Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 773: Trước Cho 50 Vạn Tiền Tán Gái (3)

Thôn Long Sơn.

Giang gia.

Bây giờ đang có người tới nhà mời môi, đối với Giang gia mà nói, đây đã là chuyện nhìn lắm thành quen.

Có điều, lần này đối tượng đến nhà mời mai lại khiến cho Giang phụ, Giang mẫu có chút bất ngờ, vì đối phương có thanh danh không nhỏ ở trong thôn, chỉ là thanh danh này cũng không được tốt đẹp lắm.

Cô gái cùng thôn này tên là Giang Nhu, người chồng đầu tiên của cô ấy là hai người tự do yêu đương mà thành, cô cùng đối phương sinh được ba đứa con, nhưng chưa được mấy năm thì hai người lại ly hôn.

Cụ thể là ly hôn vì cái gì, người trong thôn cũng không rõ ràng lắm, nhưng bọn họ biết người đàn ông kia không phải thứ gì tốt, Giang Nhu ly hôn xong liền mang theo ba đứa con trở về nhà mẹ đẻ ở.

Vốn ở thời đại này, ly hôn đã là chuyện rất bình thường, Giang Nhu ly hôn xong, thanh danh cũng không đến mức bị hủy hoại, xấu ở chỗ, cuộc hôn nhân thứ hai của cô không biết xuất phát từ mục đích gì, dù sao thì một nhà của cô cộng thêm bà mối lúc đó đều nhất trí che giấu sự thật cô có ba đứa con, sau đó gả cô đi chỗ khác.

Lúc ấy, việc này truyền ra khắp thôn, ánh mắt mọi người nhìn Giang Nhu cũng thay đổi, cảm thấy như vậy thì sớm muộn cũng có ngày mọi chuyện bại lộ, dù sao thì ba đứa con kia cũng không phải đã chết, có thể che giấu nhất thời nhưng chắc chắn không thể che giấu được cả đời.

Kết quả một câu nói trúng, Giang Nhu mặc dù thành công che giấu chuyện này hai năm, nhưng cuối cùng vẫn bị lộ.

Loại chuyện này không làm lộ thì thôi, một khi để lộ cơ bản sẽ không có khả năng cứu vãn, dù sao đây cũng chẳng khác gì coi người ta thành đồ đần mà chơi, không có người đàn ông nào chịu được chuyện này cả.

Tháng trước vừa mới kết thúc cuộc hôn nhân thứ hai, bây giờ Giang Nhu lại mang quà và hồng bao tới Giang gia mời môi, biết rõ nội tình, Giang phụ, Giang mẫu cũng không biết cái này nên nhận hay nên từ chối mới tốt.

Suy nghĩ một chút, Giang mẫu uyển chuyển nhắc nhở: “Giang Nhu, Tiểu Phong nó làm mai mối có nguyên tắc, chính là ăn ngay nói thật, chưa từng cố gắng che giấu ưu, khuyết điểm của đôi bên, cái này cháu biết chứ?”

Giang Nhu mặc dù đã gả đi hai lần, là mẹ của bốn đứa con, nhưng thật ra cô vẫn chưa tới ba mươi tuổi, nghe thấy lời nhắc nhở uyển chuyển này của Giang mẫu, cô liền gật đầu nói: “Cái này cháu biết rõ, chuyện hai năm trước đã cho cháu bài học nhớ đời rồi, lần này cháu là thật tâm thành ý muốn tìm một đối tượng phù hợp, hi vọng thím hãy cho cháu một cơ hội.”

Giang mẫu đáp: “Thím sẽ cố gắng, lỡ như không được, thím cũng mong cháu thông cảm cho.”

“Cháu hiểu, vậy cháu không quấy rầy nhà mình nữa, hẹn gặp lại mọi người sau.”

Chờ Giang Nhu rời đi rồi, Giang mẫu mới lấy điện thoại gọi cho con trai nhỏ.

Điện thoại vừa kết nối, Giang mẫu lập tức đem chuyện Giang Nhu tới nhà mời mai ra nói một lần, cuối cùng hỏi: “Tiểu Phong, con xem mối này có nhận được hay không? Nếu như không thể nhận thì để mẹ lập tức mang quà và hồng bao sang kia trả cho nó.”

Giang Phong đáp: “Tiếp, tiếp được, đều là chị em trong thôn, thật sự không tiếp cũng không tốt, dù sao chúng ta cũng có sao nói vậy, cứ đem tình huống của chị ấy nói rõ ràng cho nhà trai, không lừa gạt người ta là được.”

Giang mẫu nghe vậy thở phào một hơi nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, không sao, con cứ làm việc đi, khi nào tìm được đối tượng xứng đôi với nó rồi thì gửi cho mẹ.”

Giang Phong đáp: “Vâng, vậy muộn một chút con gửi cho mẹ sau.”

“Được, vậy mẹ cúp máy trước đây.”

“Vâng ạ.”

Cúp máy xong, Giang mẫu mới an tâm mang quà của Giang Nhu mang tới đi cất kỹ trong nhà.

Có lẽ là biết điều kiện của mình không được tốt, quà mời môi Giang Nhu cũng chuẩn bị rất hào phóng, cộng thêm hồng bao mời môi, tổng giá trị khoảng chừng hai ngàn tệ, chừng này ở nông thôn đã có thể nói là cực kì hào phóng.

Dù sao thì đây cũng mới chỉ là mời môi chứ không phải tạ môi.

Lúc trước, vị khách đầu tiên mà Giang Phong tiếp đó, người ta có điều kiện tốt như vậy mà hồng bao và quà mời môi cộng lại cũng chỉ khoảng một ngàn tệ mà thôi.

Mặt trời chiều ngả về tây.

Thôn Trúc Bài, trấn Ngũ Phúc.

Lưu Vượng Tài vẻ mặt tiều tụy ngồi ở cửa nhà, nhìn mấy con vịt nhỏ đang đạp nước ở rãnh nước nhỏ bên cạnh, hắn vừa hút thuốc vừa lặng người nghĩ tới chuyện thương tâm của mình.

Lưu Vượng Tài năm nay đã 34 tuổi, gia đình hắn bình thường, tướng mạo hắn cũng bình thường, mấy năm trước dưới nỗ lực vất vả của cha mẹ, hắn cưới một người vợ, vốn cho rằng có thể sống cuộc sống gối cao không lo.

Kết quả hết tết xuân năm nay, vợ hắn nói không muốn tiếp tục ở nhà chăm con, muốn cùng hắn tới Quảng Đông làm công.

Đây là chuyện tốt, Lưu Vượng Tài đương nhiên sẽ không từ chối.

Hai vợ chồng cùng làm công bên ngoài, so với một người làm thì vẫn tốt hơn nhiều.

Nhưng khiến cho Lưu Vượng Tài nằm mơ cũng không nghĩ tới chính là, sau khi hắn đưa vợ mình vào trong nhà máy làm thì vợ hắn lại ngay dưới mí mắt hắn, cặp kè với một thằng đàn ông khác cùng chỗ làm.

Chuyện vợ hắn cặp kè với người đàn ông khác cụ thể bắt đầu từ lúc nào, Lưu Vượng Tài cũng không biết, đây cũng xem như nỗi khổ của đàn ông trung thực, hoàn toàn tín nhiệm vợ, chưa từng hoài nghi người ta, mãi tới khi phát hiện chỗ không hợp lý thì mọi chuyện đã đi tới bước không thể vãn hồi rồi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận