Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 325: Giang Đại Sư, Cậu Chính Là Bà Mối Tốt Nhất Trên Trần Đời Này, Sẽ Không Có Người Thứ Hai!

Tả Đông Nhi nghe vậy thì lập tức sinh lòng đồng cảm, cô cảm thấy mình rất may mắn, gặp được người mai mối và người có thể trở thành mẹ chồng mình tốt như vậy, thành tâm đối xử với mình, sợ cô không rõ gả cho người làm cảnh sát phòng chống ma túy sẽ có thể gặp hậu quả gì.

“Cô à, con hiểu ý của cô, từ khi ba con bị trùm ma túy thuê sát thủ ám sát, con đã một lòng muốn trở thành cảnh sát phòng chống ma túy báo thù cho ba mình rồi.

Đáng tiếc, mẹ con lại không đồng ý, vẫn luôn ngăn cản con.

Nhưng ý chí hướng về cảnh sát phòng chống ma túy của con chưa bao giờ ngừng lại, con cũng khắc sâu nhận thức độ nguy hiểm của công việc phòng chống ma túy, Giang đại sư cũng đã nói rất rõ với con về hậu quả, nhưng những cái này đều không dao động được lòng quyết tâm của con.

Cô, cô thành tâm đối xử với con như vậy, con cũng không lừa gạt gì cô, chỉ cần con và con trai cô thật lòng vừa ý, con chắc chắn sẽ giúp cô sinh mấy đứa cháu mập mạp.”

Lục mẫu nghe đến cảm động không thôi, trong miệng không ngừng lẩm bẩm ba chữ “đứa trẻ ngoan”.

Giang Phong cũng có chút cảm động trong lòng, không nhịn được nói: “Bác, cô Tả, hai người cũng không cần quá bi quan, công việc phòng chống ma túy quả thật nguy hiểm, nhưng tục ngữ cũng đã nói, tà không thắng được chính, quốc gia chúng ta chưa bao giờ tha thứ cho buôn bán ma túy cả, đã trải qua nhiều năm truy quét gắt gao, mặc dù vẫn còn rất xa mục tiêu loại trừ hoàn toàn ma túy, nhưng những vụ án liên quan tới ma túy cũng ít dần theo từng năm, tình thế đã càng ngày càng tốt lên.

Cho nên, chúng ta mặc dù nên phòng ngừa chu đáo cho tình huống xấu nhất, nhưng cũng nên duy trì tâm thái lạc quan để sống.”

Lục mẫu và Tả Đông Nhi vừa nghe vừa liên tục gật đầu, công việc phòng chống ma túy chỉ nói là vô cùng nguy hiểm, là đi trên mũi dao, chứ cũng không phải đã vào thì chỉ có chết không có sống, thật ra cũng có rất nhiều cảnh sát phòng chống ma túy có một tuổi già yên lành.

Tiếp đó, người phục vụ mang thức ăn lên, ba người liền vừa ăn vừa nói chuyện.

Chủ yếu là hai người Lục mẫu và Tả Đông Nhi cùng nói chuyện, điểm quan hệ gia đình trước mắt cao tới 88 điểm chính là khác biệt như vậy, hai người mặc dù là lần đầu gặp mặt nhưng lại trò chuyện cực kỳ ăn ý.

Thậm chí, hai người còn hẹn xong một giao ước, kể cả không làm được mẹ chồng nàng dâu thì cũng muốn nhận làm gia đình kết nghĩa.

Qua một bữa cơm, Lục mẫu và Tả Đông Nhi đã thân như mẹ con ruột rồi.

Bữa cơm này là Giang Phong mời khách, hắn nửa đường mượn cớ gọi điện thoại, đã chạy ra thanh toán toàn bộ hóa đơn.

Cách làm này của Giang Phong đương nhiên khiến cho Lục mẫu cực kỳ cảm động, làm một bà mối, đã miễn phí làm mai mối cho con trai bà chưa nói, ăn cơm xem mắt còn tranh trả tiền, hành động này thật sự khiến cho người ta ấm lòng.

Trước khi chia tay, Lục mẫu từ tận đáy lòng nói một câu: “Giang đại sư, cậu chính là bà mối tốt nhất trên trần đời này, sẽ không có người thứ hai!”

...

Giang phụ Giang mẫu ở tỉnh thành bốn, năm ngày, sau đó cùng vui vẻ trở về nhà.

Chuyến đi tỉnh thành lần này của hai người thật sự thu hoạch được rất nhiều, đầu tiên là hôn sự của con trai cả đã được quyết định, tiền mừng 22.8 vạn, đây là Giang gia chủ động đưa.

Hôn lễ được định vào ngày nghỉ lễ mùng 1 tháng 5 năm nay, còn bốn, năm mươi ngày nữa, đủ để chuẩn bị.

Còn về việc đi lĩnh giấy chứng nhận kết hôn, hai bên cũng đã thương lượng xong, qua mấy ngày nữa sẽ dành thời gian về huyện Bách Lương đăng ký kết hôn.

Con trai lớn cuối cùng cũng đã sắp lập gia đình, đây đương nhiên là đại hỉ sự của Giang gia, Giang phụ, Giang mẫu mấy ngày nay chưa từng mất đi nụ cười trên mặt, thật sự là vô cùng vui vẻ.

Thứ hai là con trai nhỏ, vô thanh vô tức đã có được một căn nhà giá trị hơn ba ngàn vạn, mấy ngày qua Giang phụ Giang mẫu ở trong căn nhà này cảm giác giống như đang nằm mơ vậy.

Tưởng tượng lại bảy, tám tháng trước hai người vẫn còn đang ở quê quán lao tâm khổ tứ làm việc, phơi gió phơi nắng mệt gần chết nguyên một ngày cũng chỉ kiếm được ba trăm đồng bạc mà thôi, mà còn không phải ngày nào cũng có việc để làm.

Lúc đó, bọn họ ăn uống đơn giản, cơ bản cũng chỉ có thịt heo cùng mấy loại rau xanh tự trồng cùng với dưa muối, các loại gà vịt chỉ có khi nào con trai nhỏ trở về thì mới làm để ăn, bình thường cũng không nỡ đem ra ăn.

Chỗ ở là căn nhà cũ đã mười mấy hai mươi năm, đây tuy không phải là điều kiện kém nhất trong thôn, nhưng cơ bản cũng là từ dưới đếm lên.

Từ khi con trai nhỏ tốt nghiệp đại học về làm người mai mối, nhà bọn họ liền hoàn toàn thay đổi.

Căn nhà rách nát ở quê được tân trang lại toàn bộ, từ căn nhà đếm ngược từ dưới lên trong thôn đã trở thành căn nhà đứng số một, số hai toàn thôn. Mà ở trên tỉnh thành thì lại càng tốt hơn, con trai không nói tiếng nào đã có được một căn nhà hào nhoáng mà họ chỉ có thể nhìn thấy trên TV.

Ăn uống thì càng không cần phải nói, hai cái tủ lạnh lớn ở quê chất đầy hải sản khô bên trong, tất cả đều là đồ tốt giá cả đắt đỏ. Còn có các loại trà ngon, trà quý chất đầy một phòng, đều là quà khách đến nhà mời môi hoặc tạ môi mang tới.

Dê, bò, gà, thịt, vịt, vân vân, muốn ăn gì là có cái đó.

Mà tất cả những thứ này đều là do con trai út mang tới.

Con trai nhỏ của bọn họ không thể nghi ngờ chính là công thần lớn nhất trong nhà.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận