Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 342: Tiến Độ Này Có Phải Quá Nhanh Không?

Trên đường cao tốc từ thủ phủ tỉnh Hồ Bắc đến thủ phủ tỉnh Quế Châu, có một chiếc Volvo xc90 màu đen đang lưu thông. Mã Đại Thông ngồi ở ghế phụ, trong lòng thấp thỏm bất an.

Anh ta sắp đi xem mắt, đó là buổi xem mắt có thể thay đổi cả cuộc đời.

Nếu buổi xem mắt thành công, đừng nói đến cuộc đời anh ta, ngay cả cuộc đời của ba mẹ và em gái anh ta cũng sẽ thay đổi theo.

Nếu xem mắt thất bại cũng không sao cả. Tuy vì chuyện này mà anh ta từ chức nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể tìm được công việc với mức đãi ngộ bình thường như vậy, chẳng qua chỉ lãng phí chút thời gian mà thôi.

Đối với những người thuộc tầng lớp thấp trong xã hội như anh ta, thời gian là thứ không có giá trị nhất.

“Giang đại sư, tôi không có kinh nghiệm xem mắt, không biết khi xem mắt nên chú ý điều gì, có chỗ nào thay đổi không?” Mã Đại Thông hỏi.

Giang Phong giữ vô - lăng, nhìn về phía trước, hắn cười nói: “Anh Mã, anh đừng lo lắng, hãy cứ là chính mình và thể hiện con người thật của mình là được.”

Mã Đại Thông ngạc nhiên nói: “Chỉ đơn giản vậy thôi?”

Giang Phong gật đầu nói: “Anh Mã, tin tôi đi, tôi dựa theo yêu cầu nửa kia của cô ấy để tìm anh đó.”

Nghe xong, Mã Đại Thông cảm thấy nhẹ nhõm hẳn ra. Tuy anh ta không hiểu được bản thân có gì hay để khiến bà chủ bất động sản kia để tâm tới, nhưng Giang đại sư chắc chắn có lý do nên mới nói như vậy.



Thứ Tư, ngày 22 tháng 3 năm 2023.

Lư Bình đã đặt một phòng riêng tại một nhà hàng đặc biệt ở tỉnh Quế Châu, cô đặt trước một bàn lớn gồm những món ăn đặc sắc, sau đó hồi hộp chờ đợi Giang đại sư dẫn đối tượng xem mắt đến.

Trước năm ngoái, thật ra Lư Bình không hề muốn tìm bạn đời, nhưng sau khi chị em gái tốt Thái Quyên của cô tìm được đối tượng, chủ đề trò chuyện của họ đã hoàn toàn thay đổi.

Sau đó Tề Mỹ Hoa và Tô Dao cũng lần lượt tìm được nửa kia của mình. Mỗi khi mấy chị em tụ tập với nhau, ba người không biết xấu hổ đó sẽ bắt đầu bàn về mấy kỹ năng giường chiếu nào đó, rồi nói người đàn ông của mình mạnh mẽ như thế nào, bọn họ vui sướng ra sao.

Dù sao, mỗi lần tụ họp Lư Bình đều rất khó chịu.

Bây giờ, cuối cùng cô cũng được gặp người đàn ông của mình, cuối cùng cô cũng không phải nghe mấy lời ân ái của ba người đó nữa, trong lòng Lư Bình vui không tả xiết.

Bây giờ cô không chút nghi ngờ khả năng mai mối của Giang đại sư. Dù sao ví dụ ba chị em kia rành rành trước mắt rồi, chỉ cần là người mà Giang đại sư giới thiệu, cô có nhắm mắt cũng đồng ý.

Vì vậy, tuy Lư Bình vẫn chưa gặp mặt đối phương, nhưng trong lòng cô đã coi anh ta là chồng tương lai của mình rồi.

Sau khi Lư Bình đợi khoảng hai mươi phút, Giang đại sư cuối cùng cũng dẫn mãnh nam của cô đến.

“Lư tổng, thật xin lỗi, hơi kẹt xe tí, để chị chờ lâu như vậy!”

“Tôi cũng vừa mới tới, Giang đại sư, cậu đi đường vất vả rồi!”

Sau khi chào hỏi nhau xong, Giang Phong giới thiệu mọi người với nhau: “Lư tổng, đây là anh Mã mà tôi đã kể với chị. Anh Mã, đây là chị Lư mà tôi đã kể cho anh.”

“Lư tổng, xin chào!” Mã Đại Thông vội chào hỏi, đồng thời lén nhìn bà chủ bất động sản trước mắt.

Hôm nay Lư Bình ăn mặc rất đẹp, váy phối cùng với áo sơ mi thanh lịch, tôn lên vóc dáng đầy đặn của mình, nét trưởng thành, gợi cảm của cô khiến Mã Đại Thông không thể rời mắt.

“Xin chào, anh Mã!” Lư Bình vừa chào hỏi vừa lén nhìn anh ta.

Khỏi phải nói, càng nhìn càng thích. Mã Đại Thông có mày rậm và mắt to, mũi cao, miệng rộng, khuôn mặt chữ điền, cao một mét tám mươi sáu. Ở phía Bắc có thể xem là một người đàn ông bình thường, nhưng ở Quế Châu - nơi có tỉ lệ chiều cao đứng cuối cả nước thì anh ta đúng kiểu một người đàn ông vạm vỡ, to lớn.

Sau khi hai bên đã ngồi vào chỗ, Lư Bình bèn bảo phục vụ phục vụ lên món.

Vốn dĩ đã chuẩn bị trước nên sau khi Lư Bình gọi món, trong vòng ba phút, phục vụ nhà hàng đã lần lượt bưng các món ăn đặc sắc, thơm ngon lên.

Sau khi các món được bưng lên, Lư Bình hỏi: “Giang đại sư, anh Mã, hai người uống rượu gì?”

Giang Phong cười nói: “Lát nữa tôi phải lái xe nên không uống rượu, anh Mã uống cùng Lư tổng đi.”

Mã Đại Thông gật đầu: “Tôi gọi rượu trắng để uống với Lư tổng vậy.”

Lư Bình vừa dặn phục vụ đi lấy rượu vừa cười hihi nói: “Anh Mã, tửu lượng của tôi không tốt, anh đừng chuốc say tôi đấy.”

Mã Đại Thông cười nói: “Không đâu, chúng ta uống chút cho có vị là được.”

Giang Phong cười rồi nói chêm vào: “Lư tổng, anh Mã, hôm nay hai người cứ uống thoả thích đi, e rằng qua hôm nay phải cai rượu một khoảng thời gian đấy.”

Lư Bình thắc mắc hỏi: “Giang đại sư, tại sao qua hôm nay chúng tôi phải cai rượu một khoảng thời gian?”

Mã Đại Thông cũng thắc mắc nhìn Giang Phong.

Giang Phong cười híp mắt nói: “Vì qua hôm nay, hai người phải chuẩn bị để có em bé rồi.”

Lư Bình cảm thấy rất có lý, cô nhìn Mã Đại Thông một cái rồi gật đầu nói: “Giang đại sư nói đúng, vậy từ ngày mai tôi sẽ bắt đầu cai rượu.”

Mã Đại Thông nghe mà sững người, đây mới là lần đầu tiên gặp mặt, vậy mà đã bắt đầu chuẩn bị có em bé rồi sao?

Tiến độ này có phải quá nhanh không?

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận