Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 619: Học Được Cách Trân Trọng

5 giờ 10 phút chiều.

Địa điểm vẫn là quán cơm giữa trưa kia.

Thầy Vương Quốc Hưng mời Giang Phong và thầy Trần Xương Thịnh ăn cơm.

Sau khi ăn xong, Vương Quốc Hưng lập tức đi thẳng vào vấn đề:

"Giang đại sư, thầy Trần đã kể sự tích của cậu cho tôi nghe rồi, chuyện hôn nhân đại sư của tên nhóc nhà tôi nhờ cậu."

Giang Phong gật đầu, cam kết:

"Thầy yên tâm đi, thầy Trần đã nói trước với tôi rồi. Tôi sẽ tìm kiếm một cô gái có thể bao ở cho con trai thầy, lúc đó với năng lực kiếm tiền của anh ấy, chắc chắn cuộc sống sẽ hơn hẳn phần lớn mọi người."

Vương Quốc Hưng đã được đồng nghiệp cũ của mình cho biết về sự lợi hại của vị làm mai mối trước mặt này, cho nên khi nghe hắn cam kết như thế, ông vô cùng vui mừng, nói:

"Vậy là tốt rồi, chỉ cần có người có thể bảo ban nó, thì tôi yên tâm rồi."

Giang Phong húp một ngụm canh, nói:

"Thầy Vương, phiền thầy giới thiệu sơ lược tình huống của con trai mình."

Vương Quốc Hưng gật đầu, sau đó thao thao bất tuyệt, dù sao thì cũng đã làm thầy giáo hơn 30 năm, cho nên tài văn chương rất tốt. Ông không nói những chuyện nhỏ nhặt mà chỉ kể những sự tích đáng nhắc tới.

Giang Phong thỉnh thoảng sẽ bình luận vài câu, phần lớn thời gian hắn chỉ làm người nghe.

Đợi tới khi Vương Quốc Hưng giới thiệu xong đã là chuyện của nửa tiếng sau.

Lúc này, mọi người cũng đã ăn xong rồi, Giang Phong còn phải quay về huyện Bách Lương, cho nên khách sáo vài câu, trao đổi phương thức liên lạc xong liền tuyên bố tan cuộc.

Trước khi đi, Vương Quốc Hưng lấy ra một bao lì xì đã được chuẩn bị trước, ông đưa nó cho Giang Phong, nói:

"Giang đại sư, món quà mời làm mai mối này có hơi gấp gáp, cho nên có hơi không đúng cấp bậc lễ nghĩa, mong cậu đừng trách."

Giang Phong không từ chối, hắn nhận lấy bao lì xì, nói:

"Thầy Vương khách sáo rồi, dù sao mọi việc đều dựa theo tình huống mà thay đổi!"

...

7 giờ tối.

Giang Phong lái xe về huyện thành huyện Bách Lương.

Hắn không trực tiếp quay về nhà là do nghĩ tới việc sẵn tiện đường giải quyết chuyện hôn nhân đại sư cho một vị khách hàng khác luôn.

Người khách hàng này không ai xa lạ chính là người vợ trước của người khách hàng thứ hai - Chu Lượng của Giang Phong.

Lúc trước, khi Giang Phong làm quảng cáo trên xe, Chu Lượng đã từng bảo hắn xem chuyện hôn nhân cho mình.

Sau khi Giang Phong xem xong, phát hiện giá trị xứng đôi của hai người bọn họ ít đến đáng thương, chỉ có 45 điểm, lập tức biết hai người cực kỳ không xứng đôi, ly hôn là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Thế là, Giang Phong lập tức nói thẳng với Chu Lượng chuyện này, khuyên anh làm càng sớm càng tốt.

Vốn dĩ trong lòng Chu Lượng cũng đã nghĩ tới chuyện ly hôn, sau khi nghe Giang Phong khuyên, anh không còn do dự nữa, không bao lâu sau đã ly hôn. Sau đó, anh ấy và chị gái lập tức tới nhà hắn mời hắn làm mai mối, nhờ vậy mà có được cuộc sống hạnh phúc sau này.

Hiện tại, Chu Lượng đã hoàn toàn buông bỏ được người vợ trước của mình, đồng thời nhờ Giang Phong giúp cho người vợ trước của mình có được một kết cục tốt. Vì thế, khi từ huyện Lâm Xuyên về, Giang Phong cố tình đi vòng qua huyện thành huyện Bách Lương, đáp cầu dắt mối cho vợ trước của Chu Lượng - Chu Lệ Mai.

Sau khi tới huyện thành, Giang Phong nhìn thoáng qua đối tượng xứng đôi mà mình tìm kiếm cho Chu Lệ Mai hôm nay.

【 Danh tính 】: Đường Ánh Long.

【 Tuổi tác 】: 36 tuổi.

【 Chiều cao】: 171cm.

【 Cân nặng】: 62kg.

【 Bối cảnh gia đình】: ...

【 Sở thích cá nhân】: ...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】: Bạn gái đầu tiên... Bạn gái thứ 2... Bạn gái thứ 3... Vợ đầu... Vợ thứ 2...

【 Tài liệu chi tiết 】:...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại】: 71 (Tình cảm vợ chồng 73+ môn đăng hộ đối 69+ quan hệ gia đình 71).

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa】: 83 (Tình cảm vợ chồng 86+ môn đăng hộ đối 79+ quan hệ gia đình 84).

【 Dự đoán con cái 】:...

Giang Phong không trực tiếp tìm tới cửa, bây giờ là giờ ăn cơm, có tìm tới cửa cũng không thể nói chuyện được, không bằng chờ thêm một lát nữa rồi đi.

Thế là Giang Phong tìm một cửa tiệm trái cây ở ven đường, mua một túi trái cây to, sau đó lái xe tới nhà chú nhỏ.

"Tiểu Phong, sao con lại tới đây? Ăn cơm chưa?"

Chú nhỏ mở cửa, thấy Giang Phong thì ngạc nhiên hỏi.

Hiện tại, chú nhỏ cảm thấy vô cùng hài lòng với cuộc sống của mình, từ khi Giang Phong tạo dựng được mối quan hệ với quan lớn của huyện, có thể nói là nhờ phúc của cháu trai mà sau mười mấy năm làm lính, ông cuối cùng cũng được lên chức.

Bây giờ, ở trên thì có ông lớn che chở, ở dưới thì có binh lính để sai sử, công việc nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Đương nhiên trong lòng chú nhỏ hiểu rất rõ tại sao mình có được những việc này, cho nên ông cực kỳ bội phục đứa cháu trai của mình.

Giang Phong vừa đưa hoa quả và rượu, thuốc lá, trà cho chú nhỏ, vừa đổi giày, nói:

"Cháu ăn rồi, bà đi dạo rồi hả chú?"

Chú nhỏ nhận lấy hoa quả và quà tặng, oán trách vài câu mới trả lời:

"Ừ, Tiểu Vũ và bà cháu đi dạo rồi, còn dì cháu thì đi ra quảng trường nhảy múa với hàng xóm."

Hai chú cháu ngồi xuống ghế sofa ở phòng khách, chú nhỏ thay lá trà mới sau đó đi pha trà.

"Tiểu Phong, cháu về huyện thành để làm việc hả?"

"Vâng, một lát nữa sẽ đi gặp khách hàng, thấy thời gian còn sớm cho nên tới đây thăm mọi người."

Hai người vừa uống trà, vừa nói chuyện, cuộc sống của chú nhỏ khá đơn điệu, không có gì đáng để nói tới, nhưng ông lại cảm thấy rất hứng thú với những kiểu khách hàng của Giang Phong.

Trải nghiệm của Giang Phong đúng thực rất phong phú, đặc biệt là việc cậu được tiếp xúc với rất nhiều vị khách hàng cao cấp. Mỗi một cái tên khách hàng của cậu được nói ra đều có thể làm cho chú nhỏ kinh ngạc một buổi trời. Hai người cứ hỏi qua hỏi lại, chốc lát đã một tiếng trôi qua.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận