Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 718: Chuyện Ngoài Ý Muốn

Bên trong văn phòng, Lưu Ức Tài đem toàn bộ thông tin liên quan tới Giang đại sư mà hắn biết nói rõ một năm một mười cho hai người cộng sự già gần chục năm này, khiến cho hai người đều nghe tới trợn mắt há mồm.

Chờ Lưu Ức Tài giải thích xong, tam quan của hai giáo sư già đã bị tác động mạnh mẽ, không thể tin nổi trên đời này thực sự có “thần cơ diệu toán” như vậy, nhưng mọi chuyện đã rõ ràng mười mươi như vậy, thậm chí Lưu Ức Tài còn dùng kinh nghiệm của bản thân để làm chứng, hai giáo sư già không muốn tin cũng phải tin.

Nghĩ tới dáng vẻ không bỏ cuộc cho tới khi đạt được mục đích kia của con gái, Cố Thanh Bình cuối cùng hạ quyết tâm, nói: “Giáo sư Lưu, vậy làm phiền cậu giới thiệu tôi với Giang đại sư một chút.”

Lưu Ức Tài cười nói: “Không phiền, có điều chuyện gọi điện thoại, em biết giáo sư Cố chỉ là muốn giải quyết vấn đề đọc sách của con gái, nhưng việc Giang đại sư am hiểu nhất lại là suy tính nhân duyên, em cảm thấy giáo sư Cố có thể nhờ Giang đại sư giải quyết vấn đề đọc sách của con gái, đồng thời thuận tiện giúp em ấy tìm đối tượng luôn, như vậy cũng không phải lo chuyện nửa đời sau của em ấy nữa.”

Cố Thanh Bình nghe vậy cũng có chút động tâm, nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng, sợ con gái ông không chấp nhận được việc này.

“Giáo sư Cố, có Giang đại sư ra tay, thầy còn lo lắng cái gì nữa? Em biết thầy sợ con gái mình không tiếp nhận được chuyện này, nhưng trong mắt em, đó không phải là vấn đề, chỉ cần Giang đại sư nói một tiếng, mọi vấn đề của thầy sẽ tự được giải quyết.” Ngay cả trong lời nói của Lưu Ức Tài cũng thể hiện sự tôn sùng rất lớn đối với Giang đại sư, dường như chỉ cần Giang đại sư xuất mã, không có vấn đề nào là không giải quyết được vậy.

Giáo sư Mai nghe đến mắt sáng lên, con trai của bà cũng đã đến tuổi cưới gả, nếu như giáo sư Cố cũng xác nhận bản lĩnh của vị Giang đại sư kia, vậy bà cũng muốn mời vị Giang đại sư này tới làm mai mối cho con trai của mình.

Nghe giáo sư Lưu nói như vậy, Cố Thanh Bình hoàn toàn bỏ xuống lo lắng trong lòng, nói: “Được, tôi nghe giáo sư Lưu, chỉ là gọi điện thoại không thôi có vẻ không đủ thành ý, tôi có nên đích thân bay tới Quế tỉnh mời Giang đại sư ra tay hay không?”

Lưu Ức Tài cười nói: “Thầy không cần vội vậy đâu, em và Giang đại sư cũng có thể coi như bạn bè, cậu ấy sẽ không để ý mấy chuyện nhỏ nhặt này, sau này mọi chuyện thành rồi, thầy tận tâm chuẩn bị một phần lễ tạ mai là được.”

“Được, tôi hiểu rồi, vậy làm phiền giáo sư Lưu.”

“Thầy không cần khách khí.”

...

Tỉnh thành Quế tỉnh.

Sau khi đi ra khỏi cục dân chính, trong lòng Yến Vũ tràn đầy thất vọng mất mát.

Ly hôn, số tiền mặt chồng trước đồng ý với cô cũng đã tới sổ, nhưng Yến Vũ vẫn không vui vẻ nổi.

Có điều, làm người chung quy vẫn phải nhìn về phía trước, rất nhanh sau đó, Yến Vũ đã chấn chỉnh lại tinh thần, lái xe chạy về phía phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Nửa tiếng sau, Yến Vũ mang theo túi quà gồm rượu, thuốc lá, trà, tới gặp Giang đại sư nghe tiếng đã lâu.

Hai người khách khí bắt chuyện vài câu, sau đó Yến Vũ bắt đầu giới thiệu về bản thân mình: “Giang đại sư, tôi tên là Yến Vũ, Yến trong tử yến, Vũ trong vũ đạo, năm nay 25 tuổi, chiều cao 1m68, tốt nghiệp đại học XX, hai năm trước đã kết hôn, sau khi kết hôn sinh được một đứa con trai, hôm nay tôi vừa mới ly hôn...”

Giang Phong hỏi: “Chị Yến chỉ mới kết hôn hai năm trước, vì sao hai người lại đi tới bước ly hôn này?”

Yến Vũ thở dài nói: “Giang đại sư, nói lời này thật lòng, người chồng trước kia của tôi ở phương diện kinh tế, sinh hoạt, quan hệ, tài nguyên các thứ đều đối với tôi rất tốt, đáng tiếc anh ấy có một thói hư tật xấu không đổi được —— đi ăn đồ ngoài.

Nếu như chỉ là lần một lần hai, tôi còn có thể coi như không biết, nhưng số lần anh ấy vượt quá giới hạn quá nhiều, thậm chí đã đến mức trắng trợn rồi, anh ta chính là thích sống cuộc sống “Trong nhà hồng kỳ không đổ, bên ngoài thải kỳ bay bay”...

Tôi không muốn sống cuộc sống thủ tiết, cho nên chỉ có thể lựa chọn ly hôn.”

(Trong nhà hồng kỳ không đổ, bên ngoài thải kỳ bay bay : Đây là một câu chứa phép ẩn dụ. Hồng kỳ (cờ đỏ) ám chỉ vợ (chồng), Thải kỳ (cờ màu) chỉ tình nhân. Cả câu có nghĩa là, ở nhà có vợ (chồng), bên ngoài thì có tình nhân và mối quan hệ giữa vợ (chồng) với tình nhân rất hài hòa.)

Giang Phong lên tiếng ủng hộ: “Có vợ xinh đẹp như vậy còn muốn ra ngoài ăn linh tinh, người chồng trước này của chị thật sự quá đáng, chị lựa chọn ly hôn với anh ta là rất đúng.”

Yến Vũ cảm xúc sa sút nói: “Ly hôn nói thì đơn giản, nhưng cuối cùng, người bị tổn thương nhiều nhất vẫn là con cái, nếu như anh ta không quá đáng tới như vậy thì tôi cũng sẽ không lựa chọn ly hôn với anh ta.” Nói đến đây, Yến Vũ không nhịn được lại thở dài: “Không biết con trai tôi đi theo anh ta, về sau sẽ biến thành bộ dạng gì đây.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận