Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 412: Chuyện Đã Tới Đây, Cháu Cũng Không Che Giấu Nữa (3)

Bà nội Khúc chấn động trong lòng, bật thốt lên: “Vậy chắc chắn là kiếm lời lớn rồi!”

Khúc phụ khen: “Thật sự là như vậy, dựa vào bản lĩnh này của Giang đại sư, công ty môi giới hôn nhân kia muốn không làm ăn tốt cũng khó ấy chứ!

“Cái này...” Khúc Văn Hoa nhất thời không biết nên nói cái gì.

Giang Phong không cần hắn hỏi đã tự giải thích trước: “Em từ năm trước đã bắt đầu giúp chị gái mình tìm kiếm đối tượng rồi, trong thời gian ngắn ngủi mấy tháng, dấu chân em đã trải rộng hơn mười tỉnh thành, nhưng vẫn không thể tìm được đối tượng thích hợp với chị mình.

Cho tới hôm nay, đến giúp bà nội Khúc tính toán nhân duyên cho anh Khúc đây, em mới tính ra anh có duyên phận vợ chồng với chị em.

Vốn em chỉ định dắt đường cho hai người, sau đó để hai người tự mình phát triển, có điều thấy anh Khúc hài lòng với chị em như thế, em tiếp tục giấu giếm thân phận có vẻ hơi dư thừa, liền dứt khoát thẳng thắn nói chuyện với mọi người.”

Bà nội Khúc cảm khái: “Giang đại sư, cậu thật sự là khiến chúng tôi kinh ngạc đấy!”

Giang Phong cười nói: “Bà nội Khúc, ông nội Khúc, chú Khúc, cô Khúc, anh Khúc, em gái Khúc, trước đó cháu đã giới thiệu qua về chị mình rồi, bây giờ cháu lại bổ sung thêm hai điểm nữa cho mọi người biết:

Điểm thứ nhất, cha mẹ cháu đều xuất thân nông dân, hiện nay cũng đáp cầu dắt mối giúp người ta ở dưới quê, một tháng cũng có thể kiểm được tám đến mười vạn tiền tiêu.

Điểm thứ hai, công ty môi giới hôn nhân của ba anh em chúng cháu là cuối năm ngoái mới thành lập, cho tới bây giờ đại khái đã kiếm được hơn nghìn vạn, hơn nữa, việc buôn bán vẫn đang ngày càng tốt lên.

Cháu nói ra những cái này cũng không phải là vì khoe khoang, chỉ là muốn nói rõ một chút, chị cháu, ở tất cả các mặt đều xứng đôi với anh Khúc.”

Khúc phụ nghe vậy thì âm thầm gật đầu, bây giờ, ở thế giới này ai có thể kiếm tiền người đó là trâu bò, gia cảnh Khúc gia bọn hắn quả thực không kém, nhưng trong nhà kiếm được nhiều nhất cũng chỉ có nhà máy chế biến thực phẩm do Khúc mẫu mở kia.

Mặc dù quy mô nhà máy chế biến thực phẩm cũng không lớn, mỗi tháng cũng có thể kiếm được khoảng hai mươi, ba mươi vạn.

Những người khác, bao gồm cả giám đốc ngân hàng là Khúc phụ cũng chỉ lĩnh được tiền lương chết.

Mà theo lời nói của Giang đại sư, công ty môi giới hôn nhân cuối năm ngoái mới thành lập, đến bây giờ đã kiếm được hơn một nghìn vạn, bình quân mỗi tháng có thể kiếm được một, hai trăm vạn.

Gia cảnh như vậy, kết hợp với nhà bọn họ, tự nhiên là dư xài.

Khúc phụ có thể nghĩ tới vấn đề này, những người còn lại của Khúc gia tự nhiên cũng nghĩ tới vấn đề này.

Khúc Văn Hoa nghiêm mặt nói: “Em vợ à, bản lĩnh tính toán nhân duyên của cậu, tôi thật sự là bội phục tới mức dập đầu xuống đất, tất nhiên, cậu trong ngàn vạn người có thể chọn trúng tôi, vậy cũng tức là tôi và chị cậu là một cặp trời đất tạo thành, cũng chứng minh cậu vừa ý với người anh rể là tôi này.”

Giang Phong vỗ vỗ vai Khúc Văn Hoa, cười ha ha, nói: “Không hổ là anh rể em nhìn trúng.”

Thấy hai người đã gọi nhau anh rể em vợ, mấy người Khúc gia không nhịn được mà hai mặt nhìn nhau, đều có loại cảm giác dở khóc dở cười, mấy cái bát tự các thứ còn chưa nhắc đến đâu!

Có điều, điều kiện nhà gái không kém, người nhà Khúc gia cũng vui vẻ nếu mối hôn sự này thành công.

Thấy Giang Phong đã nhận mình là anh rể, Khúc Văn Hoa hưng phấn đến đỏ bừng cả khuôn mặt, nhanh chóng rèn sắt khi còn nóng, nói: “Em vợ, vậy nhất định phải nói sở thích của chị em cho anh đấy.”

“Không thành vấn đề.”

Giang Phong lập tức đồng ý, sau đó liền đem toàn bộ sở thích của chị mình một năm một mười nói cho Khúc Văn Hoa.

Chờ nói xong, Giang Phong cũng đã uống xong chén trà, hắn mới đứng lên nhìn mấy vị trưởng bối nhà Khúc gia, nói: “Ông nội Khúc, bà nội Khúc, chú Khúc, cô Khúc, vậy cháu không quấy rầy mọi người nữa.”

Các trưởng bối còn chưa kịp đáp lời, Khúc Văn Hoa đã vội vàng nói lớn: “Em vợ, cậu còn chưa cho anh phương thức liên lạc đâu!”

Giang Phong cười cười: “Suýt nữa quên mất, để em nói, anh ghi lại đi.”

Khúc Văn Hoa vội vàng lấy điện thoại ra.

Giang Phong đọc số điện thoại của mình xong, nói: “Anh rể, đây là số di động của em, ngày mai em sẽ về Quế tỉnh, anh có muốn đi cùng em đến gặp chị em hay không?”

Khúc Văn Hoa một bên lưu lại số điện thoại vừa ghi, một bên gật đầu: “Được, vừa lúc một cái án anh phụ trách cũng đã kết thúc hôm qua, anh sẽ cùng em về Quế tỉnh gặp gỡ chị em một chút.”

“Ông nội Khúc, bà nội Khúc, chú Khúc, cô Khúc, em gái Khúc, mọi người có muốn cùng tới không?” Giang Phong hỏi từng người một.

Mấy người Khúc gia hai mặt nhìn nhau, bọn họ cũng không ngờ tới hôn sự này sẽ tiến triển nhanh như vậy, cuối cùng, ông nội và bà nội Khúc cũng bày tỏ muốn đi cùng.

Ông nội Khúc là công nhân trong xí nghiệp nhà nước, đã sớm về hưu ở nhà, đang rảnh rỗi đến phát khùng đây!

Mà bà nội Khúc lại là bà chủ của nhà máy chế biến thực phẩm, công xưởng này đã mở được không ít năm, đã sớm đi vào quỹ đạo, bà làm bà chủ mười ngày nửa tháng không đến công xưởng cũng không có việc gì.

Chỉ có Khúc phụ, Khúc mẫu và Khúc Văn Thiến vì công việc mà quả thật không đi được, cộng thêm đã có hai vị trưởng bối trong nhà đi, bọn họ có đi hay không cũng không quan trọng.

Sau khi quyết định xong mọi chuyện, Giang Phong liền chào hỏi ông nội và bà nội Khúc gia: “Vậy cháu đi trước đây, ngày mai sau khi ăn sáng xong, cháu sẽ lái xe tới đón mọi người.”

Ông nội và bà nội Khúc đều gật đầu nói được.

Khúc Văn Hoa thì đã cực kỳ nhập tâm vào nhân vật: “Em vợ, em đi thong thả nhé.”

Khúc phụ, Khúc mẫu và Khúc Văn Thiến cũng nhộn nhịp chào hỏi: “Giang đại sư, hẹn gặp lại!”

“Vâng, hẹn gặp lại mọi người!”



------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận