Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 304: Ai, Thật Thơm!

Tin Uông Văn Kiệt và Tiêu Mẫn kết hôn lại bò lên hot search trên Weibo, đặc biệt là nó còn đứng vững ở vị trí đầu tiên.

Những xí nghiệp khá có tiếng trong xã hội, con cháu những gia đình khá giả và nhóm 6 chị em minh tinh, tất cả đều làm cho những phóng viên không thể tham dự hận không thể lôi ra bên ngoài, làm cho những minh tinh khác trong ngành giải trí ao ước không thôi.

Giang Phong tham dự hôn lễ, hắn nghỉ ngơi một đêm ở khách sạn năm sao của tập đoàn Uông thị, sang ngày hôm qua hắn chào hỏi một tiếng với vợ chồng Uông Văn Kiệt, sau đó lái xe rời đi.

Bởi vì hắn không trực tiếp quay trở lại tỉnh Quảng Tây, mà đi về phía tỉnh thành tỉnh Quý Châu, cho nên đương nhiên là không cùng đường với nhóm người Long Trạch Vũ, Bạch Tử An.

Khoảng cách từ tỉnh thành tỉnh Quảng Đông tới tỉnh thành tỉnh Quý Châu hơn 930 cây số, Giang Phong xuất phát từ 10 giờ sáng, mãi tới khoảng 9 giờ tối mới tới nơi.

Sau đó, hắn đi ăn một bữa, thuê phòng, tắm rửa, call video với bạn gái tới rạng sáng mới chúc ngủ ngon rồi nghỉ ngơi.

...

Thứ tư, ngày 1 tháng 3 năm 2023.

Giữa trưa.

Lý Lập vẫn tăng ca như mọi ngày, bây giờ mới chuẩn bị về nhà để ăn cơm.

Bởi vì nơi ở và chỗ làm khá gần nhau, chỉ mất khoảng vài phút đi bộ, cho nên Lý Lập không lái xe, vẫn luôn đi bộ tới chỗ làm.

Khi Lý Lập đi ra cổng công ty, chuẩn bị trở về nhà, thì một chiếc xe từ từ dừng lại trước mặt anh, một thanh niên đẹp trai nhô đầu ra, mỉm cười, nói với anh rằng:

"Anh Lý, có thể nể mặt mà ăn một bữa cơm với tôi được không?"

Lý Lập nhìn người thanh niên lạ lẫm trước mặt, chần chờ một chút, nói:

"Xin hỏi anh là ai?"

Thanh niên đẹp trai kia cười, tự giới thiệu bản thân:

"Tôi tên là Giang Phong, đến từ tỉnh Quảng Tây, là một bà mối."

Lý Lập có hơi bất ngờ:

"Anh là bà mối?"

Giang Phong gật đầu, cười, nói:

"Đúng vậy đó anh Lý, tôi chuyên phụ trách việc mai mối, lần này tôi tới để gặp anh là vì muốn giới thiệu cho anh một đối tượng, không biết anh đã nghĩ tới chuyện muốn kết hôn chưa?"

Lý Lập đương nhiên là đã nghĩ tới chuyện kết hôn, gần đây anh thường xuyên bị cha mẹ thúc cưới. Thậm chí, vài ngày trước, mẹ anh còn nhờ bạn bè giới thiệu cho anh ra mắt với một người mà ngay cả Tô Đông Pha và Tô Thức là ai còn chẳng biết.

May mà anh không khinh suất, ngay lần đầu gặp mặt đã có thể lôi ra được ẩn tình trong đó, nếu không thì có lẽ anh đã bị cô ta lừa dối, sau đó cưới cô ta về rồi, nếu vậy thật thì đúng là chẳng khác nào tự tìm đường chết.

Bởi vậy, mặc dù Lý Lập có ý định muốn kết hôn, nhưng mà anh khá là không thích việc ra mắt.

"Thành thật xin lỗi bà mối Giang, mặc dù tôi có ý định kết hôn, nhưng mà tôi không muốn tham gia ra mắt."

Giang Phong cười, nói:

"Anh Lý, anh bài xích việc ra mắt như thế, xem ra là đã từng có trải nghiệm việc này rồi, mà trải nghiệm đó còn chẳng mấy tốt đẹp, cho nên anh mới phản cảm với chuyện ra mắt, cho rằng mấy cuộc ra mắt này chẳng đáng tin cậy, không biết tôi nói có đúng hay không?"

Trên gương mặt của Lý Lập xuất hiện nét kinh ngạc.

Giang Phong thấy thế liền cười, nói:

"Xem ra là tôi đã đoán đúng rồi.

Anh Lý, lên xe đi, chúng ta đi tìm một chỗ để ăn, sẵn tiện tôi sẽ giúp anh mở mang thêm kiến thức về sự khác biệt giữa người làm nghề bà mối và những bà mối nghiệp dư."

Lý Lập nghe tới đó lập tức cảm thấy có chút hứng thú, không từ chối nữa, trực tiếp mở cửa xe, lên xe ngồi.

"Anh Lý, tôi không quen thuộc nơi này, nhờ anh chỉ đường tới quán ăn vậy."

Lý Lập hỏi:

"Bà mối Giang, anh là người tỉnh Quảng Tây, vậy có thể ăn cay không?"

Giang Phong cười, nói:

"Anh Lý không cần phải bận tâm tới tôi, cay đắng ngọt bùi gì tôi đều có thể ăn được cả."

Lý Lập gật đầu, nói:

"Được, vậy thì chúng ta đi tới quán ăn địa phương ở gần đây đi, vừa ngon vừa rẻ, công ty chúng tôi thường xuyên đi ăn liên hoan ở quán đó."

Giang Phong nói được, sau đó dưới sự chỉ dẫn của Lý Lập, chỉ mấy phút sau, bọn họ đã tới được quán ăn địa phương kia.

Sau khi đậu xe xong, hai người đi vào trong.

Lúc gọi món, Giang Phong đưa thực đơn cho Lý Lập, nói:

"Anh Lý, anh là khách quen ở chỗ này, chắc chắn biết món nào ăn ngon, cho nên không cần phải hỏi tôi, trực tiếp chọn món theo ý mình là được!"

Lý Lập gật đầu, nói:

"Được, vậy thì tôi không khách khí!"

Nói xong, anh lập tức chọn vài món ăn, tất cả đều là những món ăn tiêu biểu của quán ăn này.

Sau khi nhân viên rời đi, Lý Lập lập tức lấy điện thoại ra gọi điện cho mẹ mình, nói rằng buổi trưa sẽ không về nhà ăn cơm.

Giải quyết xong mọi chuyện, Lý Lập mới nhìn Giang Phong, tò mò hỏi:

"Bà mối Giang, anh là người tỉnh Quảng Tây, khoảng cách giữa chúng ta gần một ngàn cây số, tại sao anh lại biết tới tôi, còn cố ý tới đây để tìm tôi?"

Giang Phong mỉm cười, nói:

"Tôi mở một văn phòng môi giới hôn nhân, có đường dây ở khắp nơi, việc tìm được tư liệu đơn giản về anh Lý là chuyện bình thường."

"Thì ra là thế!"

Lý Lập hiểu ra.

"Anh Lý, tôi thấy anh rất phản cảm với việc ra mắt, nếu như không ngại, anh có thể nói cho tôi nghe một chút về trải nghiệm đó của anh được không?"

Giang Phong vừa đổ trà ra, vừa nói.

Lý Lập nhớ tới chuyện đó liền cảm thấy buồn bực.

"Mấy ngày trước, một người bạn của mẹ tôi giới thiệu cho tôi một đối tượng để ra mắt, ngoại hình khá đẹp, tôi vốn dĩ định sẽ tìm hiểu sâu thêm một chút, xem hai bên có phù hợp với nhau hay không.

Nhưng mà hoàn toàn không ngờ rằng, cô gái nhìn bề ngoài thì không tồi kia lại là một người thất học, vô năng, tôi nói chuyện với cô ấy từ thịt Đông Pha cho tới đầu bếp, nhà văn nổi tiếng Tô Đông Pha, anh biết cô ấy nói với tôi câu gì không?"

Giang Phong đẩy trà tới trước mặt anh:

"Hỏi một câu gì đó rất bất hợp lý?"

Lý Lập nói cảm ơn, sau đó lắc đầu, nói tiếp:

"Cô ấy hỏi tôi rằng Tô Đông Pha là anh trai hay là em trai của Tô Thức, đm, tôi vừa nghe xong câu hỏi đó liền choáng váng!"

Giang Phong nhịn không được mà cười thành tiếng, nói:

"Câu hỏi này đúng thực là có hơi vi diệu, cô ấy nói đùa hay thật sự là không biết?"

Lý Lập nhấp một ngụm trà, vô cùng bất đắc dĩ, nói:

"Nếu như chỉ là nói đùa, thì tôi đã không phiền muộn như thế, quan trọng là nhìn vẻ mặt lúc đó của cô ta, tôi chắc chắn cô ta hoàn toàn không nói đùa, thật sự không biết Tô Đông Pha và Tô Thức là một."

Giang Phong đồng tình, nói:

"Anh Lý, tôi có thể hiểu được tâm trạng lúc đó của anh, với lại người đó còn là do bạn của mẹ anh giới thiệu, cho nên anh không thể trực tiếp phất tay áo bỏ đi được, e là còn phải nhịn lại, lúng túng tiếp tục trò chuyện với cô ấy, cho tới tận khi tìm được lý do phù hợp để thoát thân."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận