Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 473: Cha Mẹ Còn, Cuộc Sống Còn Có Nơi Để Đến. Cha Mẹ Đi, Cuộc Sống Chỉ Còn Có Đường Về

Chủ nhật, ngày 14 tháng 5 năm 2023, ngày của Mẹ.

Trong hoa viên của một căn nhà nào đó.

Sau khi thoái thác tất cả mọi việc xong, hiệu trưởng Cổ ở nhà làm bạn với cha mẹ.

Trong giới giải trí, hiệu trưởng Cố không chỉ là một nhà từ thiện lớn, mà còn có tiếng là người rất có hiếu, dù đã 53 tuổi rồi nhưng vẫn sống chung với cha mẹ.

Cha mẹ còn, cuộc sống còn có nơi để đến. Cha mẹ đi, cuộc sống chỉ còn có đường về.

Hiệu trưởng Cố hiểu rất rõ câu nói này, cho nên bình thường dù có bận rộn tới đâu đều sẽ cố gắng dành thời gian ở cạnh cha mẹ, thậm chí vì để có thể về nhà sớm ăn canh sườn do mẹ hầm, mà sẵn sàng từ bỏ việc tham gia tiệc đóng máy của đoàn phim.

Đối với hiệu trưởng Cổ mà nói, việc hạnh phúc nhất mỗi ngày chính là nghe được giọng mẹ kêu mình thức dậy.

Thực ra vào hai mươi mấy năm trước, Cổ phụ bị xuất huyết não, mặc dù đã được cứu, nhưng trí nhớ kém đi rất nhiều, hành vi cũng không khác gì các bạn nhỏ, còn thường xuyên làm ra những hành động mà người ta không thể hiểu được.

Nhưng đối với hiệu trưởng Cổ mà nói, từ trước tới giờ cha mẹ chưa từng là gánh nặng, họ cũng không phải là những người mà chỉ cần mình đưa tiền phụng dưỡng xong đã có thể bỏ đi, không cần quan tâm tới.

Trong mắt hiệu trưởng Cổ, chuyện hạnh phúc nhất của một người trưởng thành chính là dù đã đi qua nửa đời người rồi, nhưng vẫn có thể nghe được lời càm ràm của cha mẹ, đây là loại chuyện hạnh phúc dù có muốn cầu cũng cầu không được.

Hiện tại, mẹ hiệu trưởng Cổ đang nấu cơm ở trong bếp, còn hiệu trưởng Cổ và em trai thì đang nói chuyện với cha ở trong phòng khách.

Nhờ sự trợ giúp của anh trai, em trai bây giờ cũng đã là người có giá trị con người lên tới mấy trăm triệu. Hai anh em đều nhiệt tình làm từ thiện vì muốn tích phúc cho cha mẹ.

Em trai Cổ năm nay cũng đã 50 tuổi, anh em hai người đều rất đẹp trai, tiếc là cả hai đều chưa thành gia, đây cũng là tâm bệnh của Cổ mẫu.

Tuy vậy, Cổ mẫu là người rất hiện đại, bà để chuyện này thuận theo tự nhiên, không can thiệp quá nhiều, không thúc cưới suốt cả ngày như những cha mẹ khác.

11 giờ rưỡi. Cổ gia đúng giờ ăn cơm.

"Chúc mẹ có một ngày lễ vui vẻ!"

Hiệu trưởng Cổ và em trai Cổ nâng ly lên chúc phúc cho ngày của Mẹ.

"Cảm ơn con trai!"

Cổ mẫu cười đến mức híp cả mắt, hai người con trai này có thể nói là sự kiêu ngạo suốt cả đời này của bà.

Cổ phụ cũng nâng ly lên nói cạn ly.

Một nhà bốn người cụng ly với nhau.

Sau khi uống một hớp lớn Champagne xong, hiệu trưởng Cổ mới vừa cười, vừa nói:

"Mẹ, hôm nay là ngày của mẹ, con muốn báo cho mẹ một tin tốt để mẹ có thể thật vui vẻ."

Mẹ Cổ thuận miệng hỏi:

"Tin tốt gì?"

Hiệu trưởng Cổ cười khà khà, nói:

"Mẹ, ngày mốt con sẽ tới Đế Đô để ra mắt!"

"Con nói cái gì?"

Cổ mẫu vừa nghe xong liền sợ ngây người!

Em trai Cổ cũng kinh ngạc mới mở to hai mắt, anh cả muốn đi ra mắt, chuyện này chắc khác nào một trò đùa cả!

Hiệu trưởng Cổ đương nhiên biết tâm tình của mẹ mình, lặp lại:

"Mẹ, con nói là ngày mốt con sẽ tới Đế Đô để ra mắt!"

"Tốt, tốt, tốt, quá tốt rồi, cuối cùng con cũng nghĩ thông suốt, đây là món quà tốt nhất mà mẹ được nhận trong ngày lễ của mẹ suốt mấy năm qua."

Lần này, Cổ mẫu thật sự tin rằng mình không nghe lầm, kích động tới mức tay run lên, nhìn sang người chồng có trí thông minh chỉ như một đứa trẻ của mình, nói:

"Ông già, ông nghe thấy chưa? Con trai lớn của tôi muốn đi ra mắt, nó muốn lấy vợ, ông và tôi sắp được ẵm cháu rồi!..."

Hiệu trưởng Cổ thấy mẹ kích động như thế thì không khỏi cảm thấy áy náy, xem ra dù ngoài miệng mẹ không nói về việc hôn sự của mình, nhưng trong lòng lại rất để ý.

Tuổi tác của cha mẹ đã cao, cho dù vì muốn làm cho bọn họ hạnh phúc thêm mấy năm nữa, thì hắn cũng phải nghiêm túc đối đãi với lần ra mắt này, nếu như phù hợp thì mau chóng kết hôn, sinh con.

Trong lòng em trai Cổ cũng nổi sóng, một mặt vì bị tin tức của anh trai làm cho khiếp sợ, một mặt khác là vì phản ứng của mẹ làm cho hắn cảm thấy rất áy náy. Dù sao năm nay đã 50 tuổi rồi, nhưng hai anh em bọn họ vẫn còn độc thân.

Bây giờ, anh cả đã tham gia ra mắt, hắn cũng phải quan tâm tới phương diện này mới được.

Mấy phút sau.

Sau khi đã tỉnh táo lại, Cổ mẫu bắt đầu hỏi thăm về chuyện ra mắt của con trai lớn.

Hiệu trưởng Cổ không có ý định giấu diếm, nói thẳng:

"Người kia cũng là diễn viên, chỉ nhỏ hơn con một tuổi, tên là Du Kinh Hồng, chắc mẹ cũng biết người này."

Chồng bà trước kia là một diễn viên, mà con trai lớn của bà còn là một diễn viên cấp bậc Ảnh đế, cho nên trình độ kiến thức của mẹ Cổ đối với giới giải trí thật sự không phải là điều mà một người phụ nữ bình thường có thể so được.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận