Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 766: Người Trẻ Tuổi Có Thể Không Có Vợ, Nhưng Người Lớn Tuổi Nhất Định Phải Có Người Bầu Bạn. (2)

Dưa chua này là dưa chua quê tự làm, dùng để hầm cách thủy dưa chua còn có mấy miếng thịt ba chỉ, cách thủy bằng lửa củi, mùi vị này thật sự rất ngon, ai ăn lần đầu cũng có thể đem đầu lưỡi đều nuốt xuống.

Nhưng mà, đối với người đã ăn quen, thì mùi vị cũng chỉ có như vậy, không có gì ly kỳ.

Trong Lăng lão thái thái một thân một mình ung dung thong thả ăn cơm tối, một chiếc xe con màu đen chậm rãi dừng ở trước cửa nhà bà, người tới không phải ai khác, chính là Giang Phong.

"Bà Lăng." Sau khi xuống xe, Giang Phong cũng không hề trực tiếp vào cửa, mà là cầm theo trái cây ở cửa gọi một tiếng.

"Ai vậy?" Lăng lão thái thái đáp một tiếng, sau đó để chén cơm xuống, đi ra.

"Xin chào bà Lăng, thực sự xin lỗi vì đã quấy rầy bà ăn cơm tối, cháu tên là Giang Phong, bà gọi cháu là tiểu Phong là được rồi." Giang Phong vừa nói chuyện một bên đem hoa quả đưa tới.

Lăng lão thái thái tiếp nhận hoa quả, hỏi: "Tiểu Phong, cháu tìm bà già này có chuyện gì không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Lăng nãi nãi, là như vậy, cháu thật ra là người mai mối, lần này là giúp người ta tới cầu thân."

Lăng lão thái thái ồ một tiếng, nói: "Tiểu Phong, cháu có phải tìm lộn người rồi không? Các con của bà đều đã có gia đình rồi, còn về phần hôn nhân của mấy đứa cháu cũng không tới phiên bà quản, tự nhiên có cha mẹ của bọn họ quản."

Giang Phong cười nói: "Bà Lăng, bà hiểu lầm rồi, lần này cháu đến đối tượng giúp cầu thân không phải là con cháu của bà, mà chính là bà."

Lăng lão thái thái nghe vậy bị sặc nước miếng ho hơn mười giây, đợi trở lại bình thường mới trợn mắt lên nói: "Tiểu Phong, cháu là đang nói đùa với bà lão này à?"

Giang Phong nghiêm mặt nói: "Loại chuyện này sao có thể lấy ra đùa giỡn được chứ!"

Lăng lão thái thái bất đắc dĩ nói: "Tiểu Phong, lão thái bà ta nửa thân thể cũng đã xuống đất, mỗi tháng chỉ dựa vào đê bảo (tiền trợ cấp cho dân nghèo) sống sót, ai sẽ cầu hôn bà chứ?"

Sự thực hơn lời nói, Giang Phong cũng không nói nhảm nữa, trực tiếp giới thiệu: "Người nhờ cháu cầu thân là ông Lâm năm nay đã 90 tuổi, nhưng mà sức khỏe của ông ấy vẫn còn rất tốt, có thể làm bất cứ công việc gì, hơn trăm cân đồ vật còn có thể một hơi cầm đi mấy dặm đường, thể lực không thua gì người 50,60 tuổi.

Hắn có bảy người con, bốn trai ba nữ, tất cả đều rất hiếu thuận, lần này hắn muốn tìm người bầu bạn, đám con cháu của ông ấy đều đồng ý. Nói chung, mối hôn sự này chỉ cần Lăng nãi nãi bà gật đầu, vậy cơ bản liền thành."

Nghe thấy Giang Phong nói đối phương đã 90 tuổi, Lăng lão thái thái liền biết đối phương không phải tới bắt người làm trò cười, thân thể của đối phương tố chất cũng thực làm cho bà ngạc nhiên, bà năm nay 85 tuổi, thân thể so với người cùng lứa vẫn tính là dẻo dai, nhưng hơn trăm cân đồ vật bà có trẻ hơn mấy tuổi cũng không dám xách.

Mà điều khiến bà ghen tị nhất là, con cháu của đối phương rất hiếu thuận.

"Bà Lăng, tình huống của bà cháu biết không ít, với thái độ của con cái bà đối xử với bà, nếu bà còn có thể động, cũng sẽ không nghĩ để cho bọn họ nuôi. Đã như vậy, liền dứt khoát tìm bạn già cùng nhau sống qua ngày, dù sao con cháu có hiếu thuận, cũng không bằng bạn già tri kỷ, bà nói có đúng hay không?"

Lăng lão thái thái bị thuyết phục, bà đã từng kết hôn với ba người đàn ông, đối với tái giá cũng không có chướng ngại tâm lý gì, liền gật đầu nói: "Tiểu Phong cháu nói rất có đạo lý, không biết hắn là người ở đâu? Bây giờ không phải là xã hội cũ, hai bên thế nào cũng phải gặp mặt trước rồi mới nói đến chuyện cưới hỏi."

Giang Phong cười nói: "Cái này là đương nhiên, nhưng mà trước khi sắp xếp cho bà cùng với ông Lâm gặp mặt, cháu cảm thấy bà cần nói với đám con cháu trước một tiếng, tránh cho bà không nói tiếng nào đem chuyện làm xong, đến lúc đó bọn họ nháo lên liền khó coi."

Lăng lão thái thái bất mãn hừ một tiếng nói: "Bọn họ lấy mặt mũi gì mà đi làm náo loạn?"

Giang Phong nói: "Đề phòng vẫn tốt hơn, cháu sẽ đi chào hỏi với bọn họ trước, xem bọn họ phản ứng như thế nào rồi lại nói tiếp."



Lăng lão thái thái tuy rằng cảm thấy chuyện của bà, bà có thể hoàn toàn tự mình làm chủ, nhưng thấy Giang Phong làm việc suy tính chu đáo như thế, bà đương nhiên cũng không ngăn, nói: "Được, vậy tiểu Phong cháu đi hỏi bọn nhóc đó đi, nếu như bọn họ đồng ý thì cũng thôi đi, nếu như không đồng ý, người nào kêu lớn tiếng bà ngày mai sẽ đến nhà họ ở."

Giang Phong mỉm cười nói: "Được ạ, vậy cháu không quấy rầy nữa, bà đợi tin tức tốt của cháu!"

Lăng lão thái thái lộ ra một nụ cười nói: "Được!"

Nhìn Giang Phong lên xe rời đi, tâm trạng Lăng lão thái thái vui vẻ trở về trong nhà tiếp tục ăn cơm, vẫn là bát cơm như cũ, nhưng mùi vị so với trước đó thì ngon hơn!

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận