Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 399: Em Họ Này Có Thể Chung Sống, Có Khó Khăn Hắn Cũng Chịu Giúp Đỡ. (2)

Thời đại này vay tiền có bao nhiêu khó, dù cho chưa từng trải qua nhưng về cơ bản cũng đã có nghe qua, rất nhiều bạn bè thân thích có tài sản ròng hàng triệu, thậm chí hàng chục triệu, nhưng nếu như bạn mở miệng hỏi vay 100 nghìn hay 80 nghìn, thậm chí là 30 đến 50 nghìn cũng không dễ gì được.

Đương nhiên, người ta sẽ không nói thẳng không cho mượn, mà là sẽ tìm đủ các loại cớ chứng minh trên tay mình không có tiền, thậm chí so với bạn còn khó khăn hơn.

Điều này sau một hai lần, ai muốn giữ thể diện cũng sẽ không thể hỏi lại hắn vay tiền nữa.

Nhưng mà nói lại, cũng không thể trách người ta không cho mượn được, chủ yếu là xã hội này có rất nhiều người mượn tiền không trả, và có rất nhiều người chịu không ít thiệt thòi như vậy, nên mới trở nên không tin tưởng bất kỳ ai.

Nợ tiền chính là đại gia, ai.... dám trêu tới chứ?

Cho nên nói, thời đại bây giờ, bạn vừa mở miệng người thân bạn bè không nói gì đã cho mượn, thật sự rất đáng quý trọng! Phàm là còn có chút lương tâm, cũng đừng đối xử không chân thành với người ta, nếu không sớm muộn gì cũng không có kết quả tốt.

Muốn mở miệng hướng về người khác vay tiền đều khó như vậy, chớ nói chi là nhìn thấy người có khó khăn mà chủ động nói muốn cho mượn tiền, có thể có được người nhà bạn bè như vậy, đúng là phúc có được nhờ kiếp trước.

Đây cũng là nguyên nhân Tề Hải Yến cảm động, người em họ này có thể giúp, thực sự sẵn lòng giúp đỡ họ khi gặp khó khăn.

Bước ra khỏi thang máy, Tề Hải Yến lấy chìa khóa mở cửa, cảm kích nói: "Tiểu Phong, thực sự là cảm ơn em, nếu quả thật sự cần tới, bọn chị sẽ mở miệng nói với em."

"Chị dâu, chị đừng khách khí, em khi còn bé đến nhà cô chơi, anh họ thường đưa em lên núi xuống sông chơi, lúc hai người cần giúp đỡ, em đương nhiên sẽ tận lực giúp hai người."

Nói tới chỗ này, Giang Phong đi theo chị dâu vào nhà, hỏi: "Chị dâu, có cần thay giày không?"

Tề Hải Yến nói: "Không cần thay, trực tiếp đi vào là được rồi!"

Sau khi vào nhà, để quà một chỗ xong, Giang Phong liền ngồi ở trên ghế sa lon bắt đầu đánh giá.

Căn nhà nhà cho thuê này trang trí đơn giản, nhưng mà được chị dâu trang trí lại rất ấm áp, có cảm giác như là đang ở nhà, hơn nữa toàn bộ phòng khách đều sạch sẽ, hiển nhiên chị dâu không làm vệ sinh ít.

Mặc dù không thấy phòng ngủ, nhưng chỉ xem qua phòng khách, liền biết được chắc cũng không kém cạnh.

Nói tóm lại, môi trường sống vẫn coi là oke.

Chị dâu đúng là một người phụ nữ siêng năng.

"Tiểu Phong, uống chén nước!" Tề Hải Yến rót một ly nước đưa cho hắn.

"Cảm ơn chị dâu." Giang Phong nhận lấy uống một hớp.

Tề Hải Hến hỏi: "Tiểu Phong, em lần này tới Trung Hải là du lịch hay là làm việc?"

Giang Phong cười nói: "Lần này em chủ yếu là đến thành phố Hàng Châu làm việc, hiện tại việc chính đã xong, nên đi dạo xung quanh thử, nhìn xem thử có đối tượng nào thích hợp không để giới thiệu cho chị em."

Tề Hải Yến gật đầu cười nói: "Chị em quả thực cũng nên tìm đối tượng là được rồi!"

Sau đó, hai người tùy ý tán gẫu, đại khái hơn nửa canh giờ, anh họ Lưu Tuấn Hùng mới tan tầm trở về.

Lưu Tuấn Hùng vào cửa, sau khi hỏi thăm em họ mình, hắn cũng hỏi thăm giống như vợ mình vậy: "Tiểu Phong, em lần này tới Trung Hải là lại đây du lịch hay là làm việc?"

Giang Phong nói lại những gì đã nói với chị dâu, sau đó mới đứng lên nói: "Chị dâu, chị bây giờ đang mang bầu, ở phương diện ăn uống có cần kiêng cữ cái gì không?"

Tề Hải Yến nói: "Ngoại trừ đồ lạnh như cua phải khống chế một chút, những thứ khác chị cơ bản đều không có ăn kiêng, đắng cay ngọt bùi gì mọi thứ đều ăn được."

"Vậy tối nay chúng ta ăn lẩu có được không?"

"Đương nhiên được, vậy chúng ta đi ăn lẩu thôi."

"Vậy xuất phát thôi!"

"Đi thôi!"

...

Thành phố Hàng Châu.

Một nhà hàng lẩu.

Lăng Lỵ lần nữa cùng với bạn thân Bùi Dĩnh đi ăn.

Sau khi súc sạch mấy miếng thịt dê, lăng lỵ mới mở miệng nói: "Chị Bùi, mấy ngày trước em có đi xem mắt!"

Bùi Dĩnh nghe vậy trợn to hai mắt, kinh ngạc nói: "Không phải lần trước em mới đề cập với chị mời vị Giang đại sư kia làm mai mối sao? Mới chưa được bao lâu mà đã sắp xếp xem mắt rồi? Hiệu suất cao như vậy à?"

Lăng Lỵ nhúng hai viên thịt bò cho mình, nói: "Em cũng cảm thấy quá nhanh, nhưng không thể không nói vị Giang đại sư này làm mai mối rất giỏi."

Bùi Dĩnh mở trừng hai mắt nói: "Lỵ Lỵ, nghe lời này của em nói, kết quả xem mặt lần này, em rất hài lòng?"

"Cái này nói như thế nào đây, xét tình hình chung đụng sống với nhau hiện tại thì vẫn ổn, tất cả khía cạnh đều phù hợp với yêu cầu của em." Lăng Lỵ thổi mấy hơi vào miếng thịt bò, rồi nói.

Bùi Dĩnh cực kỳ tò mò hỏi: "Nhà trai là ở đâu? Cậu ta năm nay bao nhiêu tuổi? Làm cái gì? Gia cảnh ra sao?"

Lăng lỵ cười đáp: "Anh ấy cũng là người Hàng Châu, năm nay 33 tuổi, là một ngư dân chuyên nghiệp, trong nhà kinh doanh một xưởng sản xuất nhỏ, không có bối cảnh gì."

Bùi Dĩnh cũng nhũng mấy miếng thịt dê tươi, có phần bất ngờ mà hỏi: "Em nói hắn tất cả khía cạnh đều phù hợp với yêu cầu của em, là chỉ cái nào?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận