Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 363: Vậy Thật Là Trùng Hợp, Bạn Gái Tôi Cũng Họ Hoàng

Chín giờ tối, đại viện nào đó ở tỉnh Quế.

Trong phòng sách, Lam Doanh Doanh mời ba mẹ đến bình luận về thư pháp của cô mới viết.

Đây là một bộ tranh chữ theo lối viết thảo, viết Thấm Viên Xuân · Tuyết từ một thiên kinh điển của thái tổ lão nhân gia.

"Ba, ba xem con viết thế nào?" Trong lòng Lam Doanh Doanh đầy mong đợi hỏi.

Lam phụ vừa nhìn vừa gật đầu nói: "Viết không tệ, bút ý chỉnh thể liên kết, ý vị nối liền, đường nét mạnh mẽ có lực, từng bút đúng chỗ, con viết chữ thảo quả thật có tiến bộ không ít đâu!"

Lam Doanh Doanh nghe vậy, cười đến híp cả mắt, lại ôm cánh tay của mẹ hỏi: "Mẹ, mẹ cảm thấy thế nào?"

Lam mẫu mỉm cười nói: "Đúng là có tiến bộ, chữ viết đầu đuôi ăn ý, hỗ trợ lẫn nhau, nhìn chỉnh thể vô cùng hài hòa, cao hơn một cấp so với trình độ lúc trước, chắc có thể ngang với hành thư của con rồi."

Lam Doanh Doanh được khen, ngẩng đầu thật cao: "Lúc trước, trong hiệp hội còn có người nói con viết chữ thảo kém, chờ con lại luyện thêm một thời gian, đến lúc đó thể hiện ngay tại hiện trường cho bọn họ thấy, xem bọn họ còn nói gì được nữa."

Lam mẫu lắc đầu nói: "Con tranh chút khí thế này thì có ý nghĩa gì chứ? Con có tâm tư này, còn không bằng mau chóng tìm một đối tượng đi. Giang đại sư con nói lúc trước, đến bây giờ còn chưa giới thiệu đối tượng nào cho con sao?"

Lam Doanh Doanh bật cười nói: "Mẹ, chuyện tìm đối tượng như vậy không thể sốt ruột được. Giang đại sư không phải là người mai mối bình thường, các cặp vợ chồng được cậu ta tác hợp đều là cặp vợ chồng đặc biệt xứng đôi vừa lứa.

Trong đám người bọn con, cậu ta đã xem xét đối tượng thích hợp cho Uông Văn Kiệt, Sử Anh Hào, Bạch Tử An. Trước mắt, ba người bọn họ đều vô cùng hài lòng về đối tượng của bọn họ. Chuyện này không thể làm được trong thời gian ngắn đâu."

Lam mẫu gật đầu nói: "Điều này cũng đúng. Chẳng qua con cũng phải thường xuyên giục cậu ta đi, để cậu ta tranh thủ xem xét đến đối tượng thích hợp cho con vào năm nay. Dù sao con đã 29, sang năm chính là đầu 3, chênh lệch còn rất lớn đấy."

Lam Doanh Doanh bất đắc dĩ nói: "Con biết rồi!"

Trong mắt Lam phụ lóe sáng, hỏi: "Doanh Doanh, lúc trước con nói Giang đại sư này giải quyết vấn đề tình cảm giúp công tử Long Trạch Vũ, không biết bây giờ tình cảm vợ chồng của Long Trạch Vũ thế nào?"

Lam Doanh Doanh đầy vẻ bội phục nói: "Bây giờ tình cảm của anh Long và chị Long rất tốt, vợ chồng bọn họ thay đổi lớn tới mức bọn con cũng thấy ngây người, không thể không nói Giang đại sư thật sự quá giỏi rồi!"

Lam phụ xoa cằm nói: "Giang đại sư này đúng là một nhân vật không tầm thường. Doanh Doanh, hôm nào con mời cậu ta tới ăn bữa cơm gia đình. Giang đại sư thật sự có bản lĩnh này, qua lại thân thiết với cậu ta cũng không có gì bất lợi."

Nghe được ba đánh giá như vậy, Lam Doanh Doanh cũng cảm thấy vinh dự thay, vội vàng gật đầu nói: "Không thành vấn đề, bao giờ ba rảnh ạ?"

Lam phụ trầm ngâm nói: "Để ba xem thứ bảy hoặc chủ nhật này có thể bớt chút thời gian không, nếu có thể bớt chút thời gian, ba sẽ nói trước cho con biết."

Lam Doanh Doanh vừa định trả lời, điện thoại cô ta đặt ở trên bàn bỗng đổ chuông. Cô ta vừa liếc mắt nhìn qua, phát hiện tên người gọi hiện trên màn hình điện thoại chính là Giang đại sư, không khỏi mỉm cười nói: "Đúng là nhắc tới Tào Tháo thì Tào Tháo đến!"

Lam phụ và Lam mẫu cũng nhìn thấy tên hiện ra trên điện thoại, không khỏi mỉm cười.

Lam Doanh Doanh cầm điện thoại lên nghe máy, vừa đi về phía phòng khách vừa cười nói: "Giang đại sư, ngài gọi điện thoại cho tôi vào giờ này, chắc có chương trình gì cần bố trí à?"

Lam phụ và Lam mẫu liếc nhìn nhau, sau đó cả hai cũng đi ra khỏi phòng sách, tới phòng khách.

Tiếng cười sang sảng của Giang Phong truyền tới: "Chị Lam, tôi gọi điện thoại cho chị lúc này không phải có chương trình gì cần bố trí, mà muốn nói cho chị biết một tin tốt."

"Tin tức tốt gì vậy?"

Lam Doanh Doanh ngồi xuống sô pha trong phòng khách, nói đùa: "Chẳng lẽ ngài đã tìm được đối tượng thích hợp cho tôi?"

Giang Phong hơi kinh ngạc nói: "Chị Lam, trực giác của chị tuyệt thật, vậy mà cũng bị chị đoán trúng!"

Lam Doanh Doanh trợn tròn mắt nói: "Giang đại sư, ngài không nói đùa chứ? Thật sự tìm được đối tượng thích hợp với tôi à?"

Lúc này, Lam phụ Lam mẫu cũng ngồi ở trên sô pha, nghe được lời này, tinh thần hai người đều phấn chấn,

Lam mẫu còn nóng ruột giơ tay múa chân ra hiệu cho con gái mở loa ngoài.

Lam Doanh Doanh lại cầm điện thoại mở loa ngoài ra.

Sau đó, giọng nói của Giang Phong truyền tới: "Tôi đương nhiên không nói đùa rồi. Sau khi tôi tìm kiếm suốt thời gian dài như vậy, rốt cuộc đã tìm được đối tượng tương đối thích hợp với chị!"

Lam Doanh Doanh vội vàng hỏi: "Giang đại sư, đối phương là người ở đâu? Trông thế nào? Anh ta làm gì?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận