Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 755: Ba Mẹ Gặp Mặt (2)

Giang Phong mỉm cười nói: "Tôi đang trên đường tới sân bay, chuẩn bị bay đến Đế Đô. Dù sao tôi cũng đã liên hệ trước giúp cậu rồi, tôi có đi cùng cậu hay không đều không ảnh hưởng, cậu cứ nghe theo cảm giác của mình là được rồi."

Tô Đông Hà nói: "Cái này. . . Không có cậu ở đó, tôi hơi chột dạ, tôi là một thẳng nam, không giỏi nói chuyện lắm, nếu nhỡ làm hỏng chuyện thì sao?"

Giang Phong nói: "Cậu yên tâm đi, cậu và cô ấy là một đôi do trời đất sinh ra, cho dù cậu không nói tiếng nào, hoặc nói chuyện vớ vẩn với cô ấy, hai người đều có thể trò chuyện được, không cần lo lắng sẽ làm hỏng chuyện."

"Trời ạ, có khoa trương như vậy không?"

"Đây không phải là khoa trương, tôi chọn từ hàng trăm triệu cô gái trong độ tuổi thích hợp mới chọn ra cô ấy là đối tượng thích hợp với cậu nhất. Chỉ cần các người có cơ hội gặp mặt, lại giống như nam châm hút nhau vậy, ai cũng không ngăn cản được các người yêu nhau."

"Con mẹ nó, lợi hại như vậy à?"

"Chính là lợi hại như vậy đấy!"

"Vậy thì tôi yên tâm rồi."

"Vậy tôi cúp máy trước, có việc gì cậu lại gọi điện thoại cho tôi."

"Ừ, được, tạm biệt."

"Tạm biệt."

. . .

Thứ sáu, ngày 13 tháng 10 năm 2023.

Một chiếc Rolls-Royce Phantom sang trọng và một chiếc xe RV đắt tiền xuất phát từ Đế Đô, hai chiếc xe tách ra hai đường. Chiếc Rolls-Royce chạy về phía tỉnh Việt, chiếc xe RV lại chạy về phía Nội Mông.

Ngồi trên Rolls-Royce chính là năm người Giang Phong, Hoàng Linh Vi, Giang phụ Giang mẫu và cô, lái xe chính là Bách Lý Ngô Đồng một trong hai vệ sĩ, mục đích chuyến này không cần nói cũng biết, là tới thăm ba mẹ Hoàng Linh Vi.

Dù sao Giang Phong và Hoàng Linh Vi đã đến giai đoạn nói chuyện cưới gả, ba mẹ hai bên cũng phải thu xếp thời gian gặp mặt một lần.

Ngồi trong xe chạy tới Nội Mông là bà nội, bà ngoại, anh trai và chị dâu và hai người giúp việc, lái xe chính là Quách Băng Băng một trong hai vệ sĩ, hiếm khi dẫn các cụ già đi ra ngoài du lịch, tất nhiên phải đi dạo thêm vài nơi.

Đế Đô cách Thâm thị hơn hai ngàn hai trăm cây số. Bởi vì đám người Giang Phong không vội, cho nên chạy hết hai ngày mới tới Thâm thị. Ở Thâm thị nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau mới chính thức đến nhà thăm hỏi.

. . .

Nhà họ Hoàng.

Hoàng mẫu đang chuẩn bị bữa trưa, Hoàng phụ đang giúp đỡ Hoàng mẫu.

Con gà mái khó khăn mới mua được, nuôi đã sáu bảy năm, đã được hầm hơn ba giờ, mùi thơm nồng của canh gà đã bay ra, chỉ ngửi thôi cũng làm người ta muốn ăn rồi.

Thông gia tương lai chuẩn bị đến nhà thăm hỏi, làm hai vợ chồng đều vui mừng.

Lúc con gái mới có bạn trai, bởi vì không biết đối phương thế nào, làm hai vợ chồng căng thẳng rất lâu, sợ rằng cải thìa nhà mình bị heo đẩy.

Cho đến khi con gái dẫn bạn trai về, chính thức giới thiệu cho bọn họ biết, bọn họ mới biết con rể tương lai này lợi hại tới mức nào, với hai bàn tay trắng dựng nghiệp chưa tới một năm đã kiếm được tài sản trên trăm triệu, bọn họ có kiến thức rộng rãi cũng phải chấn động.

Mà đây còn chưa phải là điểm lợi hại nhất, lợi hại nhất là con rể tương lai của bọn họ chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã tạo dựng mạng lưới quan hệ trải rộng khắp cả nước, có thể tưởng tượng được năng lực trong đó lớn tới mức khó tin.

Hoàng mẫu chuẩn bị xong, quay sang nói với bạn già: "Ông à, ông gọi điện thoại cho con gái, xem thử bây giờ bọn họ tới đâu rồi?"

Hoàng phụ mỉm cười nói: "Xem bà gấp chưa kìa? Chẳng phải lúc trước con gái nói khoảng nửa giờ sẽ đến à? Bây giờ mới qua hai mươi phút, chắc hẳn còn gần mười phút nữa sẽ đến."

Hoàng mẫu vừa rửa tay vừa mỉm cười nói: "Tôi không phải muốn canh giờ để hấp thức ăn và xào rau sao?"

Hoàng phụ nói: "Công tác chuẩn bị đều đã làm xong, hấp thức ăn và xào rau đều không tốn bao nhiêu thời gian, chờ khách đến lại bắt đầu cũng không muộn, không cần thiết phải canh giờ chuẩn như vậy."

Hoàng mẫu gật đầu nói: "Cũng đúng, vậy chờ người đến rồi làm."

Hoàng phụ nói: "Thật ra tôi có thể đun nước trước, chờ khách đến, vừa khéo có thể có nước pha trà. Bà để hộp trà Long Tĩnh cực phẩm của tôi ở đâu thế?"

Hoàng mẫu lườm ông ta nói: "Tôi thấy ông già tới hồ đồ rồi. Tôi có bao giờ động tới trà của ông chứ? Ông để nó ở đâu thì nó ở đó thôi."

Hoàng phụ cười hì hì, sau đó đi đến phòng khách đun nước.

Hoàng mẫu nhìn phòng bếp, chợt nhớ còn chưa chuẩn bị nước chấm, lại vội vàng đi pha nước chấm.

Nước chấm ở Lưỡng Quảng lại được gọi là nước chấm vị mè, bên này nổi tiếng trên thế giới với món gà luộc, mà linh hồn của món gà luộc chính là nước chấm vị mè.

Hoàng mẫu lấy ra một chén lớn trước, đổ số lượng dầu vừa phải vào, thêm ít nước dùng cho dầu tan ra, lại rót vào đủ xì dầu tươi, sau đó mở to lửa, chờ đun tới khi hơi nước bốc lên lại đổ thêm số lượng dầu lạc vừa phải.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận