Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 397: Có Thể Cho Con Gái Tôi Một Cuộc Sống Hạnh Phúc, Vậy Đó Chính Là Đứa Con Rể Tốt (3)

Bên kia.

Ba người Lăng gia ngồi trên một chiếc xe, người lái xe là Lăng công chúa.

Sau khi lái xe rời khỏi quán cơm, ông Lăng nhìn về phía bạn già, hỏi: “Bà thấy thằng nhóc kia thế nào?”

Lăng phu nhân nói: “Người nhìn cũng được, tâm tư còn thuần khiết hơn cả cha mẹ nó, điểm đáng tiếc duy nhất là không có lòng cầu tiến mấy, giống như Giang đại sư đã nói, nó đối với chuyện thương nghiệp chẳng có chút hứng thú nào, không thể giúp Lỵ Lỵ trong công việc được.”

Ông Lăng tiếp lời: “Dựa theo tiêu chuẩn chọn con rể trước đó của tôi, không có tài năng trong chuyện thương nghiệp, tôi cũng không quá tán thành, có điều bây giờ tôi đã tới tuổi này rồi, cũng đã nhìn thấu nhiều thứ, chỉ cần có thể thật tâm đối đãi với con gái mình, giúp con gái chúng ta có cuộc sống hạnh phúc, vậy đó chính là một đứa con rể tốt, có tài năng thương nghiệp hay không cũng không quan trọng.”

Lăng phu nhân nhìn con gái đang lái xe, hỏi: “Lỵ Lỵ, con cảm thấy người ta thế nào?”

Lăng công chúa đáp: “Đây mới là lần đầu tiên tiếp xúc, vẫn chưa nhìn ra nhiều thứ, nhưng dựa vào những gì đã thấy bây giờ thì ánh mắt nhìn người của Giang đại sư đúng là rất lợi hại, Trình Quốc An này có thích hợp với con hay không thì chưa biết, nhưng cậu ấy đúng là cho con cảm giác không coi trọng tiền tài.”

Đối với lời nói này của con gái, cả hai ông bà già đều tỏ vẻ đồng ý, bọn họ đã lăn lộn trong thương nghiệp ngươi lừa ta ta lừa ngươi mấy chục năm, ánh mắt nhìn người đã sớm luyện thành tinh rồi.

Trình Quốc An thật sự “không màng danh lợi” hay là cố ý ngụy trang, bọn họ vẫn có thể phân biệt được.

Lăng phu nhân nói: “Đây chẳng phải là điều con muốn sao?”

Lăng công chúa gật đầu đáp: “Dù sao trước cũng tìm hiểu cho kĩ đã, nếu như tính cách hợp, vậy mối nhân duyên này là không thể bỏ lỡ.”

...

Giang Phong sau khi sắp xếp cho hai nhà Trình, Lăng gặp mặt thì ở lại Hàng thị thêm trọn vẹn ba ngày.

Ba ngày này, Giang Phong và bạn gái vẫn luôn ở trong khách sạn nghiên cứu võ lâm tuyệt học, như bắt Long Trảo Thủ, ấn huyệt phong lan thủ, xoa bóp, ngọc tiêu kiếm pháp, nhất chỉ thiền, đủ loại thần công đều tu luyện ra tinh hoa.

Ba ngày sau.

Tại cửa tây đại học xx, Giang Phong tiến tới hôn bạn gái một cái, nói: “Vợ, vậy anh đi trước đây, còn khoảng mười ngày nữa là tới mùng một tháng năm, đến lúc đó chúng ta lại gặp.”

Hoàng Linh Vi hôn lại hắn một cái, vừa mở cửa xuống xe vừa dặn dò: “Vậy chồng, anh nhớ lái xe cẩn thận đấy.”

“Ừ, anh đi đây, tạm biệt!”

“Tạm biệt.”

...

Chuyến đi lần này của Giang Phong có ba mục đích, một là tìm đối tượng cho Lăng công chúa, cái này có thể coi như đã hoàn thành. Hai là ở cùng bạn gái, cái này cũng đã hoàn thành. Ba là tìm đối tượng cho chị gái, cái này thì vẫn chưa hoàn thành được.

Thế là, lần này Giang Phong không có ý định trở về theo đường cũ, mà lái xe tiếp tục đi lên phía bắc.

Hắn đã lên kế hoạch lộ trình xong, trạm thứ nhất chính là thành phố Trung Hải nổi danh thế giới, đây là trung tâm kinh tế, tài chính, buôn bán, vận tải đường thủy, khoa học kỹ thuật sáng tạo trung tâm của nước ta, là thành phố lớn có số dân cực đông, gần 25 triệu dân.

Thành phố Trung Hải cách Hàng thị cũng không xa, cũng chỉ hơn 170km, lái xe hai giờ là đến.

Anh họ nhà dì lớn của Giang Phong cũng công tác ở thành phố Trung Hải, làm một lập trình viên ở đây.

Sau khi tới thành phố Trung Hải, Giang Phong thử giúp chị gái tìm kiếm đối tượng xứng đôi một lần, kết quả tìm được một đối tượng có giá trị xứng đôi cao tới 91 điểm, số điểm này đã rất cao, đáng tiếc vẫn còn kém hơn một chút so với yêu cầu của hắn.

Có điều, Giang Phong cũng không lập tức từ bỏ, mà là ghi chép lại thông tin của đối phương, xếp vào hàng dự bị, nếu như không thể tìm được đối tượng nào có giá trị xứng đôi cao hơn cho chị gái, vậy chọn người này cũng không tệ.

Tất nhiên, đã ngàn dặm xa xôi tới thành phố Trung Hải rồi, vậy chắc chắn phải đến thăm anh chị họ một lần.

Thế là, Giang Phong liền lấy điện thoại gọi cho anh họ Lưu Tuấn Hùng của mình.

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong liền trực tiếp nói: “Anh họ, anh gửi định vị của anh cho em đi.”

Lưu Tuấn Hùng hơi sửng sốt, một lát sau mới phản ứng kịp, kinh ngạc hỏi lại: “Tiểu Phong, em đến Trung Hải sao?”

Giang Phong cười nói: “Đúng vậy, em vừa mới tới, anh họ mau gửi định vị cho em đi, em qua tìm anh.”

Lưu Tuấn Hùng nghe vậy thì nhiệt tình nói: “Được, bây giờ anh đang ở công ty, để anh bảo chị dâu gửi định vị phòng trọ cho em, em trước cứ qua đó, để anh bảo chị dâu mua thức ăn nấu cơm, tối nay hai anh em ta phải uống vài chén mới được.”

Giang Phong vội vàng nói: “Anh họ, em nghe dì lớn nói chị dâu đang có thai, đừng làm phiền chị dâu nấu cơm làm gì, để em mời hai người ra ngoài ăn.”

Lưu Tuấn Hùng đáp: “Cái này có gì mà phiền phức, chi tiêu ở Trung Hải bên này tương đối cao, ra ngoài ăn không tiện.”

Giang Phong cười nói: “Anh họ cứ nghe em đi, thật sự không cần làm phiền chị dâu, em còn đang muốn nếm thử xem nhà hàng ở Trung Hải bên này có món gì ngon đây!”

“Vậy được rồi, buổi tối anh và chị dâu sẽ mời em.”

“Anh họ, anh đừng khách khí với em làm gì, trước anh gửi định vị cho em đi, ăn cơm gì đó lát chúng ta bàn sau.”

“Ừ, vậy anh cúp máy trước đây, để anh gọi điện bảo chị dâu gửi định vị cho em.”

“Vâng ạ.”

Sau khi cúp điện thoại, không đến ba phút sau, chị dâu Tề Hải Yến đã gửi định vị cho Giang Phong qua wechat, đồng thời nhắn bày tỏ thái độ hoan nghênh hắn tới nhà làm khách.

Giang Phong khách khí trả lời một câu, sau đó mở hướng dẫn ra, lái xe đi về phía phòng trọ của anh họ và chị dâu.

Trên xe hắn đã chuẩn bị thuốc lá, trà và hải sản khô như sao biển, cá mực được đóng gói cẩn thận, cho nên đến nhà anh họ chị dâu làm khách không cần đặc biệt đi lựa quà.

Có điều, mấy món này vẫn còn thiếu trái cây tươi, cái này chỉ có thể đi trên đường gặp thì mua thêm.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận