Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1039: Ngài Còn Nhớ Hạ Vũ Hà Bên Hồ Đại Minh Năm Đó Không? (3)

Mười mấy phút sau, hai người đã tới một bờ sông thoáng mát.

Nhìn dòng nước chầm chậm lưu động phía xa, Hạ Vũ Hà hỏi: "Giang ông mai, anh nghe ai nói là tôi không có bạn trai, sau đó tới giới thiệu đối tượng cho tôi vậy?"

Giang Phong cười nói: "Ai nói với tôi không quan trọng, quan trọng là ... cảnh sát Hạ đúng là đang độc thân, mà chỗ của tôi trùng hợp có một đối tượng thích hợp với cô."

Hạ Vũ Hà có chút tò mò mà hỏi: "Giang ông mai, nghe giọng điệu của anh, đối tượng mà anh muố giới thiệu cho tôi hình như có điều kiện rất tốt?"

Giang Phong gật đầu nói: "Điều kiện của hắn quả thật không tệ, tôi giới thiệu cho cô một chút, thế nào?"

"Được, vậy anh giới thiệu một chút đi!"

Mặc dù Hạ Vũ Hà cũng không có ý định xem mắt, nhưng đã lựa chọn gặp mặt người mai mối này rồi, đương nhiên sẽ không thể không thèm nghe người ta nói chuyện mà bỏ về. Làm như thế đúng là không có giáo dưỡng chút nào.

Giang Phong hỏi: "Cảnh sát Hạ, cô công tác ở tỉnh thành mấy năm, chắc phải biết tập đoàn XX đúng không?"

Hạ Vũ Hà nói: "Tập đoàn XX chính là xí nghiệp bản địa nổi tiếng, tôi đương nhiên là có biết đến."

Giang Phong cười nói: "Đối tượng mà tôi muốn giới thiệu cho cảnh sát Hạ chính là Kha tổng của tập đoàn XX. Hắn là con một của chủ tịch Kha tập đoàn XX, tôi sẽ không nhiều lời về thông tin cụ thể, cảnh sát Hạ chắc là cũng sẽ tra được. Bất kể là điều kiện cá nhân hay là điều kiện gia đình của Kha tổng đều vô cùng xuất chúng. Mà năng lực cá nhân của cảnh sát Hạ cũng rất xuất chúng, gia thế cũng không kém Kha tổng là bao. Hơn nữa, tính cách của hai người tương đối phù hợp, có thể nói là một đôi trời sinh."

Hạ Vũ Hà nghe vậy thì giật nảy cả mình. Sau khi nàng nàng tốt nghiệp đại học liền đến Tinh Thành làm cảnh sát hình sự, làm việc ở tuyến đầu của đội trinh sát nhiều năm. Cho tới bây giờ, nàng chưa từng nhắc tới bối cảnh gia đình của mình ở trước mặt người khác lần nào. Ngay cả đồng nghiệp trong cục cũng không biết nàng chính là một bạch phú mỹ.

Kết quả, Giang ông mai này dường như hiểu rõ gia thế của nàng như lòng bàn tay. Chuyện này sao có thể khiến nàng không kinh ngạc cho được?

"Giang ông mai, tôi thật sự rất tò mò, toàn bộ Tinh Thành đều không có mấy người biết rõ về gia thế của tôi, anh biết được từ chỗ nào vậy?" Hạ Vũ Hà nhịn không được mà hỏi.

Giang Phong cười nói: "Cảnh sát Hạ, vốn dĩ tôi không muốn nói đến mấy thứ liên quan tới Huyền học ở trước mặt một cảnh sát nhân dân như cô. Nhưng mà nếu như tôi không nói rõ lại sợ cô nghĩ nhiều, vậy tôi sẽ dứt khoát thành khẩn bẩm báo vậy! Trên mạng tôi có một danh hiệu là Giang đại sư, cô có thể lên mạng xem một chút về tư liệu của tôi, chờ sau khi xem xong cô liền hiểu tại sao tôi lại biết rõ gia thế của cô."

Nghe tới ba chữ "Giang đại sư", Hạ Vũ Hà không khỏi mở to hai mắt, kinh ngạc nói: "Thì ra anh chính là Giang đại sư có mấy chục triệu fan ở trên mạng?"

Giang Phong cười híp mắt nói: "Cảnh sát Hạ từng nghe nói về tôi rồi sao?"

Hạ Vũ Hà nhẹ gật đầu, cảm khái nói: "Lúc đầu năm tôi có nghe đồng nghiệp nhắc tới anh, nhưng mà lúc đó trên tay tôi đang có một vụ án mạng quan trọng, tâm tư đều đặt hết vào việc điều tra phá án. Cộng với việc tôi cũng không muốn kết hôn sớm như vậy, sẽ không đi tìm anh để nhờ giới thiệu đối tượng. Không nghĩ tới mới qua nửa năm, Giang đại sư lại tự mình tìm tới cửa!"

Giang Phong cười nói: "Đây chính là duyên phận, duyên phận đến rồi cô muốn tránh cũng không được."

Hạ Vũ Hà cười cười, nói: "Được, vì danh tiếng mai mối của Giang đại sư, tôi sẽ thận trọng đối đãi với mối hôn sự này. Tôi sẽ điều tra một chút về Kha tổng mà anh giới thiệu cho tôi, nếu như phù hợp với tiêu chuẩn chọn chồng của tôi sẽ lại mời Giang đại sư sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt."

Tuy nói cái tên Giang đại sư chính là sự bảo đảm về độ tin cậy, nhưng theo thói quen nghề nghiệp, Hạ Vũ Hà vẫn tin tưởng tin tức mà bản thân điều tra ra được hơn.

Giang Phong cười ha hả, nói: "Không thành vấn đề, vậy tôi sẽ chờ điện thoại của cảnh sát Hạ."

Nói xong chuyện chính, Hạ Vũ Hà móc điện thoại di động ra nhìn đồng hồ, nói: "Giang đại sư, lát nữa tôi phải về Hồ Bắc một chuyến, anh muốn đi đâu để tôi đưa đi!"

Giang Phong khoát tay nói: "Cảnh sát Hạ, cô nhanh đi về đi. Tôi ở lại đây ngắm phong cảnh một chút, cô không cần phải để ý đến tôi."

"Giang đại sư không cần phải khách sáo với tôi, đưa anh về cũng không tốn bao nhiêu thời gian của tôi."

"Cảnh sát Hạ, tôi thật sự không phải là đang khách sáo, mặc dù tôi đã tới tỉnh Hồ Nam mấy lần, nhưng vẫn là lần thứ nhất thưởng thức phong cảnh Tương Giang. Hơn nữa, dù tôi có muốn đi đâu đó, gọi taxi công nghệ là được mà."

"Được rồi, nếu đã như vậy thì tôi đi trước đây."

"Ừm, tạm biệt cảnh sát Hạ!"

"Tạm biệt!"

Đưa mắt nhìn Hạ Vũ Hà lái xe rời đi, Giang Phong nghĩ một lúc, liền móc điện thoại di động ra, gọi một cú điện thoại cho vị Đồng Lệ Toa nữ sĩ kia.

Điện thoại vừa được kết nối, Đồng Lệ Toa đã nhiệt tình chào hỏi: "Giang đại sư."

Giang Phong nhớ tới tràng cảnh lần đầu gọi điện thoại tới cho Đồng Lệ Toa, trong lòng thật sự là cảm khái không thôi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận