Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1213: Có Khả Năng Chúng Ta Đang Nói Đến Cùng Một Người Không?

Trong số họ hàng, nhà dì mới trở lại Thâm Quyến vào ngày mồng tám tháng giêng.

Sau khi nhà Dì rời đi, đợi lúc cha mẹ Giang đến trung tâm ở cữ, Hoàng Linh Vi hơi có chút béo phì mỉm cười nói: "Cha, mẹ, hai người đã rời quê nhiều ngày như vậy, đoán chừng những người đến tìm hai người làm mai mối cũng sắp đạp đỗ cửa nhà rồi, con với thằng bé có rất nhiều người chăm sóc, hai người không cần phải lo lắng, hãy đi về trước đi, chờ con ra tháng lại đưa đứa nhỏ trở về tế bái tổ tông."

Mẹ Giang nghe vậy cười gật đầu nói: "Ừm, vậy chúng ta ngày mai sẽ trở về, con ở nơi này phải nghe lời chuyên gia, phải đem thân thể dưỡng cho tốt."

Cha Giang cũng gật đầu theo, bọn họ ở nơi này xác thực không làm được gì.

Người với người khác biệt chính là lớn như vậy, ở thời đại của bọn họ, sản phụ sinh con, nếu như gặp phải được nhà mẹ chồng tốt, vậy còn có thể ngồi ở cữ một cách đàng hoàng.

Nếu như gặp phải nhà mẹ không tốt, vậy thì thật sự khổ, sinh con ra xong không ai sẽ giúp bạn trông con, không ai giúp bạn nấu cơm giặt quần áo, tất cả đều phải tự mình làm.

Nghĩ đến việc tối nay mới sinh con xong, ngày hôm sau phải xuống giường nấu cơm giặt giũ quần áo, còn phải chăm sóc đứa nhỏ mới ra đời, nếu đổi thành sản phủ ở trong thời đại này, chắc chắn sẽ phát điên.

Cho dù là ở thời đại này, nếu như gả vào một gia đình không tốt, tuy rằng sẽ không khoa trường giống như thời đại trước đây, nhưng trong lúc ở cữ, sản phụ nhiều lắm thì không cần phải nấu cơm mà thôi, nhưng quần áo của đứa nhỏ và mình thì phải tự giặt, vẫn là không thể tránh khỏi.

Đây mới thực sự là nguyên nhân chính dẫn đến mâu thuẫn giữa mẹ chồng con dâu, hận thù gia đình cũng không phải là đùa giỡn, có thể làm cho nhiều nàng dâu hận mẹ chồng cả đời.

Cho nên, làm mẹ chồng đích thực phải chú ý, ở những chuyện khác làm quá cũng không sao, sau này còn cơ hội chuộc lỗi, thế nhưng khi con dâu ở cữ, nhất định phải chăm sóc kỹ lưỡng, nếu không tháng này tử thù một khi kết làm, đời này cũng khó mà có chỗ giảng hoà.

Mà tình huống như vậy, đương nhiên sẽ không xuất hiện ở những gia đình giàu có, chẳng hạn như Giang Tuyết lúc trước, còn có Hoàng Linh Vi bây giờ, các cô ở cữ đều có chuyên gia chăm sóc, lúc đứa nhỏ bú sữa thì làm phiền bọn họ một chút, thời điểm khác cũng không cần bọn họ quan tâm.

Nói một cách dễ hiểu, các cô ở cữ, chỉ cần ăn được ngủ ngon đem thân thể của mình điều dưỡng tốt là được, cái khác cũng không cần các cô bận tâm đến.

Cho nên, ở tình huống như vậy, cha mẹ chồng có ở hay không kỳ thực cũng không quan trọng, việc vẫn luôn bồi tiếp chỉ là tỏ thái độ rằng bọn họ coi trọng con dâu mà thôi.

Vì vậy, vào ngày mùng chín tháng giêng âm lịch, cha mẹ Giang sau khi chào hỏi con dâu út cùng với ông bà thông già, liền trở về thôn Long Sơn dưới sự hộ tống của Quách Băng Băng.

Sau khi cha mẹ Giang trở về, không qua mấy ngày sau công ty mai mối hạnh phúc hôn chính thức hoạt động lại, những người mai mối sau kỳ nghỉ trở về chắc chắn lập một nhóm để đến thăm bà chủ và cậu chủ nhỏ trong trung tâm ở cữ.

Lý Tiểu Hoa cẩn thận ôm ông chủ nhỏ, trẻ con mới vừa lúc sinh ra thường không được đẹp lắm, nhưng trải qua hơn nửa tháng trưởng thành, đứa nhỏ này càng lớn càng đẹp.

Lý Tiểu Hoa càng nhìn càng yêu thích, không nhịn được hâm mộ nói: "Bà chủ, cô sinh con thật giỏi, ông chủ nhỏ tập hợp đủ ưu điểm của cô cùng với ông chủ, sau khi lớn lên cho dù không đề cập tới gia thế bối cảnh, chỉ dựa vào cái gương mặt kia, đời này cũng không cần buồn!"

Vương Lâm phụ họa nói: "Lời nói này đúng là lý, dù cho ông chủ nhỏ của chúng ta không bám váy đàn bà, tùy tiện làm kinh doanh gì đó, cũng không biết có bao nhiêu khách hàng nữ cam tâm tình nguyện qua đến chiếu cố chuyện làm ăn của hắn, thật sự muốn không kiếm tiền cũng khó khăn."

Trương Đan chăm chú gật đầu nói: "Xác thực đủ đẹp trai, ông chủ nhỏ sau khi lớn lên tuyệt đối so với ông chủ còn đẹp trai hơn, đều nói con trai giống mẹ, Vi Vi em thực sự là không thể không kể công!"

Nghe những lời tâng bốc của ba người bạn học kiêm bạn thân, Hoàng Linh Vi cười đến con mắt đều nheo lại, liên tục xua tay nói: "Mọi người nói quá khoa trương rồi, đứa nhỏ này một ngày một dạng, ai biết hắn sau khi lớn lên sẽ là cái bộ dạng gì chứ, dù sao chỉ cần lớn lên không thua kém gì cha nó, là tôi đã thỏa mãn rồi!"

Vương Lâm cẩn thận ôm ông chủ nhỏ từ trong tay Lý Tiểu Hoa lên, cười nói tiếp: "Tuy nói đứa bé còn nhỏ dung mạo chưa có định hình, nhưng là đứa nhỏ nhìn qua gần như không có khuyết điểm, lớn lên nhất định rất đẹp trai."

Lý Tiểu Hoa cùng với Trương Đan cũng dồn dập khen ngợi, mặc dù trong lời nói của các cô có phần tâng bốc, nhưng phần lớn đều là ăn ngay nói thật, ông chủ nhỏ này thật sự rất đẹp.

Trong khoảng thời gian này, Hoàng Linh Vi đã nghe qua rất nhiều lời nịnh nọt như vậy, nhưng mà hai người trước mặt này là bạn học kiêm bạn thân của cô, khi các cô nói những lời đó thì không giống vậy, Hoàng Linh Vi lại cảm thấy phá lệ êm tai.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận