Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 288: Cực Kỳ Ưu Tú

Cùng lúc đó.

Qua ba lần rượu cùng đồ ăn ngũ vị, Lôi Minh cười hỏi: “Thủ trưởng, tôi nghe nói Tiểu Phượng Hoàng ở Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ đã thăng chức thành huấn luyện viên rồi?”

Kiều Vệ Hoa nghe vậy liền nở nụ cười, hổ phụ không sinh khuyển nữ, đứa con gái này của ông thật sự không khiến ông thất vọng, ở quân đội không có ông trông nom cũng có thể phong sinh thủy khởi, so với con trai ông thì còn ưu tú hơn.

“Ừ, đứa nhỏ này đúng là quân nhân đích thực, năm ngoái đã thăng chức thành huấn luyện viên Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ.”

Lôi Minh tán thưởng không thôi: “Thật sự là lợi hại mà, huấn luyện của Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ kia có tiếng là khổ, thật không biết Tiểu Phượng Hoàng đã kiên trì như thế nào, hơn nữa, còn có thể trổ hết tài năng trong thời gian ngắn như vậy, sợ rằng sự nỗ lực này, những người khác khó mà tưởng tượng nổi.”

Kiều Vệ Hoa gật đầu nói: “Chúng ta đều là quân nhân, đương nhiên biết huấn luyện vất vả thế nào, Phượng Hoàng mặc dù có nền tảng từ nhỏ, nhưng có thể thăng chức làm huấn luyện viên ở Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ trong thời gian ngắn như vậy, đứa nhỏ này đúng là đã phải trải qua nhiều chuyện, mẹ nó vừa nhắc tới chuyện này liền không nhịn được mà đau lòng rơi lệ.”

Lôi Minh tiếp lời: “Chủ yếu vẫn là con gái tương đối dễ khiến cha mẹ đau lòng, còn như thằng con trai nhà tôi kia, tôi còn chê nó chưa nếm đủ khổ đây!”

Kiều Vệ Hoa nói: “Tôi nhớ Lôi Hải nhà ông là vào bộ đội đặc chủng Lang ở Tây Bắc, cường độ huấn luyện ở nơi đó so với Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ chỉ có mạnh hơn chứ không có yếu hơn, năm đó tôi quả nhiên không nhìn lầm, trong số nhiều bạn bè như vậy, chỉ có Lôi Hải nhà ông mới là quân nhân thật sự.”

Lôi Minh cười nịnh nọt, nói: “Khả năng nhìn người của thủ trưởng nổi danh là chuẩn, thằng nhóc nhà tôi có thể tham gia vào bộ đội đặc chủng Lang phía Tây Bắc cũng là nhờ vào lời nói năm đó của thủ trưởng đấy!”

Kiều Vệ Hoa cười nói: “Ông cũng đừng có dát vàng trên mặt tôi!”

Lôi Minh cười: “Thủ trưởng, những gì tôi nói đều là thật, thằng nhóc nhà tôi đã coi lời phê bình năm đó của ông thành tính điều, vì thế mà cố gắng rất nhiều năm, nhờ đó mới có thể tham gia vào bộ đội đặc chủng.”

Kiều Vệ Hoa mặc dù biết đây là cấp dưới cũ đang vỗ mông ngựa mình, nhưng tâm tình vẫn cực kỳ tốt.

Sau đó, hai người tiếp tục nâng ly cạn chén, hồi ức chuyện xưa năm đó, đương nhiên cũng không quên tâm sự về những chuyện hiện tại, có thể nói là chuyện để tâm sự thật sự quá nhiều, cho dù có nói ba ngày ba đêm cũng không hết.

Uống rượu được một hồi, chủ đề trò chuyện của hai người lại trở về chuyện hôn nhân đại sự của con cái.

Lôi Minh thở dài: ‘Thủ trưởng, bọn nhỏ cố gắng hăm hở tiến lên vốn là chuyện tốt, thế nhưng lại mang đến một tai hại!”

Kiều Vệ Hoa hỏi: “Tai hại gì?”

Lôi Minh tiếp tục nói: “Tai hại lớn nhất chính là vấn đề hôn nhân, thằng nhóc nhà tôi từ khi vào bộ đội đặc chủng, nhiệm vụ huấn luyện liền trở nên nặng hơn nhiều so với bộ đội thông thường, kỹ năng phải học tập cũng nhiều lên, căn bản không có bao nhiêu thời gian nhàn rỗi để giải quyết vấn đề cá nhân.”

Kiều Vệ Hoa tán thành: “Đây đúng là vấn đề khó mà tránh khỏi, muốn trở thành lính đặc chủng ưu tú toàn năng thì phải hi sinh toàn bộ thời gian cá nhân để tập trung vào việc huấn luyện và học tập.”

Lôi Minh có chút sầu muộn: “Thằng nhóc nhà tôi năm nay cũng đã 30 tuổi rồi, quanh năm suốt tháng không phải huấn luyện học tập thì cũng là thi hành nhiệm vụ, tôi với mẹ nó vì chuyện hôn nhân đại sự của nó mà sầu đến không tả được.”

Kiều Vệ Hòa tràn đầy thông cảm, nói: “Tôi cũng không khác gì ông, thằng nhóc kia nhà tôi còn đỡ, chỉ là bộ đội thông thường, mặc dù cũng có nhiệm vụ, cũng có huấn luyện, nhưng so với lính đặc chủng mà nói, thời gian cá nhân vẫn tương đối dư dả.

Nhưng Phượng Hoàng nhà tôi lại có chút khiến người ta sầu muộn, nhiệm vụ huấn luyện của Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ kia cũng không nhẹ hơn bao nhiêu so với bộ đội đặc chủng, ban đầu khi nó trở thành huấn luyện viên, tôi tưởng là có thể nhẹ nhàng hơn chút, kết quả ngược lại còn bận rộn hơn, người làm cha như tôi một tháng còn không nhìn thấy mặt nó được lấy một lần.”

Lôi Minh nhìn thủ trưởng, nói: “Cho nên, để cho hai đứa nó đi tìm đối tượng kết hôn chỉ sợ là sẽ khó khăn, chúng ta làm cha mẹ phải hành động, giúp hai đứa đáp cầu dắt mối, nhìn xem có thể giải quyết chuyện hôn nhân đại sự cho con cái hay không!”

Kiều Vệ Hoa liếc cấp dưới cũ một cái: “Ông có phải là có suy tính gì hay không?”

Lôi Minh cười hắc hắc: “Thật đúng là chẳng gì có thể qua được mắt thủ trưởng, tôi đang nghĩ Lôi Hải nhà tôi và Tiểu Phượng Hoàng cùng nhau lớn lên từ nhỏ, bây giờ ở bộ đội đều có được thành tích không tầm thường, không biết chúng ta có thể tác hợp hai đứa nó với nhau được không?”

Kiều Vệ Hoa nghe vậy, trong lòng cũng hơi động, con trai của cấp dưới cũ, Lôi Hải, cũng là do ông nhìn lớn lên, dáng dấp khá được, quan trọng nhất chính là một quân nhân tốt, trong số con cái của nhiều bạn bè của ông cũng coi là cực kỳ ưu tú.

Con gái gả cho thằng nhóc kia, cũng coi như là xứng đôi!

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận