Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 969: Ăn Bám Cùng Với Ở Rể Là Khác Nhau. (2)

Nghĩ tới đây, tim Lý Dật Bình đập thình thịch, hỏi: “Ông mối Giang, đối tượng có điều kiện tốt như vậy tôi không có lý do gì để không thích, cũng không biết cô ấy đối với nửa kia của mình có yêu cầu gì không?”

Giang Phong cười nói: “Yêu cầu đương nhiên là có, hơn nữa còn không thấp.”

Trong lòng Lý Dật Bình căng thẳng nói: “Không biết là có yêu cầu gì?”

“Đầu tiên, chiều cao không thể thấp hơn 1m78.”

Trong lòng Lý Dật Bình vui mừng, hắn cao 1m83, hiển nhiên là phù hợp với điều kiện đầu tiên.

“Thứ hai, tượng mạo phải đủ đẹp trai.”

Trước khi gặp Giang Phong, Lý Dật Bình rất tự tin vào ngoại hình của mình, nếu không hắn cũng đã không có cái suy nghĩ đi ăn bám.

Nhưng bây giờ, Lý Dật Bình có chút không xác định được ngoại hình của mình có đạt tiêu chuẩn hay không, liền có chút thấp thỏm hỏi: “Ông mai Giang, ngoại hình như tôi có phù hợp với yêu cầu không?”

Giang Phong cười nói: “Người anh em, cái này cậu cứ yên tâm đi, cậu nếu như không phù hợp, thì tôi cũng đã không tới tìm cậu rồi.”

Lý Dật Bình nhẹ nhàng thở phào, cười hỏi: “Vậy thứ ba thì sao?”

“Thứ ba, chỉ số IQ và EQ đều phải đạt tiêu chuẩn, điểm này sau khi tôi quan sát qua, người anh em cũng phù hợp với yêu cầu này.”

Liên tục ba yêu cầu hắn đều phù hợp, Lý Dật Bình không khỏi nở một nụ cười.

“Thứ tư, cũng là điểm quan trọng nhất, chính là nhà trai có thể chấp nhận ở rể.”

Nụ cười ở trên mặt Lý Dật Bình lập tức cứng đờ, yêu cầu này quá bất ngờ, lúc trước sau khi hắn đưa ra quyết định này, cũng đã nghĩ qua tình huống khó phải tiếp nhận.

Ví dụ như tuổi tác phú bà chênh lệch quá lớn, chỉ cần nghĩ tới phải cùng với bà già bảy tám chục tuổi cùng ăn cùng ngủ, làm không tốt còn phải giao bài tập, có mấy người trẻ tuổi nào có thể làm được chứ?

Ví dụ như phú bà quá xấu, xấu đến tình trạng “Heo không ăn chó không nếm”, có thể chịu được hay không vẫn còn là ẩn số.

Ví dụ như phú bà là một người lùn hoặc là một con heo mấy trăm cân.

Tóm lại, các tình huống Lý Dật Bình đều đã cân nhắc qua, chỉ có duy nhất việc ở rể là chưa suy nghĩ tới.

Ăn bám cùng với ở rể, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

Ăn bám, chỉ là lợi dụng phụ nữ có thu nhập tốt để sống cuộc sống thoải mái, nếu như cơm chùa nam có “Đại thúc” bản sự như vậy, còn có thể làm được cơm chùa miễn cưỡng ăn.

Mà ở rể, là chỉ người đàn ông gả cho người phụ nữ, trở thành một thành viên trong gia đình nhà gái, đây là một loại hôn nhân phương thức chồng lấy vợ, hai người sinh con cũng sẽ theo họ nhà gái, cùng với bản chất ăn bám là khác nhau.

Lý Dật Bình ăn bám, hắn có thể yên tâm thoải mái ăn, không sợ bị chế giễu chút nào, nhưng nếu như đổi thành ở rể, thì hắn phải nghĩ kỹ lại.

Không nói những cái khác, nếu như cha mẹ của hắn biết hắn đi ở rể, chỉ sợ cũng sẽ không cho hắn sắc mặt tốt.

Giang Phong nhìn sắc mặt nghiêm túc của Lý Dật Bình, bình tĩnh nói: “Bốn yêu cầu trên chính là yêu cầu nhà gái đưa ra, những thứ khác như gia cảnh, trình độ, công việc, nhà gái đều không để ý tới, không biết người anh em suy nghĩ như thế nào? Có đồng ý ở rể hay không?”

Trong lòng Lý Dật Bình đang giãy dụa kịch liệt, nắm tóc nói: “Ông mối Giang, đi ở rể thật sự vượt qua dự liệu của tôi, anh để tôi suy nghĩ một chút.”

“Có thể, cậu cứ từ từ cân nhắc.” Giang Phong khẽ gật đầu, ngay lập tức cười nhạt nói: “Tôi có sao nói vậy, quả thực ở rể thời cổ đại ti tiện, thậm chí còn không bằng người làm được sủng ái. Nhưng chúng ta sinh sống ở thời hiện đại, xã hội hiện nay tư tưởng tự do, nam nữ bình đẳng, cho dù là vợ đến nhà chồng hay là chồng đến nhà vợ đều là giống nhau, không tồn tại vấn đề ai kém hơn ai một bậc.

Cho nên ở rể cũng không phải cái gì không tốt. Đời sau có theo họ nhà gái, chắc hẳn người anh em cũng không để ý? Quốc gia chúng ta nhiều con một như vậy, người ta sinh được con gái liền không sinh nữa, nếu như ở thời cổ đại thì liền được nói là tuyệt hậu, như vậy có cái gì quá mức?”

“Ông mai Giang hiểu lầm rồi, tôi đối với việc ở rể không có ý kiến gì, nhưng họ Lý chúng tôi là gia tộc thế gia đệ nhất Trung Quốc, nhiều hơn tôi một người cũng không sao, thiếu một người cũng không vấn đề gì, cho nên tôi cũng không để ý đời sau của mình theo họ nhà gái.”

Nói đến đây, Lý Dật Bình cười khổ nói: “Điều tôi băn khoăn là tư tưởng truyền thống của cha mẹ mình, nếu như biết tôi đi ở rể, bọn họ chỉ sợ sẽ làm ầm ĩ lên thôi.”

Giang Phong cười nói: “Tôi cảm thấy anh suy nghĩ nhiều rồi, cứ coi như cha mẹ anh tư tưởng truyền thống, chỉ cần anh đem mọi chuyện nói rõ với bọn họ, tôi nghĩ bọn họ nhất định sẽ hiểu. Dù sao, đem anh dời sang hộ khẩu nhà gái, anh một năm không làm gì cũng có thể nhận được một hai trăm vạn hoa hồng được chia, cha mẹ anh có thể bỏ qua không cho anh nhận số tiền kia?”

Vẻ mặt Lý Dật Bình phấn chấn lên sau khi nghe xong nói: “Ông mai Giang nói cũng có đạo lý, tương tự như ở rể, chỉ cần thay đổi cách nói, có lẽ cha mẹ tôi sẽ hiểu được.”

“Cho nên, đáp án của cậu là …”

“Tôi đồng ý!”



Hiệu suất Giang Phong làm mai mối, đó là không cần nói nhiều, ba giờ chiều, liền sắp xếp cho Lý Dật Bình với Cung Thấm Lan ở phòng trà gặp mặt.

Lần gặp mặt này, cha mẹ Cung đều có mặt.

Hai bên nói chuyện qua lại, sau khi khách sáo với nhau vài câu, liền nói vào chuyện chính.

Kỳ thật, trước khi hai bên gặp mặt nhau, những gì nên nói và không nên nói, người làm mối Giang Phong cũng đã nói rõ với bọn họ, bây giờ chẳng qua là gặp mặt xác nhận mà thôi.

Sau khi gặp mặt, hai bên đều rất hài lòng.

Ở trong mắt người lớn, ngoại hình của Lý Dật Bình so với Giang Phong kém hơn, nhưng thẩm mỹ của mỗi người khác nhau, ở trong mắt Cung Thấm Lan, Lý Dật Bình so với Giang Phong đẹp trai hơn.

Một người đàn ông có ngoại hình đẹp trai lại biết cách ăn nói, còn đồng ý ở rể ở Cung gia bọn họ, Cung Thấm Lan đương nhiên là rất hài lòng.

Mà ở trong mắt Lý Dật Bình, Cung Thấm Lan cùng với ba chữ “RMB” vẽ ngang bằng, trên gương mặt thông thường lóng lánh kim quang, thật sự làm cho hắn càng nhìn càng thấy thích.

Hắn cảm thấy mình so với vị Lý tiền bối kia còn may mắn hơn, tinh thần phấn chấn cùng ăn cùng cùng ở với một người phụ nữ trẻ tuổi, đương nhiên so với bà già sắp xuống lỗ cảm giác chiến thắng gấp trăm lần.

Nam nữ chính đều hài lòng, cha mẹ của nhân vật nữ chính cũng vậy, dù sao con rể này cũng là căn cứ vào yêu cầu của bọn họ mà tìm được, không có lý dò gì để không hài lòng.

Có lẽ chịu sự ảnh hưởng của hàng xóm Chử gia, hơn nữa đối với năng lực mai mối của Giang đại sư rất tín nhiệm, sau khi hai bên xác định hài lòng, cha mẹ Cung liền ngay tại chỗ thương lượng với Lý Dật Bình về chuyện đăng ký kết hôn.

Sau khi hai bên thảo luận, cuối cùng quyết định tuần tới đến cục dân chính đăng ký kết hôn, còn ngày cử hành hôn lễ, cha mẹ Cung thương lượng với Giang đại sư, cuối cùng quyết định cuối tháng sau.

Vẻ mặt Lý Dật Bình có chút hoảng hốt, buổi sáng hắn còn lang thang trước những cửa hàng sang trọng, hy vọng có thể đụng trúng một phú bà coi trọng hắn, buổi chiều hắn không chỉ định ra được ngày đăng ký kết hôn, ngay cả thời gian cử hành hôn lễ cũng đã được định ra.

Thế sự kỳ diệu, thật sự khiến hắn phải cảm khái vạn phần.

Ở trong phòng nhà đến năm giờ chiều, một đoàn người lại tìm nhà hàng ăn uống no nê, thanh toán là nhà gái trả, Lý Dật Bình đã đã chuẩn bị tốt để ở rể, đương nhiên không có gì để ngượng ngùng.

Đối với Giang Phong, hắn là một người làm mai mối, ăn nhờ ở đậu là bản năng nghề nghiệp, cho nên cũng không cảm thấy gì.

Sau khi tan cuộc, Cung Thấm Lan muốn lái xe đưa Lý Dật Bình trở về, nhưng bị hắn cự tuyệt.

Cho dù là người đàn ông có dự định ở rể, nhưng cũng có sĩ diện, chỗ ở hiện tại của Lý Dật Bình thật sự quá kém, không muốn bạo lộ trong mắt bà xã tương lai.

Hắn cũng dự định ngày mai trở về nhà lấy sổ hộ khẩu, đây cũng là lý do không cho Cung Thấm Lan đi cùng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận