Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 572: Mẹ Kiếp, Anh Ăn Gan Cọp, Lại Dám Đánh Tôi? (2)

Tưởng Quý Đông bên ngoài nhìn thì bình tĩnh, nhưng kỳ thực trong lòng cũng cảm thán không thôi, Long ca quả nhiên không có lừa hắn, Giang đại sư đúng là vị thần toán đại sư hiếm thấy trên đời, một người tài giỏi như vậy phải quan hệ tốt mới được.

Giang Phong mỉm cười nói: "Chị Đông, chị có thể nói họ tên cùng với ngày sinh tháng đẻ của cặp đôi thứ hai."

Mạnh Thu Nguyệt mở ra, sau đó nói tên và ngày sinh tháng đẻ, hai vợ chồng này chính là bạn học của cô, cùng với cô có thể nói là cực kỳ xa, có thể thấy được cô chọn người cũng là dùng tâm.

Giang Phong lần nữa bấm ngón tay thôi toán mấy phút, mới lên tiếng: "Hôn nhân của hai vợ chồng này cũng tạm được, nữ cường nam yếu, điển hình kiểu vợ chồng bổ sung tính cách cho nhau. Tuy rằng người đàn ông cho cho người ta một loại cảm giác vô dụng, bị người khác cười nhạo vì vợ quản nghiêm, nhưng vợ chồng nhà người ta yêu thương nhau, cuộc sống hạnh phúc hơn rất nhiều người. Bọn họ hiện tại có một trai một gái, tương lai còn sẽ có thêm một đứa con trai, cũng coi là người chiến thắng trong cuộc sống."

Mạnh Thu Nguyệt nghe xong, hoàn toàn phục, "Giang đại sư, năng thực thôi toán này của anh thực sự là tuyệt!"

Giang Phong cười hỏi: "Đông tẩu, có cần tiếp tục nghiệm chứng không?"

Mạnh Thu Nguyệt khen không dứt miệng nói: "Không cần, với năng lực thôi toán này của anh, tôi là thật sự phục rồi!"

Tưởng Quý Đông thấy Giang đại sư chỉ nói có mấy câu, liền triệt để khuất phục được người phụ nữ dữ như hổ này, hắn cũng rất tự hào.

Dù sao Giang đại sư cũng là hắn mời tới.

Đồng thời, trong lòng hắn đối với biện pháp Giang đại sư đưa ra cũng là hoàn toàn tin tưởng, khiến ánh mắt hắn nhìn về phía Mạnh Thu Nguyệt cũng có chút thay đổi. Nghĩ đến sau này có thể "Quất" cô ấy tùy thích, ban đầu Tưởng Quý Đông vốn không có hứng thú gì với cô ấy, trong lòng vậy mà lại sinh ra một cảm giác hưng phấn.

Giang Phong lấy ra mười lăm cái cốc và xếp chúng thành hàng, đổ đầy rượu tây, đem chín chén trong đó từng cái đẩy lên trước mặt Mạnh Thu Nguyệt, còn lại sáu chén đẩy tới trước mặt Tưởng Quý Đông, nói: "Anh Đông đã mời tôi tới, nếu như anh đã muốn tôi giúp anh giải quyết vấn đề hôn nhân, tôi cũng không nhiều lời, hai người đem rượu này uống hết đi, những việc còn lại cứ giao cho tôi là được rồi."

Tưởng Quý Đông không nói hai lời, bưng chén rượu lên liền mở miệng uống, liên tiếp uống ba chén, lúc uống đến chén thứ tư, mới chậm rãi uống từ từ như uống nước.

Mạnh Thu Nguyệt khinh thường liếc nhìn hắn, sau đó uống cạn ly, hết ly này đến ly khác, trong nháy mắt cô đã uống hết sáu ly, khí thế thật sự rất mạnh, thẳng đến khi uống đến ly thứ bảy, tốc độ mới chậm lại. . . .

Nhưng mà, cô vẫn là ở trong vòng mười phút, đem chín ly rượu tây rót vào trong bụng.

Giang Phong sở dĩ đổ cho cô chín ly rượu, là bởi vì hắn biết rõ tửu lượng của cô, hắn biết nếu chậm rãi uống hết chín ly rượu, nhiều nhất sẽ có chút ngà ngà say mà thôi, cũng chỉ có uống rượu nhanh, mới có bảy tám phần men say.

Tác dụng của rượu rất nhanh, sau khi Mạnh Thu Nguyệt uống hết chín ly rượu, không bao lâu cô đã cảm giác được là say.

Giang Phong thấy thế liền cho Tưởng Quý Đông một ánh mắt, sau đó nói: "Anh Đông chị Đông, rượu này cũng uống tạm rồi, đêm nay liền chấm dứt như vậy đi, ngày mai chúng ta sẽ liên lạc lại."

Tưởng Qúy Đông: "Làm phiền Giang đại sư rồi, ngày mai chúng tôi lại mời ngài ăn cơm."

Mạnh Thu Nguyệt lớn miệng nói: "Giang đại sư, tôi còn chưa mời ngài uống vài ly!"

Rượu này rất thần kỳ, trạng thái say của mỗi người đều không giống nhau, có mấy người say ngã trên đất bất tỉnh nhân sự, có mấy người trở nên lải nhải, nói chuyện nói năng lộn xộn, một câu nói cường điệu liên tục nhiều lần, có thể lần lượt gửi tin nhắn cho từng người trong danh bạ điện thoại.

Cũng có người cảm thấy mí mặt nặng trĩu, chỉ muốn tìm chỗ để ngủ.

Cũng có người đầu óc thanh tỉnh, nhưng phản ứng tay chân lại không sai khiến được.

Trạng thái bây giờ của Mạnh Thu Nguyệt, chính là đầu óc tỉnh táo, nhưng phản ứng về mọi mặt lại chậm hơn rất nhiều.

Giang Phong cười nói: "Chị Đông không cần khách khí, đêm nay đi về nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai chúng ta lại cẩn thận uống một bữa."

"Được, vậy chúng ta liền hẹn ngày mai."

"Ừm, vậy thì đi thôi, anh Đông dìu chị Đông đi, em đưa hai người lên xe."

"Chính tôi có thể đi, không cần hắn đỡ."

"Vậy chị Đông cẩn thận một chút, nhìn đường."

"Yên tâm, tôi không có say, chỉ là tôi uống hơi nhanh, có chút quá mà thôi, bình thường ít như vậy không làm gì được tôi."

Trong khi nói chuyện, Giang Phong đi cùng Tưởng Qúy Đông nhìn Mạnh Thu Nguyệt loạng choạng đi ra khỏi quán!

Đợi hai người lên xe xong, Giang Phong nói một câu hai nghĩa: "Anh Đông, chú ý an toàn, ngày mai gặp!"

Tưởng Quý Đông trả lời lại với vẻ mặt yên tâm, "Tôi sẽ chú ý, ngày mai gặp!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận