Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 181: Làm Giả Thông Tin Đến Tìm Đối Tượng?

Giang Phong còn chưa về đến phòng môi giới thì đã nhận được điện thoại của Doãn Giai Lỵ.

“Bà mối Giang, tôi đã nhận được sự đồng ý của cha mẹ rồi, sáng sớm ngày mai hai người họ sẽ sắp xếp xe đến tỉnh thành cùng tôi xem mắt.”

“Được, tôi biết cô rất sốt ruột muốn gặp anh ấy, vậy tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt vào tối mai đi, địa điểm cụ thể sau đây tôi sẽ thương lượng với anh ấy, xong sẽ báo cho cô.”

“Được, vậy làm phiền bà mối Giang rồi!”

“Không khách khí, đây là việc tôi phải làm.”

Cúp điện thoại xong, Giang Phong không khỏi cảm khái, vốn là một vị khách khá khó giải quyết, không nghĩ tới lại dễ tìm được người phù hợp với vị khách này nhanh như vậy.

Trở lại phòng môi giới, Giang Phong phát hiện lại có thêm một vị khách khác điền thông tin.

Lần này, Giang Phong cũng không cần quản nhiều, hắn mở phòng môi giới này chỉ là để tiếp đãi khách hàng bình thường, việc hắn cần làm chỉ là đi tìm kiếm đối tượng xứng đôi cho bọn họ, tìm được người rồi thì có thể đem thông tin giao cho anh trai và chị gái xử lý, hoặc là nhân viên xử lý.

Mà việc cần tới hắn chính tay xử lý cũng chỉ có một vài vị khách đặc biệt và khách cấp cao mà thôi.

Khách cấp cao, Giang Phong dự định sẽ tiếp tục sử dụng phương pháp làm mai mối trước kia, đó chính là không nhắc tới hạng mục thu phí, để khách tùy tâm trả là được, vì khách cao cấp sẽ không ký kết hợp đồng với phòng môi giới, lợi ích tự nhiên sẽ thuộc sở hữu của cá nhân Giang Phong.

Cả một buổi chiều, phòng môi giới đã tiếp đãi tất cả bảy vị khách, trong đó có sáu khách thành công ký đơn, chỉ có một khách là tới vì muốn tham quan một chút, nhìn xem phòng môi giới mai mối được cho đại minh tinh trâu bò như thế nào.

Mà sáu vị khách thành công ký đơn kia, có quá nửa đưa ra yêu cầu về đối tượng, giá cả tự nhiên cũng theo đó tăng lên.

Bây giờ, phạm vi tìm kiếm của Giang Phong đã mở rộng ra cực lớn, loại khách hàng bình thường này cũng không cần hắn phải chạy ra ngoài tìm kiếm, chỉ ngồi trong phòng môi giới cũng tìm được đối tượng có giá trị xứng đôi cao dễ như trở bàn tay.

Bởi vậy, trước khi tan làm, hắn nhập toàn bộ thông tin của từng đối tượng tìm được vào máy tính, lại in toàn bộ tài liệu ra, sau đó giao cho anh trai và chị gái xử lý.

Giải quyết xong tất cả những cái này, ba anh chị em liền đóng cửa tan ca.

Sau khi lên xe, Giang Tuyết hỏi: “Đại ca, Tiểu Phong, tối nay hai người muốn ăn gì?”

Bây giờ, anh chị em ba người đang thuê tạm một căn hộ ba phòng ngủ, một phòng khách để ở, bữa sáng và trưa đều ăn ở bên ngoài, nhưng buổi tối Giang Tuyết sẽ mua thức ăn nấu cơm, cho nên cô mới hỏi như vậy.

Giang Phong nói: “Chị, làm miến đậu đi, đã lâu rồi không ăn món này!”

Giang Tuyết nói: “Cái này thì đơn giản, anh thì sao?”

Giang Phi nói: “Hay là làm sườn kho?”

Giang Tuyết nói: “Được, vậy một món sườn kho, một món miến đậu, thêm rau xanh nữa, hai người muốn uống canh gì?”

Giang Phong nói: “Làm một bát canh rong biển trứng đơn giản là được!”

Giang Tuyết gật đầu nói: “Ừm, vậy quyết định như thế đi!”

Trên đường trở về phòng trọ, vốn có một chợ bán thức ăn, lúc ba người đi qua chợ thì Giang Tuyết liền đi xuống xe mua đồ ăn, vì đã có món ăn rõ ràng trong đầu, cho nên không đến mười phút đã mua xong toàn bộ nguyên liệu, sau đó cô lại lên xe cùng hai người về phòng trọ.

Sau khi trở lại phòng trọ, chị gái liền bắt đầu nấu cơm, anh trai thì hỗ trợ nhặt rau.

Giang Phong không có chuyện gì làm liền gọi điện thoại cho Lam Chí Huy, điện thoại vừa kết nối, hắn liền đi thẳng vào vấn đề, nói: “Lam tiên sinh, tôi đã thay anh tìm được đối tượng ra mắt rồi, thời gian gặp mặt tạm định là tối ngày mai, thời gian cụ thể và địa điểm thì đợi Lam tiên sinh quyết định.”

Lam Chí Huy đã trải qua ba mươi mấy lần xem mắt, đối với quá trình này có thể nói là vô cùng thuần thục, nghe Giang Phong nói vậy liền vội vàng hỏi: “Giang đại sư, không biết nhà gái là người nơi nào?”

Giang Phong nói: “Nhà gái giống anh, cũng là người huyện Linh Thủy, hiện tại đang mở một cửa hàng trà lạnh ở tỉnh thành.”

Lam Chí Huy do dự nói: “Giang đại sư, con gái nhà người ta ưu tú như vậy, điều kiện như của tôi sao có thể xứng được với người ta chứ?”

Giang Phong nói: “Lam tiên sinh không cần lo lắng, tôi đã nói rõ ràng tình huống của anh cho cô ấy rồi, thứ cô ấy quan tâm là người có tâm hồn đẹp, sẽ không để ý tướng mạo bên ngoài của anh đâu.”

Lam Chí Huy nghe vậy, trong lòng bách vị tạp trần, có kinh hỉ, cũng có chờ mong, lại càng lo lắng bất an nhiều hơn, dù sao thì trên đời này, người thực sự có thể không nhìn ngoại hình rất rất ít, hắn không tin mình có thể gặp được người như vậy.”

“Thời gian gặp mặt và địa điểm, Giang đại sư cứ xem xét rồi tự sắp xếp là được!”

Giang Phong nghĩ nghĩ, nói: “Thời gian thì đặt vào 8:30 tối mai đi, địa điểm thì ở cửa hàng trà sữa XX ở quảng trường Triều Dương.”

“Được.” Lam Chí Huy đáp.

Giang Phong nói: “Được, vậy quyết định như vậy đi, tối ngày mai gặp!”

Cúp điện thoại xong, Giang Phong lại gọi điện thoại cho Doãn Giai Lỵ, thông báo lại cho cô về thời gian và địa điểm gặp mặt tối mai.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận