Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 585: Không Coi Trọng Cô Gái, Coi Trọng Tú Bà (3)

Bây giờ, cuối cùng có thể đáp lại Sở tổng rồi.

Tuy trong lòng có ngàn lời muốn nói, nhưng cuối cùng cô chỉ nói một câu đơn giản: "Bạn học cũ, cám ơn nhiều!"

Giang Phong khoát tay cười nói: "Còn khách sáo với tôi làm gì, đoán là cậu có một số lời muốn nói với vị Sở tổng kia, Tôi cũng không làm chậm trễ thời gian của cậu nữa, sau khi hai người định quan hệ, đừng quên mời tôi ăn cơm đó."

Đường An Quân vui vẻ ra mặt, nói: "Vậy tôi cũng không khách sáo với cậu nữa, còn chuyện mời cơm thì là đương nhiên rồi."

...

Giữa trưa, ngay tại lúc Giang Phong bày tiệc mời khách ba người Trương Đan, Vương Lâm, Lý Tiểu Hoa, chị Lâm cũng ngồi tàu cao tốc đi tới nhà ga.

Vì muốn em trai sớm cưới được vợ, chị Lâm thật sự là không muốn chậm trễ một ngày nào, sau khi sắp xếp tốt chuyện trong nhà, cô liền một thân một mình ngồi tàu cao tốc đến tìm Giang đại sư.

Ra khỏi nhà ga, cô tìm một tiệm mì gần đó và ăn một bát mì chua cay. Sau đó, chị Lâm bắt đầu căn cứ theo hướng dẫn đi tới văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Sau đó, liền thấy cửa văn phòng đang đóng. Chị Lâm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao cũng còn mười mấy phút nữa mới đến giờ làm việc buổi chiều. Cô liền ngồi ở một bên cổng vừa chơi điện thoại vừa chờ đợi văn phòng mở cửa làm việc.

Không thể không nói, chơi điện thoại đúng là một trong những phương thức giết thời gian nhanh nhất.

Chị Lâm mới lướt video một hồi, nhân viên công tác văn phòng môi giới hôn nhân đã đến làm việc…

...

Giang Phong chỉ phụ trách xét duyệt tư liệu khách hàng và kết hợp những vị khách xứng đôi tại văn phòng môi giới. Mặc dù 80-90% khách hàng đến văn phòng môi giới đều là vì danh tiếng của hắn, nhưng hắn rất ít khi ra mặt tiếp đãi khách hàng.

Khách hàng đặc biệt thì ngoại lệ.

Lần ra mặt tiếp đãi khách trước đó, là vị tiểu thư có thân thế đáng thương kia.

Hôm nay, Giang Phong lại ra mặt tiếp đãi chị Lâm.

Lúc này, trong văn phòng, chị Lâm đang nói về tình huống của em trai mình: "Giang đại sư, mặc dù em trai tôi chỉ là một công nhân nhà máy, nhưng trong xưởng bao ăn bao ở, tiền lương mỗi tháng năm sáu ngàn tệ, cũng coi như là dư dả so với nhiều người. Tính cách hắn cởi mở, dáng người tạm được, dựa vào năng lực của chính hắn thì muốn tìm một người vợ thực ra cũng không khó khăn. Hắn trước đó từng có ba người bạn gái, đều đi tới bước bàn chuyện cưới gả, chỉ tiếc..."

Nói đến đây, chị Lâm thở dài.

Giang Phong biết rõ trọng điểm đến rồi, hắn cũng không nói chuyện, chỉ yên lặng rót thêm chút nước trà cho cô.

Chị Lâm dừng lại một chút mới tiếp tục nói: "Tinh thần của mẹ tôi đột nhiên trở nên bất thường từ hơn mười năm trước, ba người bạn gái kia của em trai tôi cuối cùng đều lựa chọn chia tay bởi vì chuyện của mẹ."

Giang Phong nghe vậy trong lòng hiểu rõ, điều kiện gia bình thường, mẹ lại mắc bệnh thần kinh, đàn ông như vậy muốn tìm đối tượng đúng là chuyện tương đối khó khăn.

"Lâm nữ sĩ, nếu như thuận tiện thì mong cô có thể nói rõ tình huống của mẹ cô một chút được không."

Chị Lâm gật đầu, sau đó nói rõ về bệnh tình của mẹ mình, bao gồm cả chuyện hơn mười ngày trước em trai mang bạn gái thứ ba về nhà gặp phụ huynh, sau đó bị mẹ của cô đột nhiên xuất hiện rồi quỳ lạy dọa cho chạy mất.

Sau khi nghe xong, Giang Phong bình tĩnh nói: "Lâm nữ sĩ, tôi đã hiểu rõ tình huống của mẹ cô, cô lại nói kỹ một chút về tình huống của em trai cô đi."

Chị Lâm ừm một tiếng, bắt đầu nói về tình huống của em trai mình. Em trai của cô nói muốn khen thì cũng chẳng có gì mà khen, bỏ học cấp 3 sau đó liền đến Quảng Đông làm công, làm trong một nhà máy hơn mười năm.

Chỉ qua mấy phút, chị Lâm đã nói kỹ tình huống cụ thể của em trai mình.

Giang Phong nghe xong thì gật đầu một cái, nói: "Lâm nữ sĩ, tôi đã hiểu rõ tình huống, cô cứ yên tâm, tôi sẽ tìm kiếm một đối tượng thích hợp cho em trai cô."

"Tôi tin tưởng năng lực mai mối của Giang đại sư, nếu không tôi cũng sẽ không ngàn dặm xa xôi chạy tới mời anh."

"Cảm ơn Lâm nữ sĩ đã tín nhiệm, mặc dù hôn nhân và gia đình là cùng một nhịp thở, nhưng cuối cùng cũng phải nhìn người, tôi tin tưởng luôn có cô gái có mắt nhìn."

Lời nói này làm cho chị Lâm gật đầu liên tục, sau đó nói thêm yêu cầu của mình: "Giang đại sư, em trai tôi dù sao cũng chỉ là công nhân nhà máy, ngày nghỉ ít, lại thường xuyên phải tăng ca, muốn xin nghỉ một lần cũng không dễ dàng. Tôi hi vọng anh có thể tìm một đối tượng gần nhà máy của nó một chút, thuận tiện cho bọn họ gặp mặt."

Giang Phong cười nói: "Tôi không thể cam đoan chuyện này, chỉ có thể cố gắng hết sức. Nhưng mà xin Lâm nữ sĩ cứ yên tâm, cho dù cuối cùng đối tượng cần tìm cách chỗ làm việc của em trai cô xa xôi thì cũng sẽ có biện pháp giải quyết."

“Vậy được, tôi tin tưởng Giang đại sư có thể giải quyết."

Nói tới đây, chuyện nói cũng đều đã nói, sau đó hai bên trao đổi phương thức liên lạc. Chị Lâm còn đưa số điện thoại của em trai mình cho Giang Phong.

"Giang đại sư, chuyện của em trai tôi đành nhờ anh vậy!"

"Lâm nữ sĩ không cần phải khách sáo, đây là công việc của tôi, nhanh thì một ngày, chậm thì một tuần, tôi sẽ sắp xếp xem mắt cho em trai cô. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì cô sẽ có em dâu trong vòng một tháng."

"Vậy thì quá tốt rồi, tôi sẽ rửa mắt chờ đợi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận