Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 743: Nhận Ơn Một Giọt, Báo Đáp Cả Dòng

Giang Phong lập nhóm chat trong WeChat vì thầy Tô, kéo từng người đã từng được trợ giúp vào trong nhóm chat. Sau khi kéo người được trợ giúp thứ 56 vào trong nhóm, Giang Phong mới bắt đầu lên tiếng trong nhóm chat:

Giang Phong: "Được rồi, người đã đến đông đủ, mong mọi người yên lặng một lát, chúng ta bắt đầu nói vào chuyện chính."

Những người nhận được trợ giúp đang trao đổi với nhau đều ngừng lại.

Giang Phong: "Khi tôi gọi điện thoại cho mọi người, đã từng nói qua về thân phận của tôi, tôi không nhắc lại ở đây nữa. Chẳng qua trước khi nói vào chuyện chính, tôi muốn thanh minh trước, chuyện tôi làm bây giờ chưa được thầy Tô đồng ý, cũng chưa được người nhà của thầy Tô đồng ý, chỉ là một người đứng xem, nói cho các người biết những chuyện thầy Tô không muốn người khác biết và chuyện thầy đang gặp phải bây giờ."

Vũ Bình Hồ: "Bạn học Giang, cảm ơn cậu đã tập hợp chúng tôi lại và nói chuyện bất hạnh mà thầy Tô gặp phải cho chúng tôi biết. Bây giờ, chúng tôi đều đang lo lắng cho căn bệnh của thầy Tô, mong bạn học Giang nói rõ ràng hơn."

Giang Phong: "Thầy Tô ra ngoài nhặt đồ đồng nát bị trúng gió vào năm ngày trước, thật may có người qua đường nhìn thấy, kịp thời gọi cấp cứu 120 để đưa thầy Tô tới bệnh viện cấp cứu đúng lúc, mới không nguy hiểm tới tính mạng."

Giang Phong: "Nhưng di chứng sau khi bị trúng gió vẫn vô cùng nghiêm trọng. Trước mắt, thầy Tô không thể tự lo cho mình, quãng đời còn lại cũng chỉ có thể ngồi trên xe lăn. Điều duy nhất đáng mừng là đầu óc thầy Tô vẫn tính là tỉnh táo, mặc dù nói chuyện hơi mơ hồ, nhưng cẩn thận lắng nghe vẫn hiểu được thầy nói gì."

Trong phòng sách, Vũ Bình Hồ vẫn luôn kiên cường, viền mắt cũng đỏ hoe.

Nhận ơn một giọt, báo đáp cả dòng. Thầy Tô là ân nhân lớn đã thay đổi cả cuộc đời của Vũ Bình Hồ. Bây giờ, ân nhân lớn này gặp phải chuyện bất hạnh như vậy, lại bất hạnh giống như ba của anh ta vậy.

Đường Thu Sinh: "Thầy Tô là một thầy giáo đã về hưu, chắc có không ít tiền hưu. Thầy già rồi vẫn phải đi nhặt đồ đồng nát, chẳng lẽ sau khi thầy về hưu, vẫn luôn giúp đỡ học sinh khác à?"

Giang Phong: "Không sai, thầy Tô giúp đỡ học sinh đã liên tục hai mươi ba mươi năm. Ông cụ tổng cộng giúp đỡ 88 học sinh, 56 người các bạn đã đi làm, 32 học sinh còn lại vẫn đang đi học, trong đó có 26 người vẫn đang được thầy Tô giúp đỡ."

Giang Phong: "Thầy Tô chỉ là một thầy giáo mà thôi, không là ông chủ lớn gì. Thầy giúp đỡ nhiều học sinh đi học như vậy, phía sau phải trả giá lớn tới mức nào, các người căn bản không thể tưởng tượng nổi. Đây cũng là một trong những nguyên nhân hôm nay tôi tập trung mọi người lại, chính là muốn nói cho các người biết thầy Tô giúp đỡ các người không mấy dễ dàng."

Tăng Hiểu Viện: "Bạn học Giang, làm phiền bạn nói cho chúng tôi biết rõ hơn về chuyện của thầy đi."

Giang Phong: "Vậy tôi lại dứt khoát nói với các người. Thầy Tô vì giúp đỡ các người mà trả cái giá rất đắt. Thầy bắt đầu giúp đỡ học sinh nghèo từ năm 1993. Nếu tôi nhớ không nhầm, đối tượng đầu tiên được thầy Tô giúp đỡ chính là ngài Vũ Bình Hồ."

Vũ Bình Hồ: "Là tôi, năm đó thầy Tô giúp đỡ tôi, đã trực tiếp thay đổi số phận cả đời tôi, có thể nói tôi có thể có thành tích như ngày hôm nay, đều là nhờ thầy Tô ban cho, thấy chính là ba mẹ tái sinh của tôi."

Giang Phong: "Lúc đầu, thầy Tô giúp đỡ học sinh nghèo khó trong phạm vi năng lực của mình. Người nhà của thầy cũng ủng hộ việc thiện của thầy. Nhưng với tính cách của thầy Tô lại không thể đứng nhìn học sinh có đạo đức tốt, học tập tốt nhưng vì nghèo khó mà phải bỏ học. Chỉ cần để thầy biết, thầy sẽ không nhịn được mà giúp đỡ."

Giang Phong: "Quốc gia chúng ta đông người, gia đình nghèo khó cũng nhiều, học sinh có đạo đức tốt, học tập tốt tất nhiên cũng nhiều không kể xiết. Cứ gặp người nào lại giúp đỡ người đó, rất nhanh đã vượt quá phạm vi năng lực của thầy Tô. Khi đó, người nhà đã ngầm có ý kiến về chuyện thầy giúp đỡ học sinh nghèo khó. Bởi vì thầy không để ý tới con trai sắp cưới vợ, không chỉ dùng hết tất cả tiền lương để giúp đỡ các người, còn bù thêm số tiền tích góp ít ỏi nữa."

Thấy tin nhắn trong nhóm WeChat, trong lòng 56 người được trợ giúp ở các nơi trên toàn quốc đều chấn động. Bọn họ vốn biết ơn thầy Tô giúp đỡ, bây giờ càng cảm động hơn.

Giang Phong: "Mười hai năm trước, thầy Tô giúp đỡ một học sinh, mẹ người đó mắc bệnh nặng, cần một số tiền lớn để chữa bệnh. Sau đó thầy Tô xoay sở cho anh ta ba mươi nghìn. Nếu tôi nhớ không nhầm, học sinh này chắc là thầy Đường Thu Sinh?"

Đường Thu Sinh: "Là tôi, đại ân đại đức của thầy Tô đối với tôi, cả đời này tôi cũng không trả hết."

Giang Phong: "Thầy Đường, có lẽ thầy không biết, số tiền năm đó là thầy Tô trộm đi tiền tích góp nửa đời người của vợ mình, sau đó đã làm vợ ông ấy tức chết."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận