Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 687: Giang Đại Sư, Ánh Mắt Của Ngài Đúng Là Không Cần Phải Nói (2)

Thứ bảy, ngày 26 tháng 8, năm 2023.

Tại Phật thị tỉnh Quảng Đông, Hứa Sĩ Thành và vợ Dư Kiều mang theo rượu, thuốc lá, trà… ngồi tàu cao tốc tiến về tỉnh thành tỉnh Quế.

Từ sau đêm Dư Kiều đắc thủ, kế hoạch ly hôn của Hứa Sĩ Thành đã thất bại. Dù sao hắn vẫn luôn kìm nén, càng ngày càng muốn ly hôn. Hiện tại cơn tức càng ngày càng lớn, không thể không tách ra trong một khoảng thời gian ngắn.

Cộng với, trong lòng Hứa Sĩ Thành thật ra cũng không phải là rất muốn ly hôn. Dáng người và tướng mạo của vợ hắn đều tương đối xuất chúng, có thể lấy được người vợ như vậy, hắn thật ra cũng đã rất thỏa mãn rồi.

Chỉ là, hắn không chịu được tính cách của vợ mình, mới nảy ra ý định ly hôn.

Bây giờ, không thể ly hôn, nhưng hắn cần giải quyết cái tính cách càng ngày càng hung hăng của vợ mình. Nếu không thì vợ chồng hòa hảo cũng chỉ là tạm thời, sớm muộn gì cũng sẽ bước trên con đường ly hôn.

Mà Giang đại sư danh tiếng lẫy lừng chính là hy vọng của Hứa Sĩ Thành trong chuyến đi này.

Một đường không nói chuyện.

Lúc hai vợ chồng tới tỉnh thành tỉnh Quế là một giờ hai mươi phút chiều. Hai người tùy tiện ăn chén cháo, sai đó căn cứ theo hướng dẫn tìm tới văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.



Giang Phong lúc này đang in ấn thông tin xứng đôi của khách hàng trong văn phòng. Sau khi hắn đưa người nhà họ Đặng về huyện Tân An vào tối hôm qua, tiện đường trở lại tỉnh thành, sau đó hôm nay liền đến phòng môi giới xử lý tư liệu xứng đôi của khách hàng đọng lại trong mấy ngày này.

Ngay tại lúc Giang Phong đang bận in ấn tư liệu khách hàng, cửa phòng làm việc bị gõ vang, "Mời vào."

Cô gái mới được tuyển vào làm đẩy cửa ra, nói: "Ông chủ, có hai vị khách hàng tìm ngài."

Giang Phong gật đầu nói: "Để bọn họ vào đi."

Không bao lâu sau, Hứa Sĩ Thành và Dư Kiều được mời vào văn phòng của Giang Phong. Sau khi cô gái tiếp khách rót cho hai người chén nước liền tiếp tục đi làm việc của mình.

Giang Phong mỉm cười hỏi: "Hai vị khách nhân họ gì? Tìm tôi có chuyện gì không?"

Hứa Sĩ Thành để quà tặng trong ta lên trên bàn, khách sáo nói: "Tôi họ Hứa, đây là vợ tôi, lần này mạo muội tới đây là vì tình cảm vợ chồng chúng tôi xuất hiện nguy cơ, hi vọng Giang đại sư ngài có thể hỗ trợ hoà giải một chút, cảm ơn!"

Phòng môi giới hôn nhân của Giang Phong không còn nghiệp vụ tiến hành hòa giải hôn nhân nữa. Nguyên nhân chủ yếu là Giang Phong không muốn lúc nào cũng bị khóa tại phòng môi giới, hắn muốn có nhiều thời gian tự do hơn.

Nhưng mà, lúc nhàn rỗi gặp được vợ chồng cần hòa giải trong vấn đề hôn nhân, hắn cũng sẽ ra tay giúp một chút.

Bởi vậy, nghe tới Hứa Sĩ Thành vừa nói như thế, Giang Phong cũng không từ chối, trực tiếp hỏi: "Hứa tiên sinh, Hứa phu nhân, không biết tình cảm vợ chồng các người xuất hiện nguy cơ gì?"

Hứa Sĩ Thành theo bản năng mà liếc mắt nhìn vợ mình.

Giang Phong là đại sư nhìn mặt mà nói chuyện, thấy thế vội vàng nói: "Hứa phu nhân, làm phiền cô ra ngoài chờ một lát, chờ Hứa tiên sinh nói xong nguy cơ tình cảm của vợ chồng hai người, sau đó lại đổi cô tới nói lại một lần. Tôi sẽ xem một chút rốt cuộc vấn đề nằm ở chỗ nào."

"Được rồi." Dư Kiều gật đầu, đi ra khỏi văn phòng.

Giang Phong lúc này mới nhìn về phía Hứa Sĩ Thành, cười nói: "Hứa tiên sinh, hiện tại vợ anh không ở đây, có vấn đề gì thì anh cứ việc nói."

Vẻ mặt Hứa Sĩ Thành đầy sự khổ não, nói: "Giang đại sư, chuyện là như vậy, thật ra quan hệ giữa tôi và vợ tôi cũng không có mâu thuẫn khó điều hòa gì, sở dĩ xuất hiện tình cảm nguy cơ, là tôi cảm thấy cô ấy quá đáng."

Giang Phong khẽ cau mày, nói: "Quá đáng? Hứa tiên sinh, làm phiền anh lấy một thí dụ."

Hứa Sĩ Thành nhẹ gật đầu, nói ra một ví dụ, "Chẳng hạn như cô muốn uống ly trà sữa đầu tiên của mùa thu, mua thỏi son thứ nhất, mua túi xách thứ nhất… Cô ấy muốn tôi mua toàn bộ những thứ này cho cô ấy, không mua chính là không yêu cô ấy, cô ấy sẽ bắt đầu gây chuyện. Ngoài ra, chính là mỗi ngày lễ và ngày kỷ niệm đều phải phát hồng bao 520, 131, không phát chính là không yêu cô ấy. Nếu như ngày lễ hoặc ngày kỷ niệm nào đó quên phát thì ban đêm khỏi phải nghĩ đến chuyện lên giường ngủ. Ngoài ra, lời cô ấy nói đều là đúng, nghe theo cô ấy tuyệt đối mới là yêu cô ấy. Nếu như ngày nào đó nói lại cô ấy một câu, cô ấy có thể sẽ không thể ý tới tôi trong vòng ba ngày."

Nghe đến đó, Giang Phong nói xen vào: "Hứa tiên sinh, mặc dù vợ anh có một chút quá đáng, nhưng thật ra cũng có thể hiểu được. Con gái mà, đều tương đối để ý loại cảm giác nghi thức này. Đây cũng là một loại phương thức để các nàng khoe khoang chồng mình yêu mình như nào. Còn chuyện phía sau đó đúng là tồn tại vấn đề không nhỏ, vợ chồng là bình đẳng, không ai phải phụ thuộc vào ai cả, trừ khi là tự nguyện, nếu không thì không ai có tư cách yêu cầu đối phương phục tùng tuyệt đối cả."

Hứa Sĩ Thành cười khổ nói: "Giang đại sư, nếu như cô ấy chỉ như vậy thì tôi sẽ cố nhịn một chút để cho qua, dù sao cưới được người vợ trong thời đại này cũng không dễ dàng, nhất là cưới được một người vợ xinh đẹp lại càng không dễ dàng."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận