Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1204: Nhận Lễ Đến Mỏi Tay. (2)

Đảo mắt đã tới tết nguyên đán, thời gian cũng đi tới năm 2025.

Các công ty mai mối luôn có rất nhiều khách hàng trong ngày nghỉ lễ, cho nên không thể có một ngày nghỉ.

Hơn nữa, đối với những người mai mối của công ty mai mối hạnh phúc mà nói, kỳ thực thả hay là không thả cũng không đáng kể, bởi vì thời gian làm việc của họ rất tự do, về cơ bản đều là tự mình sắp xếp thời gian, dù sao thu nhập của bọn họ cũng gắn liền với hoa hồng, nếu như muốn kiếm nhiều hơn thì phải tác hợp được nhiều khách hàng.

Ngày hôm nay, Giang Phong nhận được một cuộc gọi từ giám đốc Vương của tập đoàn bất động sản Tân Cương XX.

Điện thoại kết nối, hai bên chào hỏi nhau, giám đốc Vương liền khách khí nói: "Giang đại sư, ngài là đại ân nhân của nhà họ Vương chúng tôi, nhà chúng tôi chuẩn bị đi bái phỏng ngài, chuẩn bị một món quà nhỏ để gửi tới lời cảm ơn, không biết ngài bên này như thế nào? Có thuận tiện không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Vương Đổng quá khách khí rồi, tôi đó chỉ là dễ như ăn cháo mà thôi, tôi mấy ngày gần đây đều đang ở Nam Ninh, mọi người lúc nào đến cũng được."

Vương Đổng nói: "Vậy chúng tôi đợi lát nữa liền bay đến Nam Ninh."

Giang Phong nói: "Được, trước khi lên máy bay nhờ gửi thời gian cho tôi, tôi sắp xếp người đi đón mọi người."

Vương Đổng nói: "Được, vậy thì làm phiền Giang đại sư rồi!"

Giang Phong nói: "Không phiền phức."

Sau đó, hai người lại khách sáo vài câu, liền cúp điện thoại.

Sau đó Giang Phong lấy điện thoại di động gọi điện thoại cho vợ mình, đem việc này nói cho cô biết, để cho cô ấy sắp xếp tiếp đón khách tới, sau đó mới bắt đầu công việc.

...

Năm giờ rưỡi chiều.

Biệt thự Ngự Giang Tây Phái, Giang Phong ngồi ở phòng khách trên ghế sopha trò chuyện với cha mẹ vợ, trong phòng bếp, hai bảo mẫu đang bận rộn chuẩn bị đồ ăn, Bách Ngô Đồng vệ sĩ kiêm chức người phục vụ, hỗ trợ mang món ăn lên.

Mà Hoàng Linh Vi, thì ôm bụng lớn đi loanh quanh xem.

Về phần, một vệ sĩ khác là Quách Băng Băng, đã nhận việc đi đón khách từ xa đến, hiện nay đang lái xe trên đường trở về.

Ngày dự sinh của con gái càng ngày càng gần, vợ chồng Hoàng Nguyên Giáp căn bản là sống ở nhà con rể, đã có một quãng thời gian rất dài không về Thâm Quyến.

Dù sao thu nhập chính của Hoàng gia bắt nguồn từ tiền thuê nhà, hiện tại khách thuê nhà cũng tương đối ổn định, tiền thuê nhà mỗi quý đều trả, hai vợ chồng cũng không cần lo lắng nhiều, rời đi mấy tháng cũng không có vấn đề gì lớn.

5:45, Bách Ngô Đồng đón khách tới!

Khi vợ chồng Hoàng Nguyên Giáp nhìn thấy nhà họ Vương vào cửa, mặc dù con gái và con rể đã sớm nói với bọn họ, nên bọn họ cũng đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng bọn họ vẫn là bị chiều cao của nhà họ Vương làm cho sửng sốt.

Cho dù là mẹ Vương thấp nhất, chiều cao cũng đã 1m81, mà Phàn Lê Hoa bụng lớn chiều cao nhưng là 1,93, cha Vương chiều cao 1m96, Vương Khang chiều cao là 1m 99, chiều cao như vậy xuất hiện ở Quảng Tây, nói khoa trương một chút đúng là "Nhìn xuống chúng sinh" .

Dù sao, Giang Phong bên này, chiều cao của hắn 1m76 đã là cao nhất trong số họ rồi!

Sau đó, bỏ qua phần giới thiệu, chào hỏi nhau.

Bởi vì thời gian đã được tính toán, cho nên sau khi người nhà họ Vương đến, hai bếp trưởng bảo mẫu cũng đã làm xong việc, trên bàn bày ra một bàn lớn thức ăn ngon.

Bình thường lúc ăn cơm, Giang Phong cũng gọi vệ sĩ với bảo mẫu ngồi cùng bàn ăn, nhưng mà lúc có khách, bọn họ cũng đều có chừng mực, sẽ ăn ở một bàn khác.

Sau khi ăn xong, nhà họ Vương đều khen đồ ăn ngon.

Hai bên vừa ăn vừa nói chuyện, cha mẹ Hoàng bắt chuyện với cha mẹ Vương, Giang Phong bắt chuyện với Vương Khang, Hoàng Linh Vi bắt chuyện với Phàn Lê Hoa, cảnh tượng khá là náo nhiệt.

Sau khi ăn xong, sau khi bảo mẫu bưng trà lên, cha Vương mới từ trong cặp sách lấy ra một hợp đồng chuyển nhượng cổ phần,đưa cho Giang Phong vừa nói: "Giang đại sư, lần này tôi có thể thuận lợi cướp lại được tài sản hàng chục tỷ kia hay không, hoàn toàn là công lao của ngài, nếu như không có ngài ra tay, vậy nhà họ Vương chúng tôi thật sự liền một khi trở về trước giải phóng rồi, đây là một chút quà tặng cho ngài, mời ngài nhận lấy."

Giang Phong tiếp nhận văn kiện nhìn lướt qua, lúc này đem hợp đồng trả lại nói: "Chú Vương, đó chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, lễ này chú đưa quá lớn, tôi không thể nhận được."

Cha Vương đem hợp đồng đẩy về, vẻ mặt chân thành nói: "Giang đại sư, lễ này không có chút nào nặng, nếu không có ngài hỗ trợ, thứ này sớm muộn gì cũng thuộc về ngân hàng, tôi hiện tại đưa ngài một ít cổ phần, đã cảm thấy hơi ngượng ngùng rồi, cho nên mời ngài nhận lấy."

Mẹ Vương cũng thuyết phục: "Đúng vậy, Giang đại sư, mời ngài nhận lấy, đây là một chút tâm ý của nhà chúng tôi, không có sự giúp đỡ của ngài, chất lượng sống của gia đình chúng tôi không biết sẽ thấp đến mức nào, nếu như ngài không nhận món quà này chúng tôi cũng sẽ không thoải mái."

Vợ chồng Vương Khang cũng lên tiếng thuyết phục.

Giang Phong thấy bọn họ là thật tâm đưa tiễn, sau khi đẩy qua đẩy lại mấy lần, liền nhận lấy nói: "Được, vậy tôi mặt dày nhận!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận