Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 860: Rốt Cuộc Thì Cô Ta Có Điểm Gì Thu Hút Con Như Vậy? (2)

Công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Giang Phong nhận tất cả các loại lễ vật do Đoàn mẫu mang tới, từ khi vào nghề mai mối đến giờ, không biết đã nhận bao nhiêu lễ vật, về cơ bản chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể ước lượng được đại khái giá trị của lễ vật.

Nhưng hiện tại Đoàn mẫu mang tới lễ vật ít nhất cũng phải năm ngàn, có thể nói là rất có lòng.

Giang Phong mời đối phương ngồi xuống, tự mình rót cho Đoàn mẫu một chén trà, sau đó mới nói: "Dì à, trước tiên nói cho tôi biết tình trạng của con trai bà, rồi sau đó nói xem muốn tìm đối tượng như thế nào.”

“Được thôi.” Đoàn mẫu đáp một tiếng, sau đó giới thiệu: “Con trai tôi năm nay 25 tuổi, cao 1 mét 78, ngoại hình cũng không biết nên nói thế nào, dù sao cũng được khá nhiều cô gái yêu mến.”

Giang Phong trả lời: "Đó là bởi vì anh ta khá đẹp trai nhỉ!"

Đoàn mẫu nhấp một ngụm trà, cười nói: "Còn phải xem là so với ai, nếu so với Giang đại sư thì chắc chắn thua xa rồi. Nhưng nếu so với người bình thường thì có lẽ cũng tính là không tồi!”

“Dì à, dì quá khiêm tốn rồi.”

"Không hề khiêm tốn, đây là sự thật."

Đoàn mẫu tiếp tục giới thiệu: “Con trai tôi năng khiếu thể thao không tệ, khi nó đi học, để nó tập chạy nước rút, tuy nó không giỏi mấy nhưng trong đại hội thể thao của trường hàng năm, miễn là có một sự kiện chạy nước rút, về cơ bản là nó sẽ có thể giành giải quán quân.”

Giang Phong khen ngợi: "Có thể đoạt quán quân trong đại hội thể thao trường học đã là rất tốt rồi."

Đoàn mẫu lắc đầu cười nói: "Thật ra nó chỉ thắng giải trong trường mà thôi, nhìn ra cả nước thì không có gì đáng nói. Sau khi vào đại học, nó đã yêu thích môn thể thao mạo hiểm parkour, để rèn luyện kỹ năng parkour, nó đã gián đoạn khóa đào tạo chạy nước rút của mình trong vài năm.

Về sự lựa chọn này của nó, ngay từ đầu tôi và cha nó đã phản đối, không phải hy vọng nó có thể đạt được thành tích khi chạy nước rút, mà là parkour trông rất ngầu, nhưng luyện tập môn này thường có nguy cơ chấn thương, chúng tôi với tư cách là cha mẹ đương nhiên phải phản đối.”

Giang Phong gật đầu thể hiện thấu hiểu.

"Sau đó, nó thuyết phục chúng tôi nên tôi và cha nó đã đồng ý cho nó tập parkour. Lúc đầu, chúng tôi khá lo lắng về việc nó bị thương, nhưng chúng tôi không ngờ nó lại có một số thủ thuật, trong mấy năm qua ngoài một số vết thương ngoài da, nó chỉ bị bong gân chân một lần mà thôi.”

Nói đến đây, Đoàn mẫu vừa tức giận vừa sợ hãi nói: “Nhưng đứa con nghịch ngợm này thật là gan to bằng trời, không biết nó bắt đầu từ bao giờ mà nó lại mê leo núi tự do, nếu không phải tôi vô tình nghe thấy nó nói chuyện điện thoại, thì chuyện này vẫn bị nó giấu kín!”

Giang Phong nghe vậy liền hiểu.

Anh đã xem bộ phim tài liệu "Freehand Rock Climbing" ghi lại cảnh bậc thầy leo núi đá Alex Honnold (Alex Honnold) chinh phục Công viên quốc gia Yosemite cao 3.000 foot ở Hoa Kỳ vào ngày 3 tháng 6 năm 2017. Toàn bộ quá trình của El Capitan (el) mất 3 giờ 56 phút.

Trong bộ phim tài liệu này, quá trình leo núi tự do được quay một cách ly kỳ đến mức nó sẽ kết thúc ở mỗi lượt, có cha mẹ nào lại muốn con mình chơi một môn thể thao mạo hiểm chết người như vậy chứ?

Chắc chắn phải ngăn chặn bằng mọi cách, vì vậy tìm cho anh ta một đối tượng là một trong những cách để kiềm hãm anh ta.

Quả nhiên, chỉ nghe Đoàn mẫu nói: “Hôm qua tôi đã mắng nó một trận, còn cảnh cáo nó rằng nó còn dám tự do leo núi, một khi tôi biết chuyện, tôi sẽ đến tận nơi nó leo và nhảy xuống”.

Nó đã hứa với tôi rằng nó sẽ không bao giờ chơi nữa, nhưng tôi luôn lo lắng sau khi nghĩ về điều đó, dù sao đây là môn leo núi tự do với tỷ lệ tử vong cao tới 50%, ai biết liệu nó có lén lút chơi hay không?

Vì vậy, tôi đã bàn bạc với cha nó và quyết định tìm cho nó một đối tượng để xem liệu tôi có thể hoàn toàn xua tan ý tưởng liều mạng vì hứng thú của anh ấy nó hay không. "

Giang Phong nghe theo lời của bà nói: “Cho nên, dì à, dì muốn tìm đối tượng có thể quản được anh ta đúng không?”

Đoàn mẫu gật đầu nói: "Đúng vậy, Giang đại sư, mong cậu có thể giúp đỡ, chúng tôi chỉ có mỗi đứa con trai này, lỡ mà nó có chuyện gì thì tôi với cha nó biết sống làm sao!”

Giang Phong cũng không phí lời, trực tiếp trả lời: “Dì à, dì yên tâm đi, tôi nhất định sẽ tận lực giúp đỡ."

“Cảm ơn Giang đại sư, vậy thì mọi chuyện trông cậy vào cậu nhé!”

"Dì không cần khách sáo đâu, đây là bổn phận của tôi."

Tiếp đó, Đoàn mẫu lại giải thích chi tiết về điều kiện tài chính của gia đình và một số điều kiện cơ bản, sau đó trao đổi thông tin liên lạc với Giang Phong trước khi rời đi với niềm hy vọng.

Đoàn mẫu vừa rời khỏi, Giang Phong ngay lập tức mai mối cho con trai bà là Đoàn Đông Hải với một đối tượng.

Tâm vừa động, một làn sóng vô hình quét ra, các hình đại diện nữ nhấp nháy nhanh trên màn hình ảo và cuối cùng bị khóa vào một trong các hình đại diện nữ:

[Họ tên] Thang Bảo Nghi

[Tuổi] 24 tuối

[Chiều cao] 1 mét 67

[Cân nặng] 52kg

[Bối cảnh gia đình] Ông nội là giáo viên dạy thư pháp, bà nội là giáo viên âm nhạc, cha là giáo viên toán, mẹ là giáo viên mẫu giáo.

[Sở thích tính cách] …

[Kinh nghiệm tình trường] Người yêu cũ 1… Người yêu cũ 2…

[Tư liệu chi tiết]…

[Giá trị phù hợp với hôn nhân hiện tại] 77 (mối quan hệ vợ chồng 77 + môn đăng hộ đối 77 + mối quan hệ gia đình 77)

[Giá trị kết hôn cực cao] 95 (quan hệ vợ chồng 96 + môn đăng hộ đối 94 + quan hệ gia đình 95)

[Dự đoán con cái]…

Sau khi đọc xong thông tin đối tượng mai mối của Đoàn Đông Hải, Giang Phong không lập tức đi giúp mai mối, mà bận in thông tin của những khách hàng khác.

Anh đưa vợ đi hưởng tuần trăng mật, dù trong suốt chuyến đi anh liên tục fax thông tin mai mối của nhiều khách hàng về trụ sở, chi nhánh của công ty mai mối nhưng vẫn có nhiều khách chờ anh mai mối giúp.

Giang Phong rất bận rộn cho đến khi tan ca vào buổi chiều, hắn đã in ra thông tin tác hợp của tất cả các khách hàng.

Sau khi tan ca, Giang Phong và Hoàng Linh Vi mời các bạn học của họ đến nhà ăn tối, bạn cùng lớp duy nhất của Giang Phong là Đường An Quân, Liễu Y Y cùng bạn trai của cô ấy về gặp cha mẹ cô ấy rồi.

Cả ba bạn học của Hoàng Linh Vi đều ở đó.

Công ty mai mối đã phân bổ một chiếc ô tô cho mỗi người mai mối, nhưng không có đủ chỗ đậu xe ở nhà, vì vậy sẽ rất rắc rối nếu họ đều lái xe đến đó.

Vì vậy, ba cô gái Trương Đan, Vương Lâm và Lý Tiểu Hoa ngồi xe của Giang Phong, bởi vì xe quá tải nên Đường An Quân không còn cách nào khác đành phải tự mình lái xe.

Suốt chặng đường trở về Tây Phái Ngự Giang suôn sẻ, khi đi vào nhà để xe dưới tầng hầm, Trần Nhị Cẩu từ trong trạm an ninh đi ra cúi chào.

Giang Phong hạ kính xe xuống, ném cho anh ta một bao thuốc lá, chào hỏi nói: “Anh Cẩu, xe phía sau là bạn của tôi."

Trần Nhị Cẩu gật đầu và nói: "Tôi hiểu rồi, cảm ơn ông chủ Giang.”

Anh ta không quan tâm bao thuốc lá, nhưng ông chủ Giang rất xem trọng người khác, mỗi lần hắn từ bên ngoài trở về, gặp mặt đều ném cho anh ta một bao thuốc, đây là tôn trọng anh ta, đương nhiên anh ta phải tích cực phục vụ ông chủ Giang.

Giang Phong gật đầu, sau đó lái xe vào ga ra, xe của Đường An Quân tất nhiên cũng không bị ngăn lại.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận