Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 812: Môn Đăng Hộ Đối

Sau khi nói chuyện với Hồ Thắng Hoa, Giang Phong liền trở lại bên cạnh Vu Tuấn Kiệt.

Nhìn thấy vẻ mặt đầy mong đợi của hắn, Giang Phong không khỏi ra dấu OK với hắn, cười nói: "Con gái người ta đã đồng ý gặp mặt, Vu tổng dự định một mình đi gặp mặt cô ấy hay là thông báo cho người nhà anh một tiếng, mang người nhà cùng đi gặp mặt?"

Vu Tuấn Kiệt nghĩ một lúc rồi hỏi: "Giang ông mai, anh cảm thấy một mình tôi đi gặp mặt tốt hơn hay là mang người nhà cùng đi gặp mặt thì tốt hơn?"

Giang Phong nói: "Nếu như Vu tổng thật sự hài lòng với cô gái này thì tôi kiến nghị anh nên mang người nhà đi xem mắt cùng anh, đây cũng là hành động chứng tỏ rằng anh coi trọng đối phương."

Vu Tuấn Kiệt gật đầu nói: "Được, vậy tôi nghe theo Giang ông mai, tôi sẽ gọi điện thoại cho mẹ."

Giang Phong ừm một tiếng, liền chủ động đi ra xa một chút.



Tại phòng chơi bài không mở cửa cho người ngoài nào đó, bốn bà lão phúc hậu đang chơi mạt chược. Mặc dù các nàng đều là người không thiếu tiền, nhưng các nàng chơi cũng không lớn, chủ yếu là giải trí.

Ngay tại lúc các nàng đang đánh mạt chược hăng say, điện thoại di động của một bà lão có gương mặt hiền hòa trong đó vang lên.

Bà lão này không phải ai khác, chính là mẹ của Vu Tuấn Kiệt, Vu lão thái thái.

Vu lão thái thái liếc qua điện thoại, phát hiện là con trai bảo bối gọi tới, liền vui vẻ nói lại với đám bạn già của mình, sau đó kết nối điện thoại: "A Kiệt, ăn cơm trưa hay chưa?"

"Con đã ăn rồi, mẹ đã ăn hay chưa?"

"Mẹ cũng ăn rồi, hiện tại đang chơi mạt chược với mấy người dì Tào!"

Vu Tuấn Kiệt nói ngắn gọi: "Mẹ, là như vậy, vừa rồi có người làm mối giới thiệu cho con một đối tượng vô cùng ưu tú, chuẩn bị sắp xếp cho chúng con gặp mặt vào ngày mai, mẹ có muốn đi xem một chút hay không?"

Vu lão thái thái nghe vậy thì ánh mắt lập tức sáng lên, con trai bảo bối của bà năm nay đã 28 tuổi, đã sớm nên cưới vợ rồi, chỉ là hắn vẫn luôn không gặp được cô gái mình thích nên mới kéo tới hiện tại.

Bây giờ, nghe giọng điệu của hắn, chắc là rất hài lòng với con gái người ta, Vu lão thái thái liền nhịn không được mà hỏi: "A Kiệt, cô gái kia năm nay bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Người nơi nào? Tình huống trong nhà thế nào?"

Vu Tuấn Kiệt giới thiệu sơ lược: "Cô ấy năm nay 26 tuổi, là một cảnh sát hình sự, người tỉnh Lỗ, cha cô ấy là phú thương rất có danh tiếng trong giới kinh doanh tỉnh Lỗ, tài sản không thua nhà ta bao nhiêu. Anh cả cô ấy là cán bộ cấp sở, anh hai tiếp quản công ty trong nhà, anh ba là giáo sư đại học 985 nào đó, anh tư tự lập nghiệp, gia sản hơn trăm triệu. Cô ấy còn có bốn người chị dâu, đều có gia cảnh không tầm thường. Hơn nữa, con đã xem qua ảnh của cô ấy, vóc người vô cùng phù hợp với thẩm mỹ quan của con. Con và cô ấy có thể nói là môn đăng hộ đối chân chính, dù có đốt đèn lồng đi tìm, đoán chừng cũng không thể tìm được đối tượng thích hợp với con giống như cô ấy."

Vu lão thái thái càng nghe càng kích động, con trai vừa dứt lời, nàng đã vội nói: "Quá tốt rồi, mẹ sẽ kêu chị cả và chị hai đi xem mắt với con."

Vu Tuấn Kiệt ừm một tiếng, sau đó hỏi: "Mẹ, con nên đi máy bay hay là ngồi tàu cao tốc, hay là tự mình lái xe qua đây?"

Vu lão thái thái nói: "Hay là mình lái xe đi đi, dù sao cách cũng không xa, đến bên kia cần dùng xe cũng thuận tiện hơn."

Vu Tuấn Kiệt nói: "Được, vậy hiện tại con sẽ trở về thay quần áo, tối nay tập hợp tại cửa xa lộ."

Vu lão thái thái nói: "Được, trước tiên cứ như vậy, mẹ lập tức gọi điện cho chị cả và chị hai của con."

Chờ Vu lão thái thái cúp điện thoại, ba người còn lại liền lập tức hỏi thăm.

"Chị dâu, A Kiệt nhà chị muốn đi xem mắt sao?"

"Chị dâu, nhìn dáng vẻ gấp gáp của chị, A Kiệt nhà chị đã tìm được đối tượng hài lòng rồi?"

"Chị dâu, là ai giới thiệu đối tượng cho A Kiệt nhà chị vậy? Gia thế của đối phương thế nào?"

Đối mặt với câu hỏi của mấy chị em tốt, Vu lão thái thái cười ha hả nói: "Vừa rồi nghe A Kiệt nói, là một người làm mối giới thiệu đối tượng cho hắn. Bối cảnh gia thế của nhà gái không thua Vu gia chúng tôi, cô gái ấy cũng rất xinh đẹp. Dù sao nghe giọng điệu của A Kiệt thì chắc là vô cùng hài lòng. Hôm nay xin lỗi mọi người, tôi phải đến tỉnh Lỗ cùng với A Kiệt rồi, chỉ có thể rút lui trước, chờ tôi trở về từ tỉnh Lỗ thì sẽ mời mọi người ăn cơm."

Ba vị lão thái thái khách sáo một phen, sau đó nói một chút lời chúc phúc, mới ai đi đường nấy.



Bên phía quảng trường, sau khi Vu Tuấn Kiệt gọi điện thoại xong thì nói với Giang Phong: "Giang ông mai, tôi và người nhà đã hẹn tập hợp tại xa lộ. Tôi hiện tại muốn về nhà cầm hai bộ quần áo để thay, anh muốn chờ tôi ở chỗ này hay là đi xe cùng với tôi?"

Giang Phong cười nói: "Vu tổng, tôi cũng có xe, anh về lấy quần áo đi, tôi đi thẳng đến xa lộ chờ anh là được."

Vu Tuấn Kiệt gật đầu nói: "Được, vậy chúng ta sẽ gặp ở xa lộ."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận