Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 220: Cưới Được Cô Gái Tốt Giàu Ba Họ, Cưới Phải Cô Gái Xấu Khổ Ba Đời (2)

Sau khi tin tức Giang Phong trở về truyền ra ngoài, bắt đầu từ ngày 21, liên tục có người tới nhà mời mai mối.

Người đầu tiên đến nhà mời mai mối là lão đại đã từng đứng đầu danh sách ế ở thôn Long Sơn - Giang Văn Đông, đến nhà mời mai mối giúp em trai nhà mình - là người đứng đầu danh sách ế hiện tại của thôn Long Sơn - Giang Văn Tây.

Giang Phong vẫn theo lẽ thường, chỉ lấy 100 tệ ở trong bao lì xì mời làm mai mối, sau đó hắn trả phần còn dư cho Giang Văn Đông, nói:

"Anh Đông, tôi sẽ cố gắng sắp xếp cho anh Tây ra mắt và xem nhà trước năm mới, tranh thủ vừa qua tết là có thể giải quyết xong chuyện này."

Giang Văn Đông cảm kích nói:

"Làm phiền Tiểu Phong rồi, cậu thật sự có ân rất lớn đối với anh em chúng tôi! Nếu như không có cậu giúp đỡ, có lẽ anh em chúng tôi đã tuyệt hậu rồi!"

Giang Phong khoát tay, cười, nói:

"Anh Đông nói quá lời rồi, bây giờ chị Đông cũng đã mang thai ba, bốn tháng rồi, anh nhớ chăm sóc cho chị ấy cẩn thận đó, đừng để chị ấy làm mấy công việc nặng nhọc."

Giang Văn Đông cười khà khà, nói:

"Tôi biết rồi, tôi sao có thể nỡ để cô ấy làm việc nặng, ngay cả việc hâm nóng đồ ăn cũng không cho cô ấy làm, nói hơi khoa trương một chút, nhưng mà tôi chỉ còn thiếu mỗi bước không đút cơm tới tận miệng cho cô ấy mà thôi!"

"Vậy là tốt rồi!"

Giang Phong gật đầu, cười, sau đó lại hỏi:

"Trong thời gian ở cữ phải ăn gà, anh đã nuôi chưa?"

Giang Văn Đông trả lời:

"Nuôi từ lâu rồi, chỉ cần cô ấy ăn được, mỗi tháng ăn một, hai con gà cũng chẳng sao cả!"

Hai người nói chuyện tầm mười phút, sau đó Giang Văn Đông mới rời đi.

Người thứ hai tới nhà mời làm mai mối cũng là người thôn Long Sơn, con của bọn họ đang trên đường về nhà, hai vợ chồng quá sốt ruột, nên mang theo quà tới tận nhà để mời mai mối!

Người thứ ba tới nhà mời làm mai mối làm cho Giang Phong có chút giật mình, là một bác mà hắn đã gặp trong chuyến xe mà hắn đi khi vừa mới tốt nghiệp, chuẩn bị về quê làm mai mối.

Lúc đó, tất cả những hành khách trên xe đều bị năng lực tính hôn nhân thần kỳ của Giang Phong làm cho khiếp sợ, vị Trương Đức Nguyên này cũng tự mình cảm nhận được sự lợi hại của Giang Phong, cho nên lúc đó ông đã nói chờ tới cuối năm, khi con trai nhỏ của mình đi làm công ở Quảng Đông về sẽ lập tức tới nhà mời Giang Phong làm mai mối.

Nhưng mà Giang Phong cũng coi mấy lời khách sáo đó là sự thật, không ngờ tới cuối năm, Trương Đức Nguyên thật sự giữ đúng lời hứa, dẫn con trai nhỏ của ông tới nhà mời làm mai mối, chuyện này có hơi làm hắn bất ngờ.

"Chú Trương, đã lâu không gặp!"

Giang Phong mỉm cười, chào.

"Giang đại sư, chú tới thực hiện lời hứa nửa năm trước!"

Trương Đức Nguyên nói đùa một câu, sau đó mới giới thiệu:

"Giang đại sư, đây là con trai nhỏ của chú - Trương Quế Hoa, mới từ Quảng Đông trở về từ đêm qua."

Trương Quế Hoa lập tức chào hỏi:

"Xin chào Giang đại sư, nghe danh đã lâu!"

Giang Phong cười, trả lời:

"Xin chào anh Hoa!"

Sau khi chào hỏi xong, Giang Phong mời hai người vào nhà uống trà.

Khách sáo vài câu xong, Trương Đức Nguyên lập tức giới thiệu kỹ càng về con trai của mình:

"Giang đại sư, Quế Hoa nhà chú năm nay 28 tuổi, cao 1m71, trình độ học vấn là trung học phổ thông, đã làm công ở Quảng Đông cũng mười năm rồi. Hiện tại đang làm người cắt cá sashimi, được bao ăn, bao ở, tiền lương cơ bản mỗi tháng là 6.000 tệ, cộng với tiền hoa hồng.

Mấy năm qua, nó đã tiết kiệm được ba, bốn trăm ngàn tệ, có kinh nghiệm làm việc lâu năm, nếu như tết này có thể giải quyết được chuyện hôn sự, thì sang năm sau, hai vợ chồng nó sẽ cùng nhau đi lên tỉnh thành, mở một cửa hàng sashimi."

Giang Phong cười, nói:

"Điều kiện của anh Hoa rất tốt, không biết anh có yêu cầu gì với đối tượng ra mắt không?"

Trương Quế Hoa nói:

"Không có yêu cầu cụ thể, Giang đại sư cứ xem rồi sắp xếp là được, nhưng mà tốt nhất là có thể chịu được vất vả, dù sao thì tôi cũng định lên tỉnh thành lập nghiệp, lúc mở cửa hàng chắc chắn sẽ rất bận rộn, rất vất vả. Nếu như không chịu được vất vả, thì sẽ phải thuê thêm người, như thế sẽ chẳng thể có lời được nữa."

"Đã hiểu, tôi sẽ cố gắng tìm cho anh một đối tượng phù hợp!"

Nói tới đây, Giang Phong nhìn Trương Đức Nguyên, nói:

"Chú Trương, quan hệ giữa chú và bạn đời vẫn không tốt lên à?"

Trương Đức Nguyên nghe thế liền thở dài:

"Đâu chỉ là không tốt, hôm qua còn mới cãi nhau với bà ấy một trận."

Nói tới đây, Trương Đức Nguyên kể ra nguyên nhân của cuộc cãi nhau ngày hôm qua, sau đó tức giận, bất bình:

"Bà ấy đúng là không nói lý, chỉ vì chuyện nhỏ xíu như thế mà chửi chú nửa ngày trời, đúng là không thể nhịn được mà."

Giang Phong nói:

"Chuyện này là do tính cách của hai người trái ngược nhau, vốn dĩ cháu cũng không có cách nào để giải quyết, nhưng mà bây giờ cháu có thể thử tìm một người con dâu có tính cách phù hợp với vợ chồng chú, hy vọng dưới sự ảnh hưởng của con dâu, quan hệ vợ chồng của hai người có thể thay đổi một chút."

Trương Quế Hoa nghe xong, mắt lập tức sáng rực, thốt lên:

"Giang đại sư, anh giúp tôi tìm đối tượng, còn có thể làm quan hệ cha mẹ của tôi thay đổi ư?"

Anh và anh cả dù có nằm mơ cũng muốn cha mẹ hòa thuận với nhau, dù sao thì từ nhỏ tới lớn, bọn họ lúc nào cũng nghe cha mẹ cãi nhau, cảm giác đó không hề dễ chịu chút nào. Tiếc là giống như lời của Giang đại sư, tính cách của cha mẹ bọn họ thật sự là trái ngược nhau, khuyên thế nào cũng vô dụng, cãi nhau vẫn hoàn cãi nhau.

Hiện tại, theo ý của Giang đại sư, có lẽ tình cảnh đó có thể sẽ được khởi sắc, vừa có thể giúp anh có đối tượng, vừa có thể giúp cho quan hệ cha mẹ anh tốt lên. Nếu quả thực có thể giúp cho cha mẹ anh hòa thuận với nhau, việc cưới vợ này quá đáng giá rồi!

Giang Phong cười, nói:

"Tục ngữ có câu, cưới được cô gái tốt giàu ba họ, cưới phải cô gái xấu khổ ba đời, đừng nghĩ việc cưới vợ chỉ là chuyện của riêng mình, việc đó liên quan tới cả gia đình. Tôi sẽ giúp anh tìm một cô gái tốt, để nhà anh có thể hoà thuận vui vẻ, không còn xuất hiện việc cãi nhau nữa."

Trương Đức Nguyên nghe xong thì vô cùng kích động, nói:

"Giang đại sư, nếu cháu thật sự có thể làm được như vậy, thì cháu quả thực có ân quá lớn với ông lão Trương này!"

Ông không mong mình mà vợ có thể ân ái, nguyện vọng lớn nhất của ông là hy vọng vợ ông có thể đừng suốt ngày lên cơn chửi ông, để ông có thể sống những ngày tháng thật thoải mái, chỉ vậy thôi ông đã cảm ơn trời đất rồi!

Giang Phong mỉm cười, nói:

"Chú Trương khách khí quá rồi. Chúng ta chỉ gặp nhau trên chuyến xe kia thôi, vậy mà chú đã tin tưởng năng lực suy tính hôn nhân của cháu, đưa ra lời hứa hẹn, cho nên việc tìm cho chú một người con dâu tốt là chuyện cháu phải làm."

Mặc dù lời của Giang Phong vẫn chưa thực hiện được, nhưng mà trong lòng Trương Đức Nguyên cũng đã rất cảm kích, ông vô cùng tin tưởng năng lực suy tính hôn nhân của Giang Phong, cho nên mới có thể con trai vừa về ngày thứ hai đã lôi nó tới gặp Giang đại sư, không ngờ rằng ông còn nhận được tìm vui ngoài ý muốn này nữa.

Sau đó hai bên nói chuyện thêm vài câu rồi cha con Trương Đức Nguyên mới rời đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận