Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1009: Giang Ông Mai, Ánh Mắt Của Cậu Đúng Là Tuyệt (3)



Nửa giờ sau.

Trần Vĩnh Quý gặp được Giang Phong trẻ tuổi đẹp trai.

Sau khi bắt chuyện lẫn nhau, Trần Vĩnh Quý mới cảm khái: "Giang ông mai, cậu là người mai mối trẻ tuổi nhất mà tôi từng gặp, cậu đã có đối tượng chưa?"

"Chú Trần, cháu đã kết hôn rồi!" Giang Phong nói xong liền móc điện thoại di động ra, lấy ảnh chụp kết hôn của hắn và Hoàng Linh Vi ra, đưa cho Trần Vĩnh Quý rồi nói: "Chú Trần xem đi, đây chính là vợ của cháu."

Trần Vĩnh Quý tiếp nhận điện thoại di động xem xét, phát hiện cô dâu trong tấm ảnh còn xinh đẹp hơn cả nữ minh tinh, không khỏi giơ ngón tay cái lên, khen ngợi: "Giang ông mai, ánh mắt của cậu đúng là quá tuyệt, vậy mà cưới được một người vợ xinh đẹp như vậy, quả nhiên là trai tài gái sắc!"

Giang Phong cười nói: "Chú Trần quá khen!"

Hai người khách sáo một phen mới nói chuyện chính.

Trần Vĩnh Quý dẫn đầu hỏi: "Giang ông mai, cậu nói muốn giới thiệu một khách hàng cho con gái đầu của tôi, không biết vị khách này của cậu là người nơi nào? Làm nghề gì?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Chú Trần, cháu sẽ giới thiệu sơ lược một lần về vị khách này. Hắn là người thành phố Q tình Hà Nam, năm nay 25 tuổi, cao 1m75, tướng mạo bình thường, tốt nghiệp đại học bình thường, trước mắt đang làm công ở thành phố Q, tiền công không đến năm ngàn tệ."

Nói đến đây, Giang Phong lấy ảnh chụp của Viên Phong ra, đưa di động đưa tới lần nữa rồi nói: "Chú Trần, đây chính là ảnh chụp của vị khách kia. Chú xem trước một chút đi."

Trần Vĩnh Quý nhẹ gật đầu, tiếp nhận điện thoại di động nhìn lần nữa. Người đàn ông trong tấm ảnh quả nhiên như Giang ông mai nói, tướng mạo trung đẳng, không đẹp trai như Giang ông mai, nhưng mà đẹp hơn người bình thường một chút, chỉ xét về tướng mạo thôi thì đúng là rất xứng với con gái đầu của hắn.

Ngay cả công việc của xứng, con gái của hắn làm công tại Quế Lâm, tiềng lương mỗi tháng cũng không đến năm ngàn.

Còn có tuổi tác, chiều cao, trình độ đều thật sự thích hợp.

Không thể không nói, mặc dù Giang ông mai này còn trẻ tuổi, nhưng đối tượng giới thiệu vẫn là rất đáng tin cậy, ít nhất thì điều kiện của nam nữ hai bên đều xứng. Về chuyện tính cách hai người có thể hợp hay không, chỉ xem thôi sẽ không thể nhìn ra, chỉ có chung đụng mới có thể hiểu rõ.

Trần Vĩnh Quý trả di động cho Giang Phong, có chút tiếc nuối lắc đầu nói: "Giang ông mai, điều kiện của vị khách này của cậu đúng là rất xứng với con gái tôi, có thể nhìn ra được cậu là dụng tâm. Nếu như nhà trai là người bên này, tôi chắc chắn sẽ đồng ý cho bọn họ gặp mặt, nhưng mà…quá xa!"

Giang Phong cười nói: "Chú Trần, không muốn để con gái lấy chồn xa. Đây là tâm lý chung của cha mẹ khắp thiên hạ. Một mặt là sợ sau khi con gái lấy chồng xa, muốn gặp mặt cũng không dễ dàng. Mặt khác, là lo lắng con gái lấy chồng xa sẽ chịu ủy khuất tại nhà chồng, người nhà mẹ đẻ sẽ không có biện pháp ngay lập tức chạy tới làm chỗ dựa cho nàng."

Trần Vĩnh Quý nghe vậy thì liên tục gật đầu: "Giang ông mai, chính là đạo lý này, trừ khi là điều kiện nhà trai thật sự rất tốt, nếu không mọi người đều muốn tìm người cùng quê."

Giang Phong nói: "Chú Trần, gia cảnh của vị khách này của cháu cũng tạm được, mẹ hắn đã từng hứa hẹn ở trước mặt cháu, chỉ cần con trai của nàng kết hôn, nàng sẽ cho một triệu tệ để mua nhà mua xe, ngoài ra còn cho một khoản tiền sính lễ. Điều kiện này đã tốt hơn so với rất nhiều nhà khác rồi."

Trần Vĩnh Quý nghe vậy thì sửng sốt một chút, hỏi: "Giang đại sư, cha mẹ của hắn làm nghề gì? Thoáng một cái có thể lấy ra hơn một triệu, gia cảnh đúng là không đơn giản!"

Giang Phong nhìn về phía một chiếc thuyền đánh cá nhỏ trong nước, nói: "Thật ra cha mẹ của hắn cũng là nông dân, gia đình trước đó từng rất nghèo. Sau này mẹ của hắn dưới cơ duyên xảo hợp tiến vào ngành nghề nào đó, trải qua nhiều năm dốc sức làm việc mới có được vốn liếng như bây giờ."

Trần Vĩnh Quý nghe vậy thì động lòng, đối với người có cuộc sống eo hẹp như nhà bọn họ, có thể kết thông gia với gia đình có tài sản hàng triệu tuyệt đối có thể nói là với cao rồi.

Lúc trước hắn nói không muốn con gái lấy chồng xa, chỉ là trong trường hợp đối phương thuộc gia đình bình thường, mà loại gia đình giàu có như này đương nhiên không nằm trong phạm vi kia.

Trần Vĩnh Quý lúc này tỏ thái độ: "Giang ông mai, vị khách này của cậu có điều kiện gia đình tốt như vậy, tôi đương nhiên sẽ không phản đối con gái mình lấy chồng xa nữa, chỉ cần tính cách hai người bọn họ hợp nhau sẽ không vấn đề gì."

Giang Phong nói: "Chú Trần, điều kiện của gia đình hắn đúng là không tệ lắm, nhưng có một chuyện cháu phải nói rõ với chú. Rất nhiều người đều không thể nào tiếp nhận được nghề nghiệp của cha mẹ hắn."

Trần Vĩnh Quý hỏi: "Cha mẹ của hắn làm nghề gì? Sẽ không phải là cái nghề gì đó phạm pháp chứ?"

Giang Phong nói: "Phạm pháp thì không có, chỉ là rất nhiều người sẽ cảm thấy xui xẻo, bởi vì mẹ hắn làm nghề khóc tang."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận