Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 192: Làm Mai Mối Làm Ra Cảm Giác Ma Cô (2)

Bởi vì người khách đặc biệt này Cung Trường Hà, Giang Phong tính tự mình đứng ra tác hợp thay anh ta, cho nên cũng không cần phải in tài liệu đối tượng ghép đôi của anh ta ra.

Sau khi tìm được đối tượng xứng đôi thay Cung Trường Hà, Giang Phong lại bắt đầu tìm kiếm xứng đôi thay người khách đặc biệt thứ hai. Kết quả xứng đôi đưa ra đối tượng có số điểm hơi thấp, xem ra chỉ có chờ tới khi tan tầm, mình lái xe đến tỉnh thành tìm kiếm xứng đôi xem thử.

Dù sao, bây giờ phạm vi tìm kiếm của hắn chỉ có thể bao phủ khoảng hai phần ba số người trong tỉnh thành, còn có một phần ba nhân khẩu không thể bao phủ được, nói không chừng đối tượng thích hợp với cô ấy ở trong một phần ba nhân khẩu này.

...

Năm giờ chiều.

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc đúng giờ tan sở.

Chờ sau khi các vị khách đều rời đi, Giang Phong cầm tập tài liệu dày đã được đính ghim, đưa cho chị nói: "Chị, em đã tìm được đối tượng xứng đôi cho những khách hàng này. Phía trên này có ba đôi là ghép khách với nhau, đối tượng ghép đôi khác đều là người bên ngoài. Chờ ngày mai Lam Chí Huy tới làm, ba người có thể bắt đầu hành động!"

Giang Tuyết kinh ngạc nhận lấy tài liệu nói: "Mới đó mà đã xứng đôi xong rồi à?"

Đường An Quân và Liễu Y Y đều không khỏi hưng phấn, cuối cùng đã bắt đầu chính thức làm công việc mai mối rồi!

Giang Phong mỉm cười nói: "Gần ba trăm khách hàng, hơn nữa có thể dự đoán được, mấy ngày kế tiếp còn có thể có khách không ngừng đến, áp lực công việc của ba người sẽ rất lớn đấy!"

Giang Tuyết quả thật cảm nhận được áp lực cực lớn. Nhiều khách như vậy, chỉ riêng bố trí gặp mặt, đã không biết phải mất bao nhiêu ngày mới có thể bố trí xong, càng khỏi phải nói tới tốn thời gian đi tác hợp!

Cô cảm giác được áp lực, không khỏi nói: "Nếu không thì đừng chờ tới ngày mai nữa, đợi lát nữa ăn cơm tối xong, bọn chị sẽ bắt đầu đến nhà thăm hỏi những đối tượng ghép đôi, tranh thủ sớm bố trí cho khách xem mắt bọn họ."

Mặc dù Đường An Quân và Liễu Y Y không có kinh nghiệm công tác liên quan, nhưng nghĩ đến mấy chục mấy trăm đối tượng ghép đôi đang chờ các cô đến nhà thăm hỏi, trong lòng các cô cũng cảm giác áp lực.

Tất cả đồng loạt lên tiếng tán thành đề nghị của Giang Tuyết.

Giang Phong mỉm cười nói: "Cũng không cần quá vội. Thật ra cũng chỉ có lúc đầu tốn thời gian thăm hỏi khách, chờ sau khi bố trí cho bọn họ xem mắt, có thể tùy bản thân bọn họ phát triển, các người chỉ cần cung cấp một số giúp đỡ cần thiết là được rồi!"

Giang Tuyết nghe vậy, lắc đầu nói: "Dù sao buổi tối cũng rảnh rỗi chẳng có việc gì làm, vẫn nên mau chóng hành động đi. Bằng không trong lòng có công việc đè nặng, chơi cũng chơi không được thoải mái!"

Đường An Quân phụ họa theo nói: "Chị Tuyết nói đúng, buổi tối nhàn rỗi, còn không bằng đi thăm hỏi khách, chuẩn bị bố trí cho khách xem mắt. Dù sao tôi và Y Y còn chưa từng làm công việc mai mối, trong lòng cảm thấy rất hứng thú."

Liễu Y Y hưng phấn nói: "Không sai, tôi sớm đã muốn trải nghiệm cảm giác làm người mai mối rồi.”

Giang Phong thấy thế, không khỏi bật cười nói: "Được, nếu tất cả đều nhiệt tình như vậy, các người cứ xem mà làm!"

...

Khu Giang Nam.

Khu dân cư nào đó.

Diệp mẫu nhìn con gái đang cúi đầu mải miết ăn cơm, nói: "Đồng Đồng à, hôm nay mẹ đến văn phòng môi giới hôn nhân tìm bạn trăm năm thay con, sau này nếu văn phòng hôn nhân bố trí xem mắt, con phải tham gia đấy!"

Diệp Đồng nghe vậy thì ngẩng đầu lên, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Mẹ, mẹ cũng thật thái quá rồi, sao mẹ không nói với con tiếng nào, lại chạy thẳng tới văn phòng môi giới hôn nhân tìm bạn trăm năm thay con?"

Diệp mẫu nói: "Lúc trước con đang làm việc, mẹ không tiện gọi điện thoại cho con."

Diệp Đồng buồn cười nói: "Cho dù con đi làm không tiện gọi điện thoại, vậy mẹ cũng có thể chờ con tan tầm trở về lại thương lượng với con mà!"

Diệp mẫu nói: "Chuyện này có gì phải thương lượng chứ? Lẽ nào con thật sự tính cứ kéo dài như vậy, không lấy chồng à?"

Diệp Đồng uống một hớp canh, than thở: "Cũng đâu phải con không muốn cưới, không phải là không gặp được người thích hợp à!"

Diệp mẫu nói: "Vậy còn không phải được rồi sao? Nếu con cũng muốn lập gia đình, không tìm được theo con đường bình thường, vậy chúng ta lại đến văn phòng môi giới hôn nhân thử xem, nói không chừng nhân duyên của con lại tới thì sao!"

Diệp Đồng lắc đầu nói: "Mẹ, con không phải phản đối mẹ đến văn phòng môi giới hôn nhân tìm bạn trăm năm thay cho con, chủ yếu là văn phòng môi giới hôn nhân bây giờ có rất nhiều chỗ chỉ lừa tiền, con sợ mẹ bị người ta lừa thôi!"

Diệp mẫu mỉm cười nói: "Chuyện này thì con không cần lo lắng, văn phòng môi giới hôn nhân này có minh tinh Tiêu Mẫn lớn giúp đỡ quảng cáo, khẳng định không phải gạt người!"

Diệp Đồng kinh ngạc nói: "Tiêu Mẫn quảng cáo cho văn phòng môi giới hôn nhân à? Sao con không biết chuyện này a?"

Diệp mẫu nói: "Hai ngày nay con bận rộn như vậy, làm gì có thời gian quan tâm tới chuyện này chứ? Nếu không phải em họ con gọi điện thoại qua nói với mẹ, mẹ cũng không biết đâu!"

Diệp Đồng: "..."

Tiếp theo, Diệp mẫu kể lại với con gái những gì mình đã trải qua, cuối cùng mới lên tiếng: "Lúc mẹ ở văn phòng môi giới hôn nhân, nghe khách khác nói về chuyện của ông chủ văn phòng môi giới hôn nhân. Có người nói minh tinh lớn Tiêu Mẫn mời hắn làm mai mối vì hắn đặc biệt chuyên nghiệp trên phương diện mai mối này, hy vọng hắn có thể xem xét một đối tượng thỏa đáng cho con."

Diệp Đồng vừa nghe mẹ nói, vừa lên Weibo kiểm tra tin nóng trong hai ba ngày nay.

Kết quả phát hiện đúng như lời mẹ cô đã nói, Giang đại sư của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc kia không ngờ đã thật sự làm mai cho minh tinh lớn Tiêu Mẫn này, làm cô ta thành công gả vào gia đình quyền quý.

Đồng thời, Diệp Đồng còn xem một bài Weibo của Giang đại sư đăng hôm nay có tên là "trong nhân gian có chân tình", vô cùng cảm động trước đôi vợ chồng trong bài văn kia.

Mà chuyện này cũng phần nào thay đổi ấn tượng không tốt của cô về văn phòng môi giới hôn nhân.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận