Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 791: Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn

Động tác của Trần Quang Bưu đúng là rất nhanh, sau khi định ra kế hoạch, ngày kế tiếp lập tức lái xe khách đến thành phố, sau đó đi mua không ít rượu thuốc lá và trà quý, sau đó lại lái xe từ thành phố trở về.

Sau khi đưa từng khách hàng đến nhà, Trần Quang Bưu còn không kịp uống một chén nước đã trực tiếp mang theo quà tặng và hồng bao đi tới Giang gia thôn Long Sơn, chính là vì nhờ mai mối cho đứa con trai hỗn trướng Trần Văn Thịnh nhà mình.

Sau một hồi khách sáo, Trần Quang Bưu mới lên tiếng: "Anh Giang chị Giang, tôi thường xuyên nghe người ta nói đến danh tiếng mai mối của Giang đại sư con trai hai người. Tôi lần này đến chính là muốn nhờ các người tìm kiếm đối tượng giúp đứa con trai của tôi."

Giang phụ mỉm cười nói: "Chuyện này khẳng định không có vấn đề gì, ông chủ Trần cứ nói một chút về tình huống của con trai anh trước đi, sau đó tôi sẽ bảo Tiểu Phong nhà chúng tôi tìm kiếm một đối tượng thích hợp cho hắn."

Vừa nhắc tới chuyện này, vẻ mặt Trần Quang Bưu dường như đã không còn ánh sáng, thở dài, nói: "Anh Giang, không gạt anh, tính cách đứa con trai kia của tôi cực kỳ hỗn trướng, là cái kiểu 'Sức làm thì khó nhưng sức ăn lại dư thừa '. Sau khi học xong cấp 3 liền thôi học, tôi từng bảo nó đi làm không ít công việc, nhưng không có công việc nào là có thể làm được lâu dài. Nếu như chỉ là như vậy thì cũng không đến nỗi, mấu chốt là tên khốn này luôn tiêu tiền như nước, bản thân không kiếm được tiền, cả ngày chỉ biết đòi tiền từ chỗ của tôi và mẹ nó. Nếu như không có tiền thì nó sẽ dùng tín dụng vay mượn qua mạng. Lúc ban đầu, tôi và mẹ nó còn mềm lòng trả lại cho nó mấy lần, kết quả nó lại không coi ra gì, vẫn luôn làm theo ý mình. Loại vay mượn này có thể xem như là hố sâu không đáy, chúng tôi đương nhiên là không trả nổi. Cho nên, nó hiện tại đã bị xếp vào danh sách thất tín, chữ tín của bản thân có thể nói là đã bị phế bỏ. Nói thật thì, tôi đã sớm coi như không có đứa con trai này. Lần này tới nhờ người mai mối giúp nó cũng là cơ hội cuối cùng mà người làm cha mẹ như chúng tôi có thể cho nó, đồng thời cũng hy vọng có thể tìm được một người vợ lợi hại về quản lý nó, nhìn xem còn có cứu được hay không."

Nghe đến đó, Giang phụ Giang mẫu đều hít vào ngụm khí lạnh.

Mặc dù Trần Quang Bưu chưa hề nói kỹ, nhưng mà có thể nghe ra không ít tin tức từ trong đó. Nói ngắn gọn, ngay cả người làm cha như Trần Quang Bưu đều cho rằng con trai của mình là một tên hỗn trướng, là một phế vật.

Giang phụ nhịn không được mà nói một câu: "Ông chủ Trần, anh đúng là người thành thật, ngay cả khuyết điểm này của con con mà cũng có thể nói rõ ràng với chúng tôi, vậy anh cũng nói về một chút ưu điểm của con trai anh đi!"

Trần Quang Bưu ngượng ngùng nói: "Anh Giang quá khen, hai vợ chồng chúng tôi cẩn trọng làm ăn, là cực kỳ xem trọng chữ tín, đương nhiên là phải nói rõ khuyết điểm của tên hỗn trướng kia rồi, tránh việc làm hại con gái người ta. Còn về ưu điểm, tôi thật sự không nghĩ tới nó có thể có ưu điểm gì, chỉ có dáng người tạm được, cao chỉ có 1m76. Ngoài ra, tôi và mẹ nó có mua cho hai anh em bọn họ mỗi người một căn phòng tại huyện thành, còn có một chiếc xe."

Giang mẫu hỏi: "Ông chủ Trần, không biết anh và vợ làm nghề gì?"

Trần Quang Bưu nói: "Tôi thường chào mời khác mua xe thể thao trên quãng đường từ trấn chúng ta đến thành phố. Vợ của tôi thì mở một quầy bán gà vịt ở trên chợ trấn, người được gọi là thím Trương chính là vợ của tôi."

Nghe đến đó, Giang phụ Giang mẫu đều bừng tỉnh đại ngộ.

Thím Trương bán gà vịt ở trên trấn hơn mười năm, rất nhiều người trong thôn đều biết nàng. Giang phụ Giang mẫu đương nhiên cũng biết, chỉ là hai bên không có giao tình gì mà thôi.

"Ông chủ Trần, xem ra vợ chồng hai người kiếm tiền đúng là lợi hại, khó trách có thể mua nhà mua xe cho hai đứa con trai ở huyện thành, lấy điều kiện kinh tế của gia đình các người, lúc tìm kiếm đối tượng chắc là có thể thêm điểm cho con trai hai người."

"Anh Giang chị Giang, tôi cũng không khiêm tốn về chuyện này, nói về năng lực kiếm tiền, hai vợ chồng có thể xếp hàng đầu ở trong thôn, đáng tiếc tính cách của đứa con trai kia của tôi quá vô liêm sỉ, nếu không thì chúng tôi cũng không cần phát sầu vì hôn nhân của nó."

Giang mẫu hỏi lần nữa: "Ông chủ Trần, đứa con trai này của anh ngoại trừ việc tiêu tiền như nước, tiền gì cũng dám lấy đi tiêu ra thì còn có liên quan đến cá cược gì đó hay không?"

Trần Quang Bưu lắc đầu liên tục, nói: "Nó không dính đến mấy thứ tệ nạn kia, đây cũng là vạn hạnh trong bất hạnh. Dùng cách nói của mấy người trẻ tuổi thì nó chính là kiểu người thối nát, chỉ muốn yên tâm thoải mái ở nhà ăn bám. Mẹ nó giết gà vịt rất vất vả, muốn nó đi giúp một chút, nó lại sống chết không muốn."

Giang phụ gật đầu, nói: "Không liên quan đến mấy thứ kia thì còn có thể cứu, hai vợ chồng các người suy nghĩ như vậy là đúng, kiếm cho hắn một nàng dâu lợi hại, tin tưởng rằng có thể quản lý được hắn."

Trần Quang Bưu bất đắc dĩ nói: "Tôi và mẹ nó cũng coi như là lấy ngựa chết chữa ngựa sống. Cho dù kết quả như thế nào thì cũng phải nói rõ lại cái tính cách hỗn trướng của hắn với con gái người ta, không thể hại con gái người ta được."

Giang phụ lúc này mới đáp: "Ông chủ Trần, anh cứ yên tâm, từ khi con trai chúng tôi làm mai mối đến nay luôn tôn trọng sự thật, trước khi sắp xếp cho hai bên gặp mặt đều sẽ nói rõ ưu khuyết điểm của đối phương, sẽ không xuất hiện tình huống lừa người."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận