Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1080: Địa Vị Giang Đại Sư (2)

Còn về Uông tổng, bởi vì có việc cho nên hắn không tới dự được, hơn nữa, lần này cũng là tụ hội đột xuất, hắn cũng không có ý định chạy từ Quảng Đông tới tận đây để tham gia.

“Giang đại sư!”

“Giang đại sư!”

“Giang đại sư!”

Mấy người cùng nhau tiến vào phòng riêng, Long Trạch Vũ chờ năm người cùng chào hỏi Giang Phong xong, lúc này mới tập trung ánh mắt lên người vợ chồng Trần Mộ Sơn, Phương Vân.

“Phương tổng, anh tác giả.” Lê Thiên Nhu và Lưu Trang, lúc đi uống rượu mừng của Giang đại sư đã ngồi cùng một bàn với đôi vợ chồng, như vậy đã là quen biết, đương phải chào hỏi một tiếng.

Trần Mộ Sơn và Phương Vân cũng lên tiếng chào hai người.

Sau đó, Giang Phong mới đứng ra nói: “Long ca, giáo sư Bạch, Lam tỷ, để tôi thay mọi người giới thiệu một chút, đây chính là người được Nhu tỷ và Lưu tổng gọi là tác giả lớn, chính là tác giả bạch kim danh tiếng lẫy lừng, dưới tên anh ấy đã có mấy bộ sách bán chạy được cải biên thành anime, trong đó, « lười nhác đặt tên » chính là một tác phẩm cực kì tiêu biểu, vừa xuất bản đã được cải biên thành phim dài tập, đây chính là một bậc thầy thông qua viết lách mà có được tự do tài chính.”

“Trời ạ, tác giả lớn quá lợi hại, bộ phim truyền hình này hóa ra là tác phẩm của anh à, tôi thật ra cũng chăm chỉ theo dõi xuyên suốt hành trình, thế giới quan to lớn trong đó thật sự khiến người ta rung động mà!”

“Vẫn nói mỗi một sinh viên đều có một mộng tưởng làm tác giả, thời tôi mới học đại học cũng từng nghĩ tới chuyện viết tiểu thuyết, đáng tiếc viết chưa tới năm vạn chữ đã không kiên trì nổi nữa rồi!”

“Tác giả lớn, có cơ hội tôi sẽ mời anh đến trường học chúng tôi diễn thuyết.”

Giang Phong tiếp tục giới thiệu: “Vị này chính là nàng dâu của tác giả lớn đây, Phương tổng, Phương tổng chính là một ma nữ tiếng tăm lẫy lừng trong giới tài chính, là người sáng tạo ra quỹ ngân sách XX Trung Hải, trong tay có mấy chục tỉ tài chính, là một viên ngọc sáng trong giới tài chính, mọi người nếu muốn Phương tổng nâng đỡ thì mau mau tranh thủ thời gian ôm bắp đùi đi!”

“Phương tổng, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, không biết bắp đùi cô có thiếu vật trang sức không?”

“Phương tổng, cầu mang tôi bay với!”

“Phương tổng...”

Ba con ông cháu cha bối cảnh kinh người, Long Trạch Vũ, Bạch Tử An, Lam Doanh Doanh, đều rất cho Giang đại sư mặt mũi, thốt lên đủ lời hay ý đẹp.

Đương nhiên, trong này cũng có một phần nguyên nhân là vì thân phận của Trần Mộ Sơn và Phương Vân cũng không tầm thường.

Một tác giả như Trần Mộ Sơn thật ra cũng không có ảnh hưởng gì nhiều, chủ yếu là thiên tài tài chính Phương Vân này quá trâu bò, không có gia thế bối cảnh lợi hại gì, vậy mà trong vòng chưa tới mười năm đã kiếm được mấy tỉ tài sản ròng chỉ bằng năng lực của mình, đây chính là một danh phù kỳ thực chân chính, có lẽ còn mạnh hơn nhiều so với dạng phú nhị đại như Sử Anh Hào, Lê Thiên Nhu.

“Đây đây, Phương tổng, để tôi giới thiệu mọi người với hai người.”

Giang Phong khoác lấy vai Long ca, đùa giỡ nói: “Vị này chính là Long ca mà tôi đã nhắc đến với hai người, Long ca chính là đại ca dẫn đầu nhóm nhỏ này của bọn tôi, hai người trước tiên mau tới hành lễ với đại ca đi!”

Trần Mộ Sơn liền cúi đầu làm ra động tác hành lễ: “Ra mắt Long ca, vợ chồng chúng tôi vừa mới đến, còn xin chiếu cố nhiều hơn.”

Sự phối hợp này, nói chưa từng tập luyện qua cũng không ai tin, nháy mắt đã chọc cười tất cả mọi người.

Sau khi cười cợt vài câu, Giang Phong lại tiếp tục giới thiệu: “Vị này chính là giáo sư Bạch, vừa rồi giáo sư Bạch nói muốn mời anh tác giả lớn đây tới trường mình để diễn thuyết, tôi cảm thấy ý tưởng này rất hay, sau đây hai người hãy cố gắng tâm sự chuyện này nhé.”

Trần Mộ Sơn lên tiếng chào, khiêm tốn nói: “Giáo sư Bạch, tôi cũng chỉ là một người viết lách bình thường mà thôi, có tài đức gì mà đi diễn thuyết cho những thiên chi kiêu tử kia chứ!”

Bạch Tử An cười nói: “Anh tác giả lớn à, anh thật sự là quá khiêm tốn, tác phẩm cải biên thành phim truyền hình của anh nổi tiếng đến như vậy, anh hoàn toàn có tư cách lên diễn thuyết cho đám học sinh kia một trận.”

Giang Phong nhìn về phía Lam Doanh Doanh, tiếp tục giới thiệu: “Vị này chính là Lam tỷ, là nhà thư pháp nữ nổi danh ở Quế tỉnh chúng ta, tôi nhớ Phương tổng cũng có nghiên cứu về thư pháp, hai người có thể trao đổi về chuyện này một chút.”

Phương Vân ngạc nhiên đi tới giao lưu thư pháp với Lam Doanh Doanh.

Lần giới thiệu này nói rất dài dòng, thật ra cũng chỉ là chuyện diễn ra trong ba phút mà thôi, tất cả mọi người đều cho Giang đại sư mặt mũi, cộng thêm thân phận địa vị tự thân gây dựng của Phương Vân, hai vợ chồng nhanh chóng hòa nhập vào trong nhóm người.

Hơn năm giờ, dưới sự sắp xếp của ông chủ Sử Anh Hào, những nữ phục vụ xinh đẹp bắt đầu mang thức ăn lên, nguyên liệu nấu ăn đều thuộc hàng cao cấp, đều do bếp trưởng tự tay nấu nướng, đương nhiên là đủ cả sắc hương vị.

Hội sở tư nhân cao cấp này của Sử Anh Hào không mở cửa kinh doanh cho người ngoài, các loại thiết bị giải trí bên trong tương đối hoàn thiện, trải qua một dây chuyền các trò chơi phóng túng, chỉ có một chữ —— thoải mái!

Lần tụ hội này kéo dài đến tận 11 giờ đêm mới kết thúc.

Đám người Giang Phong lần lượt rời đi, Trần Mộ Sơn và Phương Vân vốn định tới khách sạn thuê phòng, nhưng dưới sự nhiệt tình giữ chân của chủ hội sở Sử Anh Hào, hai người liền vào phòng khách hội sở ở.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận