Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 693: Sợ Ngây Người (2)

Trương phụ nói: "Lần này chúng ta xây dự định nhà, chắc chắn là không có cách nào xây dựng được trong thời gian ngắn. Cho nên hoặc là không xây, hoặc là xây đâu chắc đó. Mọi người nói xem chúng ta nên xây nhà kiểu gì đây?"

Anh cả Trương Vĩnh Lệnh nói: "Vậy thì xây bốn tầng, tầng hai tầng ba tầng bốn đều là hai hộ với một cầu thang. Mỗi hộ xây ba phòng ngủ và một phòng khách, sáu anh em, một người một bộ, có thể miễn cưỡng đủ để ở. Còn về tầng một, xây hai ba gian phòng, cha mẹ ở một gian, em gái ở một gian, còn một gian ở giữa có thể làm phòng khách, không gian dư lại sẽ làm cái bếp và phòng ăn cơm. Mọi người cảm thấy thế nào?"

Anh Hai Trương Vĩnh gật đầu, nói: "Quy hoạch như này quả thật không tệ, em cảm thấy được."

Anh ba Trương Vĩnh Sư phụ họa: "Em không có ý kiến."

Trương Vĩnh Lữ nói: "Em cũng không có ý kiến."

Sau đó, em năm Trương Vĩnh Đoàn, em sáu Trương Vĩnh Doanh, em gái út Trương Vĩnh Liên đều nhất trí tán đồng quy hoạch này.

Trương phụ để đũa xuống, nói: "Nếu anh em các con đều đồng ý với quy hoạch này, vậy thì làm như thế, lão đại con cơm nước xong xuôi lại dự toán thêm một lần nữa, nhìn xem muốn xây một căn nhà như vậy đại khái cần bao nhiêu tiền."

Trương Vĩnh Lệnh lên tiếng, sau đó tăng nhanh tốc độ ăn cơm.

Sau bữa ăn, người làm kiến trúc mười mấy năm là Trương Vĩnh Lệnh bắt đầu tính toán tỉ mỉ.

Qua gần nửa tiếng đồng hồ, Trương Vĩnh Lệnh nói với cha mẹ và các em của mình: "Tính ra rồi, nếu như chỉ là tính phần khung dàn, không tính tiền công, đại khái cần 300 ngàn tệ."

Trương phụ gật đầu, nói: "Vậy trước cứ tính theo 300 ngàn này đi, sau anh em các con mỗi người bỏ 50 ngàn, không đủ cha sẽ bổ sung. Còn về nhân công, nhà chúng ta không thiếu người, cũng không cần tiêu gì trên phương diện này."

Trương mẫu nói: "Trước cứ dựng giàn giáo cái đã, trừ điện nước và trang trí tường ngoài đã thống nhất ra, các con có thể tự quyết định trang trí cho nhà của mình. Có tiền thì các con có thể trang hoàng đẹp một chút, không có tiền thì đơn giản một chút."

Cha mẹ mới nói đến đây, trong sáu anh em đã có người nhức đầu, đừng nhìn 50 ngàn không nhiều, nhưng người có thể trực tiếp lấy ra 50 ngàn trong bảy anh em bọn họ, đoán chừng chỉ có anh cả anh hai và anh ba.

Đương nhiên, Trương Vĩnh Lữ chỉ cần bán một con bò, 50 ngàn không làm khó được hắn.

Còn hai người nhỏ hơn là Trương Vĩnh Đoàn, Trương Vĩnh Doanh chỉ sợ là phải tìm người ta để mượn mới được.

Nhưng mà, bản thân bọn họ cũng có một chút tích góp, hơn nữa với chuyện lớn như xây nhà thì chỉ cần tìm bạn bè mượn một chút, muốn góp được 50 ngàn có lẽ cũng không khó.

Bởi vậy, hai người đau đầu thì đau đầu, nhưng cũng không nói là không làm được.

...

Ngày kế tiếp.

Sau khi Trương Vĩnh Lữ ăn sáng xong, liền chuẩn bị đi chăn trâu, ngay tại lúc hắn mới đi ra khỏi cổng, một chiếc xe màu đen đã dừng trước mặt của hắn, sau đó một anh chàng đẹp trai bước xuống từ trên xe, mỉm cười hỏi: "Xin chào, xin hỏi đây là nhà của Trương Vĩnh Lữ sao?"

Ánh mắt của Trương Vĩnh Lữ ánh lộ ra một tia nghi hoặc, "Tôi chính là Trương Vĩnh Lữ, anh tìm tôi có chuyện gì không?"

Anh chàng đẹp trai nghe vậy thì mỉm cười nói: "Chào anh Trương, tôi gọi là Giang Phong, đến từ huyện Bách Lương, là một người làm mai mối, tìm anh là muốn giới thiệu cho anh một đối tượng. Không biết anh gần đây có dự định kết hôn hay không?"

Trương Vĩnh Lữ kinh ngạc nói: "Anh là người làm mai mối? Muốn giới thiệu đối tượng cho tôi?"

Không trách được việc hắn kinh ngạc như vậy, tuổi của chàng trai trước mắt không chênh lệch với em gái mình là bao, vậy mà nói mình là một người làm mối, nhìn thế nào đều thấy không có khả năng.

Nhưng mà, chiếc xe đối phương lái thoạt nhìn cũng không rẻ, chắc là cũng không đến mức là lừa đảo.

Giang Phong gật đầu nói: "Không sai, tôi thật sự là người làm mai mối. Tôi muốn giới thiệu cho anh một cô gái đến từ huyện Tân An, năm nay 26 tuổi, cao 1m61, dáng người rất khá, tướng mạo bình thường, tính cách tốt, có thể chịu được cực khổ chịu được vất vả. Cô ấy trước mắt đang làm việc cho một cửa hàng bán quần áo ở Trung Sơn, Quảng Đông, là một cô gái không tệ."

Trương Vĩnh Lữ nghe vậy thì không biết nên đáp lại thế nào, may mắn vào lúc này, Trương mẫu nghe thấy động tĩnh thì đi ra, nhìn thấy Giang Phong thì không khỏi sững sờ, hỏi: "Chàng trai, cậu tìm ai vậy?"

Giang Phong lặp lại lời nói vừa rồi một lần, sau đó mới lên tiếng: "Dì à, đó là một cô gái hiếu thuận, thật sự rất xứng với con trai dì, chỗ của cháu có hình của cô ấy, cháu lấy ra cho dì xem một chút."

Nói xong, hắn liền móc điện thoại di động ra, lấy ảnh chụp của Đặng Cửu Thất ra rồi đưa cho Trương mẫu.

Sau khi Trương mẫu biết rõ mục đích của Giang Phong thì không nhịn được mà cao hứng. Bà cũng mặc kệ chuyện người làm mai trước mắt có bao nhiêu trẻ tuổi, có thể giới thiệu đối tượng cho con trai của bà chính là người làm mối tốt.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận