Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 904: Hoa Đào Ngoài Giá Thú (3)

Bây giờ, trừ khi thành tích nghịch thiên, nếu không muốn làm từng bước thì trước tiên cần phải cạnh tranh được danh xưng Thập Nhị Thiên Vương của đại thần quân dự bị, sau đó lại giết ra từ trong Thập Nhị Thiên Vương mới có thể trở thành đại thần.

Có thể nói, Hồ Văn Hoa đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để trở thành đại thần, bây giờ muốn trở thành đại thần thì phải lấy ra thành tích đủ chói mắt thì mới có cơ hội.

Một mực gõ cho đến chín giờ tối, Hồ Văn Hoa và Ngô Vũ Đình không hẹn mà cùng dừng lại động tác gõ bàn phím.

Vợ chồng khó có được sự đồng bộ, Hồ Văn Hoa không khỏi hỏi: “Vợ à, em đã hoàn thành nhiệm vụ?"

Ngô Vũ Đình gật đầu cười nói: "Hoàn thành, chồng cũng làm xong rồi sao?"

"Ừm, đã làm xong, trước cứ đổi mới đã, hôm nay khó được sự đồng bộ, muốn ra ngoài ăn chút đồ nướng hay không?"

"Được, cũng lâu rồi không ra ngoài ăn đồ nướng, đều có lúc hoài niệm mùi vị cà nướng."

Hai vợ chồng vừa nói chuyện vừa đăng chương vừa gõ xong lên mạng.

Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, lúc tắt máy tính, điện thoại đặt trên bàn của Hồ Văn Hoa bỗng nhiên vang lên. Hắn nhìn thoáng qua điện thoại, cao hứng nói: "Là điện thoại của Giang đại sư."

Nói xong, hắn ngay lập tức kết nối điện thoại, nói: "Giang đại sư, chào buổi tốt!"

Giang Phong cười chào hỏi: "Anh Hoa, chào buổi tối, gọi điện thoại cho vào giờ này không biết có quấy rầy đến việc anh gõ chữ hay không?"

Hồ Văn Hoa nói: "Hôm nay đã gõ xong chương mới, đang chuẩn bị cùng vợ ra ngoài ăn chút đồ nướng, Giang đại sư có ở tỉnh thành hay không, nếu ở thì mang theo người nhà của anh ra ngoài tụ tập một chút đi?"

"Được, vậy thì cùng đi ra ngoài ăn chút đồ nướng, vợ của tôi thì đang bồi cha mẹ vợ, không gọi cô ấy tới làm gì." Chuyện vợ mang thai thì có người thân biết rõ là được, không cần thiết ồn ào khiến cho toàn thế giới đều biết.

Sau đó, hai người hẹn chỗ ăn đồ nướng rồi mới cúp điện thoại.

Đứa nhỏ đã cai sữa, trước mắt được cha Ngô mẹ Ngô giúp đỡ trông coi. Hai vợ chồng đương nhiên là cực kỳ tiêu sái, nói ra ngoài liền có thể ra ngoài, không cần vì chăm sóc con cái mà phát sầu.

Trên đường đi đến điểm hẹn, Ngô Vũ Đình nói: "Giang đại sư là một người bận rộn, lần này bỗng nhiên điện thoại tới cho anh, còn đồng ý cùng nhau đi ăn đồ nướng, có thể là có chuyện muốn nói với anh!"

Hồ Văn Hoa vừa lái xe vừa nói: "Anh cũng là nghĩ như vậy, nhưng mà lấy mạng lưới quan hệ rộng lớn kia của Giang đại sư, chắc chắn sẽ không phải là tới tìm anh làm việc."

Ngô Vũ Đình đồng ý với lời này, vào hơn hai tháng trước, hai vợ chồng có đi tham gia hôn lễ của Giang đại sư. Tràng diện kia thật sự là làm cho bọn họ được mở rộng tầm mắt.

Không chỉ có mấy vị đại minh tinh tuyến đại, còn có không ít phú nhị đại siêu cấp.

Còn về những người ngồi cùng đám minh tinh và phú nhị đại siêu cấp kia, mặc dù hai người không nhận ra thân phận của đối phương, nhưng dùng cái mông nghĩ cũng biết nhất định là không phú thì cũng quý.

Có nhân mạch quan hệ lợi hại như vậy, Giang đại sư tìm ai làm việc cũng không tìm tới trên người bọn họ.

"Có khả năng là Giang đại sư tâm huyết dâng trào, muốn đến Qidian làm một tác giả hay không?" Ngô Vũ Đình tự bổ não.

Hồ Văn Hoa dở khóc dở cười nói: "Vợ à, xem em tự bổ não kìa, hay là quyển sách tiếp theo em có thể thử một chút thể loại tiên hiệp huyền huyễn hoặc là khoa huyễn?"

Ngô Vũ Đình: "..."

...

Nửa giờ sau.

Tại một quán thịt nướng nổi tiếng nào đó, Giang Phong ngồi đối diện vợ chồng Hồ Văn Hoa, Ngô Vũ Đình.

Sau khi gọi món xong, Giang Phong không có nói thẳng vào chuyện chính, mà trò chuyện với vợ chồng Hồ Văn Hoa về cuốn tiểu thuyết đang "hot", trò chuyện bát quái văn học mạng, trò chuyện Hồ Văn Hoa đang đăng tác phẩm nhiều kỳ.

Ba người không phải tác giả thâm niên thì chính là độc giả thâm niên, chỉ cần nguyện ý trò chuyện thì thật sự không lo không có chủ đề chung.

Nói chuyện hơn một giờ, Giang Phong mới nhìn Hồ Văn Hoa rồi nói: "Anh Hoa, anh gần đây có phải là thường xuyên tán gẫu với một nữ tác giả tên là 'Tiểu Tiểu Hồ Trung Tiên'?"

Hồ Văn Hoa nghe vậy thì khẽ giật mình, lập tức gật đầu nói: "Đúng vậy, gần đây cô ấy đang chuẩn bị ra sách mới, cho nên thường xuyên tìm tôi trò chuyện về thiết lập của mình, bởi vì quen biết nhiều năm, tôi cũng không tiện từ chối. Giang đại sư cũng đọc sách của cô ấy?"

Giang Phong lắc đầu nói: "Tôi chưa đọc sách của cô ấy, nhưng mà tôi phải nhắc nhở anh một lần, cô ấy tương đối có hảo cảm với anh. Nếu anh không chú ý giữ một chút khoảng cách thì sợ rằng không bao lâu nữa thì hảo cảm của cô ấy đối với anh sẽ chuyển biến thành tình cảm."

Lời này vừa nói ra, Ngô Vũ Đình vốn không thèm để ý nhịn không được mà đổi sắc mặt.

Hồ Văn Hoa lập tức giật mình một cái, cuống quít giải thích: "Vợ à, em phải tin tưởng anh, anh tuyệt đối không có ý trên phương diện này. Giang đại sư, cậu phải làm chứng giúp tôi!"

Giang Phong nhìn về phía Ngô Vũ Đình, cười giải thích: "Chị dâu yên tâm, anh Hoa đúng là không có ý nghĩ trên phương diện kia. Tôi sở dĩ cố ý nhắc nhở, chỉ là muốn bóp chết phiền phức từ sớm mà thôi. Dù sao tôi là người tác hợp cho hai người, tôi phải phụ trách đối với hôn nhân của hai người."

Nghe xong lời này, sắc mặt Ngô Vũ Đình mới khôi phục như bình thường, nói với Hồ Văn Hoa: "Nếu Giang đại sư đã làm chứng giúp anh, em đương nhiên là tin tưởng, sau đó nên làm như thế nào, chắc là không cần em nhiều lời đúng không?"

Hồ Văn Hoa lau lau mồ hôi lạnh trên đầu, nói: "Anh hiểu mà!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận