Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 323: Nam Nhân Chân Chính

Để củng cố lòng tin cho Tả Đông Nhi, Giang Phong không lập tức đi thẳng vào vấn đề như những vị khách trước, mà là kể lại kỹ càng quá trình làm mai cho Tiêu Mẫn, đồng thời cường điệu tác dụng mà việc suy tính nhân duyên của hắn mang lại.

Dù sao thì chuyện này cũng là bát quái về nghệ sĩ nổi tiếng, cho nên Tả Đông Nhi nghe cực kỳ hăng say, thỉnh thoảng bình luận vài câu.

Kể xong chuyện này thì thời gian đã trôi qua được 20 phút rồi.

Sau hai mươi phút trò chuyện, hai người đã tạo dựng được sự tín nhiệm cơ bản nhất, Giang Phong thời gian đã chín muồi rồi, hắn không vòng vèo nữa, đi thẳng vào chủ đề:

"Cô Tả, từ tướng mạo của cô, tôi thấy cô là con của liệt sĩ, cha cô..."

Tả Đông Nhi nghe thấy thế lập tức trầm mặc!

Giang Phong vội vàng xin lỗi, nói:

"Thành thật xin lỗi, tôi không nên nhắc tới chuyện đau lòng của cô!"

Tả Đông Nhi lắc đầu:

"Không sao, chuyện đó cũng đã trôi qua được 10 năm rồi!"

"Cha của tôi là cảnh sát nhân dân.

Vào 10 năm trước, ông ấy và chiến hữu của mình đã phá được đường dây buôn bán ma túy lớn nào đó ở nước ngoài, sau đó tổ chức đó âm thầm thuê sát thủ ám sát cha của tôi, cha tôi không may trúng đạn..."

Khi nói tới tổ chức buôn bán ma túy lớn kia, trong mắt của Tả Đông Nhi toát lên hận ý lạnh thấu xương, tục ngữ có câu 'Mối thù giết cha, không đội trời chung'. Tuy là con gái, nhưng cô vẫn hận không thể thiên đao vạn quả tổ chức kia.

Tiếc là tổ chức đó ở nước ngoài, Tả Đông Nhi cũng chỉ là một người bình thường, cô hoàn toàn không làm gì được, thậm chí người đó là ai, có còn sống hay không cô cũng chẳng biết, đừng nói tới việc báo thù.

Giang Phong lấy tâm trúc xiên một miếng xoài, vừa ăn vừa mắng:

"Tên trùm ma túy đáng chết."

Tả Đông Nhi cắn răng nói:

"Sau khi cha tôi hy sinh, tôi liền một lòng muốn thi vào trường cảnh sát, thậm chí là muốn trở thành một người cảnh sát điều tra tội phạm ma túy, chuyên môn đối phó với mấy tên buôn bán ma túy mất nhân tính kia, nhưng tiếc là vẫn luôn bị mẹ ngăn cản!"

Giang Phong nhìn Tả Đông Nhi, chậm rãi nói:

"Cô Tả à, tôi không biết có phải cô bị sự hy sinh của cha mình ảnh hưởng hay không, nhưng từ tướng mạo của cô, tôi thấy được rằng người mà cô muốn gả cho nhất chính là cảnh sát điều tra tội phạm ma túy. Mà người tôi muốn giới thiệu cho cô chính là một người cảnh sát điều tra tội phạm ma túy, không biết cô có muốn gả cho một người luôn đi dạo trên đầu mũi dao như anh ấy hay không?"

Tả Đông Nhi nghe xong, đôi mắt lập tức sáng lên:

"Lời của Giang đại sư là thật sao?"

Giang Phong vừa ăn xoài, vừa giới thiệu:

"Năm nay anh ấy 22 tuổi, cũng có hoàn cảnh giống như cô vậy, cha của anh ấy là cảnh sát điều tra tội phạm ma túy, đã hy sinh trong một lần truy bắt tội phạm ma túy vào 16 năm trước. Từ nhỏ anh ấy đã thề phải chiến đấu tới cùng với những tên buôn bán ma túy, hiện tại đã vinh quang trở thành một người cảnh sát điều tra tội phạm ma túy, đang chiến đấu ở tuyến đầu biên cảnh Vân Nam."

Tả Đông Nhi bội phục, khen:

"Nam nhân chân chính!"

"Cô là con gái của liệt sĩ, chắc hẳn cũng hiểu hàm nghĩa của mấy chữ cảnh sát điều tra tội phạm ma túy, bọn họ là anh hùng vô danh của nước ta, cũng là loại hình cảnh sát có chỉ số nguy hiểm cao nhất.

Khi gả cho cảnh sát phòng chống ma túy, cô phải chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc phải làm một góa phụ, thậm chí chỉ cần sơ ý một chút là bị liên lụy, trở thành mục tiêu trả thù của tổ chức buôn bán ma túy."

Giang Phong nhìn cô, nói rõ cho cô biết điểm lợi và hại của chuyện này, cuối cùng trịnh trọng nói:

"Cho nên dù cô có bằng lòng hay không, tôi đều hy vọng cô suy nghĩ thật kỹ lưỡng cho việc này."

Tả Đông Nhi trầm ngâm một lúc, hỏi:

"Giang đại sư, anh có thể nói cho tôi biết thêm một chút về anh ấy không?"

Giang Phong nuốt miếng xoài chua chua giòn giòn trong miệng xuống, nói:

"Hiện tại anh ấy đang chiến đấu ở tuyến đầu biên cảnh Vân Nam, vấn đề an toàn cực kỳ quan trọng, cho nên tôi không hỏi thăm thông tin cụ thể. Nhưng mà, hiện tại mẹ của anh ấy đang ở tỉnh thành tỉnh Quảng Tây chúng ta, nếu như cô muốn thì tôi có thể sắp xếp cho cô gặp mặt mẹ anh ấy trước, sau đó sắp xếp cho cô và anh ấy gặp mặt sau cũng không muộn."

Lần này Tả Đông Nhi không do dự nữa, trực tiếp trả lời:

"Vậy thì làm phiền Giang đại sư sắp xếp cho tôi gặp mặt mẹ của anh ấy một lần."

Giang Phong gật đầu, nói:

"Chuyện này không thành vấn đề, nhưng mà tôi khuyên cô nên nói chuyện với mẹ mình trước, sau khi nhận được sự đồng ý của mẹ cô, tôi sẽ sắp xếp cho cô gặp mặt sau."

Tả Đông Nhi ừ một tiếng, đứng lên rồi nói:

"Giang đại sư nói đúng, tôi lập tức nói chuyện này với mẹ liền!"

Giang Phong cũng đi theo sau, vừa lấy điện thoại ra, vừa mỉm cười, nói:

"Được, vậy chúng ta trao đổi số điện thoại với nhau đi, sau khi cô thuyết phục mẹ mình xong thì gọi điện thoại cho tôi."

Tả Đông Nhi gật đầu, sau đó lấy điện thoại từ trong túi ra, trao đổi số điện thoại với Giang Phong.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận