Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 318: Tôi Nghỉ Làm Anh Nuôi Tôi À (2)

Ở một cư xá nào đó.

Mộc mẫu nhìn con gái mình chậm rãi làm cái này cái kia, trông cô giống như có việc gì đó chưa làm xong, thấy thế bà không khỏi thúc giục:

"Tiểu Lam, con có thể nhanh tay hơn được không, con mà cứ mò như thế thì sẽ tới trễ đó!"

Mộc Tiểu Lam trả lời:

"Biết rồi, sắp xong rồi."

Mộc mẫu hoàn toàn không hề tin chữ sắp xong của con mình, con gái bà có bệnh sạch sẽ và chứng cưỡng ép, làm việc lúc nào cũng chậm rì rì, làm cho mấy người có tính tình nóng nảy hoàn toàn không chịu được.

Đặc biệt là khi cần phải ra ngoài, hẹn cô lúc 8 giờ sáng, vậy thì sớm nhất là 8 giờ rưỡi hoặc 9 giờ cô ấy mới tới. Ngoại trừ việc đi làm đúng giờ, bình thường khi hẹn cô ấy ra ngoài, người hẹn luôn phải tự động cho cô ấy thêm nửa tiếng hoặc một tiếng.

Mộc mẫu hiểu rất rõ tính cách của con gái mình, cho nên hôm nay bà cố tình tới sớm hơn hai tiếng để thúc giục cô.

Dưới sự thúc giục không ngừng của Mộc mẫu, cuối cùng thì 4 giờ bọn họ đã đi ra ngoài.

Giờ hẹn của buổi ra mắt này là 4 giờ rưỡi chiều, bốn giờ đi là đẹp.

Đương nhiên đây là kết quả của sự thúc giục không ngừng của Mộc mẫu, nếu không thì với tính cách của con gái bà, chắc chắn sẽ tới trễ, như thế sẽ tạo cho người ta ấn tượng không tốt!

Mộc phụ đã lái xe chờ ở dưới lầu!

Vốn dĩ một nhà ba người bọn họ lái một chiếc xe là đủ rồi, nhưng mà Mộc Tiểu Lam không quen ngồi xe người lạ, ngay cả xe của cha mẹ, cô cũng ghét bỏ, bởi vì xe của cha mẹ không phải chỉ có bọn họ ngồi, mà còn có những người khác nữa.

Rất nhanh sau đó đã có hai chiếc xe một trước một sau chạy ra khỏi cư xá, chạy tới quán ăn đã được hẹn trước.

...

Quán ăn nào đó.

Trong phòng riêng, ba người Mộc gia và ba người Lý gia chào hỏi lẫn nhau dưới sự giới thiệu của Giang Phong.

Sau khi ngồi xuống, Mộc Tiểu Lam vô cùng tự nhiên, lấy một xấp giấy ra xếp lại đặt lên trên ghế, sau đó cô mới ngồi xuống.

Mộc phụ và Mộc mẫu đã sớm quen với việc này rồi, còn ba người Lý gia cũng đã sớm được Giang Phong nói qua, cho nên bọn họ cũng không cảm thấy bất ngờ.

Lúc gọi món, hai bên đều vô cùng khách khí, cuối cùng vẫn là Giang Phong - người hiểu rõ sở thích của hai bên chọn món.

Sau đó mọi người dùng nước nóng rửa sơ qua dụng cụ ăn uống, đây là hành động bình thường khi đi ra ngoài ăn cơm của người hai tỉnh Quảng Đông và Quảng Tây, ba người Lý gia hoàn toàn không cảm thấy kỳ lạ, thậm chí còn làm theo.

Chỉ có điều, mọi người chỉ dùng nước nóng rửa qua một lần, còn Mộc Tiểu Lam thì rửa tới tận ba lần.

Ngoại trừ những chi tiết nhỏ nhặt ấy, thì Mộc Tiểu Lam hoàn toàn chẳng có gì khác với một cô gái bình thường cả, cô còn chủ động bắt chuyện với Lý Lập, hai người làm cùng nghề, mặc dù không cùng tỉnh, nhưng mà tính chất công việc giống nhau, cho nên có rất nhiều chuyện để nói.

Lý phụ và Lý mẫu thấy bộ dạng vừa nói, vừa cười của Mộc Tiểu Lam và con trai nhà mình thì không khỏi nhìn nhau, cả hai đều thấy được sự hài lòng trong mắt đối phương. Cô gái này khá xinh đẹp, công việc cũng tốt, gia cảnh tốt, mặc dù sự yêu thích sạch sẽ của cô vượt quá sự tưởng tượng của một người bình thường, nhưng mà người thích sạch sẽ hầu như đều không lười, đây thật sự là một cô gái rất tốt.

Còn trong mắt Mộc phụ và Mộc mẫu Lý Lập cũng coi như khá đẹp trai, công việc tốt, gia cảnh tốt, còn có tài nấu nướng không tồi, thật sự có không ít ưu điểm, nếu như người này thật sự có thể trở thành con rể của bọn họ, thì bọn họ khá hài lòng về người con rể này.

Bọn họ cùng nhau ăn cơm tới tận hơn 6 giờ chiều.

Dù sao thì cũng là mối hôn sự vượt tỉnh, không thể nào lập tức đưa ra kết quả được, nhưng mà chuyện tiếp theo Giang Phong không cần phải can thiệp vào, để bọn họ tự do phát triển, trò chuyện nhiều thêm một chút, chờ tới khi tình cảm đạt tới một mức độ nhất định thì mọi chuyện tự nhiên sẽ nước chảy thành sông thôi.

...

Ban đêm.

Ở KTV nào đó.

Điền Lộ đang cùng vài chị em của mình tiếp khách ở trong phòng riêng nào đó.

Hôm nay, khách hàng ở trong căn phòng này đều là người trẻ tuổi, người lớn nhất cũng không vượt quá 30 tuổi, nhưng tất cả đều là dân chơi. Điền Lộ đã ra đời rất nhiều năm rồi, cô gặp qua vô số loại đàn ông, liếc mắt một cái liền biết đám người trẻ tuổi này thường xuyên tới mấy chỗ này để ăn chơi.

Tổng cộng có 6 vị khách, gọi sáu cô gái vô tiếp đãi, mỗi người một cô, điều này làm cho Điền Lộ có kinh nghiệm phong phú hiểu rõ, đêm nay e là phải cho người ta sờ mó rồi.

Người ngoài nhìn vào thì thấy cái nghề này kiếm tiền rất dễ, nhưng bọn họ không hề biết những nỗi khổ mà các cô phải chịu.

Đầu tiên là phải đối phó với mấy bàn tay xấu xa kia, sau đó còn phải cẩn thận với mấy vị khách tinh trùng thượng não. Ở nơi này, chuyện gì cũng có thể xảy ra, nếu như không biết cách tự bảo vệ chính mình, thì rất có thể bị cưỡng ép ở trong nhà vệ sinh.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận