Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 465: Có Thể Bôi Đen Cổ Hiệu Trưởng Chỉ Có Mặt Trời.

Đế Đô.

Nhà Du Kinh Hồng.

Trên khay trà, bày một số bánh ngọt tinh xảo, đĩa trái cây, Sushi cùng với trà sữa.

Ngoài ra, Du Kinh Hồng còn pha một ấm trà Trần Niên Phổ Nhị có giá trị không nhỏ.

Hai người vừa ăn uống vừa nói chuyện phiếm, khách sáo một chút sau đó mới từ từ đi vào vấn đề chính.

"Giang đại sư, chuyện cậu làm mai mối tôi đã nghe sư muội của tôi nói rồi, cậu là vô sự không lên Điện Tam Bảo, lần này tới tìm tôi là muốn giới thiệu đối tượng cho tôi sao?" Du Kinh Hồng hỏi.

Giang Phong gật đầu cười nói: "Đúng vậy, em quả thật là có ý này, sau khi em tính toán, phát hiện cô giáo Du cùng với khách hàng cao cấp của em vô cùng xứng đôi, cho nên em mới mạo muội tìm tới cửa."

Du kinh Hồng đối với năng lực thôi toán nhân duyên của Giang Phong rất hiếu kỳ, nghe vậy hỏi: "Giang đại sư, không biết vị khách hàng chất lượng tốt mà cậu nói kia, tôi có quen biết sao?"

"Ông ấy là vua màn ảnh nổi tiếng trong giới giải trí các cô, cô đương nhiên là quen biết ông ấy."

Nói tới chỗ này, Giang Phong thở dài một hơi: "Đáng tiếc các cô ở trong làng giải trí lăn lộn nhiều năm như vậy, lại một lần cũng chưa từng hợp tác qua, thực sự là rất tiếc nuối. Nếu không bằng với độ xứng đôi của cô với ông ấy, cũng không cần em đến đây thay các cô bắt cầu dắt mối, chính các cô cũng có thể tiến tới với nhau rồi."

Du Kinh Hồng nghe vậy mắt đẹp trừng lớn, không nhịn được hỏi: "Giang đại sư, cậu nói vua màn ảnh là vị nào?"

Giang Phong không có ý kích thích cô, trực tiếp trả lời: "Vị vua màn ảnh mà em nói đến chính là nhà từ thiện lớn nhất trong ngành giải trí các cô, hiệu trưởng Cổ nổi danh."

Du Kinh Hồng chợt hiểu ra: "Hóa ra là hắn!"

Lúc này, thông tin về Cổ hiệu trưởng không ngừng lóe lên trong đầu Du Kinh Hồng, ở độ tuổi này chỉ lớn hơn cô một tuổi, xuất đạo vẫn không có người sớm đồng hành, cô là cực kỳ bội phục.

Giang Phong mỉm cười nói: "Cô giáo Du, thông tin của Cổ hiệu trưởng, chắc hẳn không cần em lại qua giới thiệu nhỉ?"

Du Kinh Hồng nhấp một hớp trà sữa, cười nói: "Cái này xác thực không cần giới thiệu nhiều, Cổ hiệu trưởng ở trong vòng danh tiếng không có ai không biết, hắn là hình mẫu trong giới giải trí chúng tôi, là tấm gương chúng tôi học tập."

Giang Phong ăn miếng hoa quả, kính nể nói: "Cổ hiệu trưởng rất tốt, đúng là ba ngày ba đêm cũng nói không hết, ông ấy âm thầm làm từ thiện nhiều năm như vậy mà không đòi hỏi bất cứ cái gì. Có hơn 130 trường tiểu học hy vọng, để hàng trăm ngàn trẻ em vùng núi được lợi.

Chỉ là số việc thiện được truyền thông lộ ra ánh sáng đếm không xuể, mà một số việc chưa được phơi bày thì không biết có bao nhiêu. Hiệu trưởng Cổ là một nhà từ thiện chân chính, không phải loại tiểu nhân lợi dụng chiêu bài từ thiện để kiếm danh lợi.

Ánh mắt của quần chúng là sáng như tuyết, bất kể ngôi sao trong làng giải trí đều sẽ có antifan, nhưng hiệu trưởng Cổ nhất định là một trong những người có ít antifan nhất. Giống như fan của hiệu trưởng Cổ nói, có thể bôi đen được hiệu trưởng Cổ, chỉ có mặt trời!"

Du Kinh Hồng gật đầu, khá là cảm khái nói: "Hiệu trưởng Cổ có tài có đức, nếu như trong làng giải trí chúng tôi có nhiều người như hắn, ít đi một số người tranh giành đoạt lợi, danh tiếng của chúng tôi cũng sẽ không đến nỗi hội kém như vậy."

Giang Phong thở dài nói: "Kỳ thực các ngành các nghề, đều không thể thiếu những người tranh danh đoạt lợi này, chỉ là làng giải trí độ quan tâm tương đối cao, cho nên mới đứng mũi chịu sào mà thôi.

Cô giáo Du cô cũng rất tốt, cho tới nay chỉ coi mình là lựa chọn nghề diễn viên này là người bình thường, ở trên màn ảnh có thể làm cho mình chói lọi, một khi rời khỏi màn ảnh, lại hi vọng bị quan tâm càng ít càng tốt. Nhẹ giống như mây gió, không có bất kỳ chủ nghĩa thực dụng nào, ở trong làng giải trí táo bạo bây giờ người như vậy cũng là có thể đếm được trên đầu ngón tay thôi."

Du Kinh Hồng xua tay cười nói: "Giang đại sư cậu quá khen rồi, theo như những gì người trẻ các cậu nói, tôi đây là không có lòng cầu tiến, thuần túy là tại bày nát đây!"

"Cô giáo Du cô quá khiêm nhường rồi!"

Giang Phong ăn một miếng Sushi, trực tiếp hỏi: "Cô giáo Du, cô thấy Cổ hiệu trưởng như thế nào? Nếu như cảm thấy ổn, em liền giúp các cô hẹn thời gian gặp mặt nói chuyện, nếu như cảm thấy không thích hợp, vậy em cũng không lãng phí thời gian của các cô nữa."

Du Kinh Hồng không có vội vã trả lời có thể hay không, mà là nói: "Giang đại sư, tôi nghe sư muội của tôi nói năng lực thôi toán nhân duyên của cậu không ai bằng, còn nói cho tôi không ít ví dụ điển hình. Không biết tôi có cái phúc phận có thể tận mắt chứng kiến năng lực này không?"

Hôn nhân là một trong những việc quan trọng nhất của đời người, nếu như Du Kinh Hồng có thể kiên trì đến hơn 50 tuổi còn chưa kết hôn, liền có thể biết thái độ đối với hôn nhân của cô ấy là thà ít chứ không lung tung.

Trước khi tìm được đối tượng kết hôn lý tưởng, cô ấy tình nguyện độc thân cũng không muốn tìm người thích hợp qua lại.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận