Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 416: Sau Ông, Thế Gian Lại Không Có Dương Quá Nữa

Ban đêm.

Trong chuỗi khách sạn nào đó.

Bà nội Khúc đang nói chuyện video với con dâu.

"Ba mẹ đã gặp được người rồi, trông bên ngoài không khác với trong ảnh là mấy, lái một chiếc Maserati, khí chất rất tốt, làm cháu trai mẹ mê đến sắp quên mất mình họ gì rồi!" Bà nội Khúc mặt mày hớn hở nói.

Khúc mẫu vội vàng hỏi tới: "Mẹ, thái độ cô gái nhà người ta thế nào?"

Bà nội Khúc vui vẻ mỉm cười nói: "Thái độ rất tốt, lúc ăn cơm tối nay nói chuyện rất hợp với cháu trai mẹ, bây giờ hai người vẫn đang hẹn hò đấy!"

Khúc mẫu cao hứng nói: "Xem tình hình này, cuộc hôn nhân này thật sự có thể thành à?"

Bà nội Khúc gật đầu nói: "Tám chín phần là có thể thành."

Khúc mẫu xúc động nói: "Duyên phận này đúng là quá tuyệt rồi!"

Bà nội Khúc cũng xúc động nói: "Đúng vậy, nếu ngày đó mẹ không xuống tính nhân duyên cho Văn Hoa, vậy hai người bọn họ lại không thể có cơ hội quen biết nhau."

Mẹ chồng con dâu đều xúc động một lúc, sau đó lại nói chuyện phiếm thêm mấy phút, mới ngắt video.

...

Chủ nhật, ngày 23 tháng 4 năm 2023.

Tám giờ sáng, ba anh em Giang Phong ăn sáng uống trà với ba ông cháu nhà họ Khúc, còn ăn đến chín rưỡi, Giang Phong mới lái xe đưa bọn họ đến sân bay.

Ba ông cháu nhà họ Khúc phải về.

Hôm qua mới đến, hôm nay đã đi, có thể nói là tới vội đi cũng vội.

Vào lúc chia tay, Giang Phong mỉm cười nói với Khúc Văn Hoa: "Anh rể, bản thân anh phải cố gắng lên, hy vọng lần sau chúng ta gặp mặt, chính là lúc anh bàn bạc chuyện cưới hỏi với chị gái em đấy."

Khúc Văn Hoa cười ha ha nói: "Em vợ yên tâm, anh rể sẽ không khiến cho em phải thất vọng đâu."

Lúc này, Giang Phong mới nhìn về phía hai ông bà nhà họ Khúc, mỉm cười nói: "Ông nội Khúc bà nội Khúc, vậy cháu chúc mọi người thuận lợi bình an, lần sau lại tới tỉnh Quế chúng cháu, cháu sẽ dẫn mọi người đi trải nghiệm thế nào là cảnh thác nước, núi non tuyệt đẹp ở thành phố C của tỉnh Quế."

"Giang đại sư có lòng rồi, rất cảm ơn ngài đã tiếp đón."

"Không cần khách sáo!"

Hai bên khách sáo một lúc, thấy ba người nhà họ Khúc vào nhà ga sân bay, Giang Phong mới lái xe rời đi.

...

Buổi trưa.

Ở quán ăn riêng nào đó, Bạch Tử An bố trí một bàn đón gió tẩy trần cho bạn.

Người bạn của Bạch Tử An chính là hiệu trưởng Cổ từng đoạt hai lần ảnh đế ở Hương Giang, được khen là "cuồng ma xây trường", ông ta cũng là một trong những minh tinh có năng lượng tích cực nhất của giới giải trí.

Trước khi ăn, Bạch Tử An cầm cốc rượu lên nói: "Hiệu trưởng Cổ, chén rượu thứ nhất này mời anh, cảm ơn anh đã cống hiến lớn cho tỉnh Quế chúng ta như vậy."

Hiệu trưởng Cổ cầm cốc rượu lên cụng một cái với anh ta, khiêm tốn nói: "Giáo sư Bạch quá khen, tôi chỉ cố chút sức mỏng mà thôi, chưa thể nói tới cống hiến gì."

"Hiệu trưởng Cổ, ở trước mặt tôi người lương thiện như anh không cần giả vờ khiêm tốn nữa. Không nói cả nước, chỉ nói tỉnh Quế chúng ta, anh đã quyên tặng mười mấy trường tiểu học hi vọng, đó đều là việc thiện lớn tạo phúc cho xã hội, dù khen anh thế nào cũng không quá."

Nói đến đây, Bạch Tử An nâng cốc uống cạn, sau đó hỏi: "Hiệu trưởng Cổ, ngày mai anh tham gia nghi lễ cắt băng khánh thành, chắc là trường tiểu học hy vọng anh quyên tặng thứ 137 nhỉ?"

Hiệu trưởng Cổ cũng nâng cốc uống cạn, đáp: "Ừ, là trường thứ 137."

Bạch Tử An giơ ngón tay cái lên nói: "Bội phục!"

Hiệu trưởng Cổ là người chân chính để tâm làm từ thiện, chứ không phải lấy danh nghĩa làm từ thiện để tuyên truyền cho mình, vì vậy ông ta không muốn nói nhiều về chuyện quyên tặng trường tiểu học hy vọng.

Lại nói sang chuyện khác: "Giáo sư Bạch, khoảng thời gian trước cậu gửi WeChat cho tôi, nói khi nào có thời gian rảnh tới tìm cậu nói chuyện. Dạo đó tôi đang bận quay phim, cho nên không trả lời cậu được. Không biết cậu có chuyện gì muốn nói với tôi vậy?"

"Tôi có một việc vui muốn nói cho anh biết, tôi kết hôn rồi!" Bạch Tử An vừa múc canh, vừa nói.

"Vậy đúng là chuyện vui lớn rồi, người phụ nữ nào tinh mắt như vậy?"

"Nói ra có thể anh không tin, thật ra vợ tôi là do một người mai mối giới thiệu cho tôi."

"Giáo sư Bạch, cậu không nói đùa chứ? Với thân phận của cậu, tìm đối tượng còn phải mời người mai mối giới thiệu à?" Hiệu trưởng Cổ nghe vậy thật sự hơi kinh ngạc, ông ta biết rõ thân phận người bạn này của mình. Ba chính là quan chức cao cấp của tỉnh, anh ta là con cháu cán bộ cao cấp tên xứng với thực.

Bạch Tử An mỉm cười nói: "Hiệu trưởng Cổ, người mai mối tôi mời tới không phải là người mai mối bình thường. Cậu ta có bản lĩnh trên phương diện tính toán về nhân duyên này thật sự không ai bằng. Chuyện lúc trước tôi muốn nói, chính là nghĩ hiệu trưởng Cổ đến bây giờ vẫn còn độc thân, làm bạn tôi thấy cần phải giới thiệu cho anh một người mai mối có thực lực cực mạnh."

"Bản lĩnh suy tính về nhân duyên không ai bằng? Cái này có ví dụ nào chứng minh không?" Hiệu trưởng Cổ hỏi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận