm Thục Nhã lắc đầu, nói:

"Thành thật xin lỗi, tôi thật sự không cần tới việc ra mắt, hiện tại tôi đang bận thiết kế cho khách hàng, e rằng không có thời gian tiếp đãi cậu..."

Mặc dù cô chưa nói xong, nhưng mà đã biểu đạt ý của mình rất rõ rồi.

Giang Phong sợ khuyên tiếp sẽ làm cho cô thấy phản cảm, thức thời nói:

"Vậy được rồi, chị Nhã cứ làm việc của mình trước đi, tôi không quấy rầy nữa, gặp lại sau!"

Hắn nói xong liền rời đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận