Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 694: Sợ Ngây Người (3)

Bà nhận điện thoại mà Giang Phong đưa tới, nhìn về phía màn hình, phát hiện Giang Phong nói không sai một chút nào. Dáng người của cô gái trong tấm ảnh không tệ, tướng mạo bình thường, rất xứng đôi với con trai của bà.

Chủ yếu nhất là cảm giác khi nhìn cô gái kia vô cùng thân thiết, vừa nhìn là biết người dễ sống chung.

Trương mẫu càng xem càng hài lòng, trực tiếp đưa di động cho con trai, nói: "Lão tứ, cô gái này quả thật không tệ, con nhìn xem."

Trương Vĩnh Lữ năm nay đã 28 tuổi, đến cái tuổi này rồi, nói không muốn kết hôn sớm một chút chính là giả. Chỉ là, hắn vẫn luôn ở trong thôn, mỗi ngày đều ra ngoài chăn trâu, căn bản không tiếp xúc đến mấy cô gái phía ngoài, chuyện kết hôn đương nhiên là càng không thể nào.

Hôm nay người làm mối chủ động tới cửa giới thiệu đối tượng cho hắn, tuy nói người mai mối này thoạt nhìn còn rất trẻ, không quá đáng tin cậy, nhưng cuối cùng vẫn là tâm trạng muốn thoát ế chiếm thế thượng phong, hắn nhận lấy điện thoại di động từ tay của mẹ mình.

Người sang nghèo tự biết, Trương Vĩnh Lữ vô cùng rõ ràng về vị trí của mình, khi nhìn thấy Đăng Cửu Thập trong tấm ảnh, hắn không lấy người ta đi so sánh với mấy minh tinh xinh đẹp, mà là lấy chính mình đi so sánh với đối phương.

Kết quả phát hiện, cô gái trong tấm ảnh đúng là không tệ, rất là xứng đôi với hắn.

Cũng không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, nhưng càng nhìn đối phương lại càng cảm thấy thu hút. Trương Vĩnh Lữ nhìn chằm chằm ảnh chụp hơn một phút đồng hồ, mới trả điện thoại di động lại cho Giang Phong.

Giang Phong mỉm cười hỏi: "Thế nào anh Trương, anh thấy cô gái này có được không?"

Trương Vĩnh Lữ nở nụ cười xấu hổ, "Đương nhiên là được, chỉ là điều kiện của gia đình tôi không tốt lắm, anh chị em lại nhiều, không biết người ta có để ý tôi hay không?"

Giang Phong nghe vậy thì cười nói: "Anh Trương, anh hoàn toàn có thể yên tâm về điểm này. Điều kiện gia đình của cô ấy cũng không quá tốt, hơn nữa nếu bàn về anh chị em thì anh còn kém cô gái này xa lắm!"

Trương Vĩnh Lữ nhịn không được mà nhắc nhở: "Giang ông mai, nhà tôi có bảy anh em đó!"

Về phương diện sinh con, Trương mẫu cũng vô cùng tự tin, nói tiếp: "Đúng vậy, Giang ông mai, kinh tế nhà chúng tôi có lẽ không thể sánh bằng người khác, nhưng muốn so nhiều người thì nhà chúng tôi chắc là không thua đâu."

Giang Phong ho khan hai tiếng, nín cười nói: "Dì, anh Trương, cháu cũng không phải là nói đùa. Nếu như nhà các người so nhân khẩu với nhà cô ấy thì thật sự là không sánh bằng, nhà cô ấy có mười lăm anh chị em!"

Lời này vừa dứt, Trương mẫu và Trương Vĩnh Lữ đều sợ đến ngây người.

Nhà bọn họ có bảy anh em, trong thôn đã là tồn tại như bá vương. Nói câu không khoa trương, từ khi sau khi bảy anh em Trương Vĩnh Lữ lớn lên, toàn thôn không có nhà nào dám trêu chọc nhà bọn họ.

Câu nói ‘Nhiều người lực lượng lớn’ rất đúng với tình huống tại nông thôn.

Nhà đối phương có mười lăm anh em, đây là khái niệm gì?

Giang Phong bổ sung: "Đương nhiên, mặc dù nhà bọn họ có mười lăm anh chị em, nhưng con trai cũng không nhiều, chỉ có ba người, mười hai người còn lại đều là con gái, ở phương diện này đúng là không sánh bằng nhà các người."

Trương mẫu cảm thán: "Lợi hại!"

Là một người mẹ sinh bảy đứa con, lời này thật sự là cảm thán thật lòng.

Trương Vĩnh Lữ nghe vậy cũng than thở, hỏi: "Giang ông mai, nhà bọn họ rốt cuộc có mấy đôi song bào thai?"

Giang Phong lắc đầu nói: "Nhà bọn họ không có song bào thai nào, đều là thai đơn. Mẹ của cô ấy dùng 21 năm để sinh ra mười lăm anh chị em bọn họ. Điều lợi hại nhất là, cha của cô ấy là 50 tuổi mới sinh đứa bé thứ nhất, lúc đứa nhỏ cuối cùng ra đời, cha của cô ấy đã 71 tuổi."

Mẹ con Trương thị nghe vậy thì tròng mắt đều sắp rớt ra ngoài, liên tiếp hít một hơi khí lạnh.

"Phục rồi, cha của cô ấy đúng là trâu bò!" Trương Vĩnh Lữ sợ hãi than.

Giang Phong cười nói: "Anh Trương, hai nhà các người đều có nhân khẩu đông đúc, cũng đã quen với cuộc sống nhiều người, tin tưởng các người sẽ có rất nhiều tiếng nói chung. Nếu như anh không ghét bỏ thì tôi sẽ sắp xếp cho hai người xem mắt."

Trương mẫu đã tỉnh hồn lại nói xen vào: “Giang ông mai, tôi muốn hỏi một chút, cô gái này đứng thứ mấy trong nhà?"

Giang Phong đáp: "Cô ấy đứng thứ ba trong nhà, chị cả của cô ấy đã lấy chồng. Chị hai và em năm trước đây có được tôi giới thiệu đối tượng, đã xem mắt với hai đứa con trai của chủ một quán lẩu huyện Đồng Châu, tiến triển trước mắt rất thuận lợi, tin tưởng không bao lâu sau sẽ có thể kết hôn. Em gái thứ tư trước mắt đang làm nhân viên thu ngân cho một siêu thị trong thành phố, tôi sẽ làm mai giúp cho cô ấy sau. Còn mấy em trai em gái khác thì hoặc là đã công tác, hoặc là đang đi học."

Trương mẫu đánh nhịp, nói: "Giang ông mai, vậy đành làm phiền cậu giúp đỡ sắp xếp xem mắt rồi!"

Trong lòng Trương Vĩnh Lữ cảm thấy rất tò mò về cô gái này, thấy mẹ mình làm chủ đồng ý, hắn cũng không có ý kiến gì, chỉ nói: "Giang ông mai, vậy anh cứ nói chuyện với mẹ tôi đi, có gì cần hiểu rõ thì cứ hỏi mẹ tôi. Tôi đi ra ngoài chăn bò trước."

Giang Phong gật đầu cười, "Được rồi, anh Trương."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận