Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 338: Tiền Khó Kiếm, Phân Khó Ăn (2)

Trong lúc suy nghĩ, Mã Đại Thông lại có chút thấp thỏm: “Giang đại sư, người ta có điều kiện tốt như vậy, có thể để ý tới một tên đỗ nghèo khỉ như tôi sao?”

Giang Phong cười nói: “anh Mã không cần tự coi nhẹ mình, trên người Bao Tô Bà có giá trị anh nhìn trúng, mà trên người anh cũng có giá trị mà Bao Tô Bà nhìn trúng, chỉ cần anh muốn, những cái khác cứ để tôi lo.”

Mã Đại Thông cũng không già mồm nữa, thẳng thắn nói: “Vậy làm phiền Giang đại sư rồi!”

“anh Mã không cần khách khí, đây là bổn phận của tôi, có điều tôi cũng muốn nói rõ với anh vấn đề này, toàn bộ nhà, phòng của cô ấy đều nằm tại tỉnh thành Quế tỉnh chúng tôi, nếu như anh kết hôn với cô ấy, hẳn là sẽ phải chuyển tới bên kia ở, cái này không có vấn đề gì chứ?” Giang Phong hỏi.

Mã Đại Thông lập tức đáp: “Đương nhiên là không có vấn đề.”

“Thật ra đây cũng không phải chuyện lớn gì, chỗ đó cô ấy có mấy chục bộ bất động sản, nếu như anh kết hôn với cô ấy, thì cũng có thể đưa bố mẹ mình sang bên kia ở.” Nói đến đây, Giang Phong lại hỏi: “Đúng rồi, anh Mã còn có anh chị em gì không?”

Mã Đại Thông trả lời: “Tôi còn có một đứa em gái.”

Giang Phong nói: “Anh có thể để em gái và bố mẹ mình ở cùng nhau, còn quê quán bên kia thì đến ngày lễ ngày tết trở về một chuyến là được, sau đó anh giấu đi tuổi của cô ấy, bên ngoài chỉ nói cô ấy lớn hơn mình mấy tuổi thì cũng sẽ không có ai nói xấu gì cả.”

Mã Đại Thông suy nghĩ một chút, nói: “Giang đại sư, cậu cảm thấy nếu tôi che giấu cả với người nhà chuyện này thì như thế nào?

Giang hong đáp: “Cái này anh che giấu cũng không có gì không ổn cả, như vậy lúc bố mẹ anh và cô ấy gặp mặt cũng sẽ không quá ngượng ngùng, dù sao thì Lư tổng cũng được bảo dưỡng không tệ, nếu như so sánh với phụ nữ nông thôn, sợ rằng phụ nữ nông thôn 30 tuổi có khi còn nhìn lớn tuổi hơn cả Lư tổng đấy!”

Mã Đại Thông nghe vậy thì như có điều suy nghĩ.

Giang Phong uống xong coca, cầm khăn giấy lau miệng, sau đó nói: “anh Mã, trước chúng ta thêm phương thức liên lạc của nhau đã, chờ chút nữa tôi phải chuẩn bị rời khỏi chỗ này đi tới Hàng thị, có lẽ phải hơn một tuần sau mới trở về, đến lúc đó sẽ cùng anh đi tới tỉnh thành Quế tỉnh gặp mặt với Lư tổng.

Anh cũng có thể nhân cơ hội này để giải quyết thủ tục từ chức trước.”

Mã Đại Thông không chút do dự, trực tiếp gật đầu nói được, công việc chết tiệt kia hắn đã không muốn làm từ lâu rồi.

Sau đó, hai bên trao đổi phương thức liên lạc cho nhau.

“anh Mã, vậy tôi đi trước đây, hẹn gặp lại!”

“Được rồi, hẹn gặp lại!”

...

Từ tỉnh thành Hồ Bắc tới tỉnh thành Chiết tỉnh tổng cộng là hơn bảy trăm km.

Bởi vì sắp được thấy bạn gái, Giang Phong tinh thần phấn khởi, khắp chặng đường không hề dừng xe nghỉ ngơi, chạy đường cao tốc liên tục, cuối cùng, tầm mười giờ tối, hắn tới Hàng thị.

Năm ngoái đã từng tới cho nên Giang Phong cũng đã quen thuộc, trực tiếp lái xe tới cổng đại học xx.

Sau khi đỗ xe xong, Giang Phong mới gọi điện cho bạn gái.

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong liền hỏi: “Vợ, bây giờ em đang ở đâu?”

Hoàng Linh Vi trả lời: “Em đang ở phòng ngủ, có chuyện gì vậy?”

Giang Phong nói: “Đi ra, anh ở cửa tây chờ em.”

Hoàng Linh Vi dừng lại ba giây, mới vừa mừng vừa sợ nói: “Anh đến Hàng thị? Khi nào thì anh đến? Sao không nói trước với em một tiếng chứ?”

“Đây không phải là muốn cho em niềm vui bất ngờ sao!”

Giang Phong cười hắc hắc nói: “Anh vừa mới đến đã lập tức gọi điện thoại cho em đây!”

Hoàng Linh Vi lập tức kêu lên: “Vậy anh chờ một chút, em ra ngay đây!”

Cúp điện thoại xong, Hoàng Linh Vi ngẩng đầu một cái, liền thấy ba cái đầu hừng hực ngọn lửa bát quái, đó chính là ba chị em cùng phòng Trương Đan, Vương Lâm và Lý Tiểu Hoa.

“Vi Vi, chồng em lại đến thăm sao?”

“Vi Vi, em ra ngoài muộn như vậy, tối nay chắc là không trở lại đi?”

“Chắc chắn là không trở lại rồi, xem ra công chúa Vi Vi của chúng ta tối nay sẽ thất thân rồi!”

Nhìn ba người chị em này nháy mắt ra hiệu với mình, Hoàng Linh Vi nghiêm chỉnh nói: “Thu ngay lại tâm tư xấu xa của mấy người đi, em và bạn trai chỉ là tình yêu đơn thuần trong sáng mà thôi, kể cả tối nay không trở về thì cũng sẽ không thất thân.”

Trương Đan: “Dừng lại!”

Vương Lâm: “Suýt chút nữa chị đã tin rồi!”

Lý Tiểu Hoa: “Vi Vi, phải làm tốt biện pháp an toàn.”

Hoàng Linh Vi: “Mấy người...”

Mười giờ rưỡi tối.

Tại một cửa hàng ăn đêm gần đại học xx, Giang Phong và Hoàng Linh Vi ngồi đối diện nhau, tình ý thì thầm, cùng ăn bữa khuya.

Lúc này, trong lòng Hoàng Linh Vi tràn đầy kinh hỉ, từ hồi đi Thiên phủ cô và bạn trai bước qua ranh giới, mở khóa rất nhiều cách chơi thân mật, cô liền hận không thể từng giây từng phút dính chung một chỗ với bạn trai.

Ngày ngày mong ngóng bạn trai tới thăm mình.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận