Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 827: Anh Phong, Em Định Theo Anh Học Làm Mai Mối

Tết những năm trước, Giang mẫu luôn phải vội vàng chuẩn bị đủ loại quà tết, còn muốn làm chút bánh bèo, bánh trôi mật, bánh nếp các thứ, đây cũng là những đồ vật không thể thiếu trong ngày tết ở trấn Thanh Hà bên này.

Có điều, tết xuân năm nay Giang mẫu bận đến không có thời gian động tay tới những thứ này, tới ngày các chàng trai cô gái về quê ăn tết, thị trường xem mắt liền trở nên nóng tới đỉnh điểm.

Trước đây, mỗi một thôn đều có người mai mối, thậm chí, trong một thôn còn không chỉ có một người mai mối, công việc san sẻ cho nhiều người mai mối như vậy, mặc dù vẫn khá bận rộn nhưng cơ bản đều ứng phó được hết.

Nhưng hôm nay, không chỉ người mai mối ở trấn Thanh Hà không có ai tới mời, mà ngay cả mấy trấn xung quanh cũng như vậy, tất cả khách hàng có nhu cầu đều chạy tới chỗ đại sư mai mối Giang Phong, số lượng người đến nhà mời mai mỗi ngày đều vượt quá mười ngón tay, không chỉ có Giang phụ, Giang mẫu loay hoay bận rộn đến mức chân không chạm đất, mà ngay cả hai anh em Giang Phi và Giang Phong đều không có chút thời gian rảnh rỗi nào.

Mãi tới ba mươi tết mới coi như xong xuôi được việc.

Đương nhiên, nhiều ngày vất vả như vậy cũng không phải phí công, thu hoạch cũng tương đối khả quan.

Bây giờ, thanh danh làm mai mối của Giang Phong có thể nói là như mặt trời ban trưa khắp mười phương tám hướng nơi thôn quê này, tất cả đều biết rõ chỉ cần mời được hắn làm mai, thì cơ bản có thể đảm bảo được cuộc sống hôn nhân hạnh phúc sau này.

Bởi vậy, trong suốt một tuần lễ, Giang phụ, Giang mẫu đã hung hăng kiếm được một món tiền hời, con số nói ra chỉ sợ là khiến không biết bao nhiêu người mai mối ghen tị tới chết.

Hơn nữa, những người tới mời mai, tạ mai cũng không thiếu quà cầm tay, rượu, thuốc lá, trà các loại không cần phải nhiều lời, ngoài ra còn có bánh bèo, bánh trôi mật, bánh nếp cũng nhận được không ít.

Kết quả, Giang mẫu không có thời gian làm bánh nếp, không có thời gian chuẩn bị đồ tết nhưng trong nhà, các loại bánh nếp và đồ tết lại chất đầy trong gian để quà của khách.

...

Ba mươi tết (giao thừa) là một trong những ngày lễ quan trọng nhất ở Trung Quốc, một ngày này, phong tục tập quán ở khắp nơi trên cả nước mặc dù khác nhau, nhưng bữa cơm tất niên hẳn đã là tập tục chung của cả nước.

Bữa cơm tất niên, hay còn gọi là bữa cơm cuối năm, bữa cơm đoàn viên, bữa cơm đoàn niên, là một điểm nhấn quan trọng trước thềm năm mới, chẳng những muôn màu muôn vẻ mà còn chất chứa rất nhiều ngụ ý. Bữa cơm tất niên truyền thống là bữa cơm ăn sau giao thừa tế tổ, trước khi bắt đầu sẽ có lễ bái thần tế tổ, sau khi hoàn thành nghi thức bái tế xong mới bắt đầu bữa cơm này.

Phần lớn các nơi đều ăn cơm tất niên vào buổi tối, nhưng ở trấn Thanh Hà thì lại khác, thời gian ăn cơm thường vào khoảng một giờ chiều.

Bởi vì thời gian cúng A Tổ Công (tiếng địa phương của người Hẹ, ý là tế bái tổ tiên) thường vào khoảng mười một, mười hai giờ trưa, đương nhiên sớm hơn hoặc trễ hơn một chút cũng không có vấn đề gì, cũng không quá quan trọng. Cúng xong mới mang đồ cúng (thường là thì gà, thịt lợn, cơm, trà, rượu) về để nấu ăn, trong nhà có nhiều người hỗ trợ nên tốc độ cũng nhanh, không mất bao lâu là đã có bữa cơm tất niên tươm tất để ăn rồi.

Nếu như trong nhà chỉ có một người bận rộn làm thì tốc độ nấu ăn đương nhiên là sẽ tương đối chậm, bình thường đều phải tới hơn một giờ, thậm chí là hai giờ chiều mới có thể bắt đầu ăn.

Cơm tất niên Giang gia ăn tương đối sớm, là ăn cùng nhà chú nhỏ, mấy anh em trong nhà tụ họp lại cùng nhau ngồi ăn bữa cơm tất niên là chuyện khá phổ biến ở thôn Long Sơn bên này.

Cơm tất niên của Giang gia cực kì phong phú, có gà luộc, thịt ngan trắng, thịt sợi (là măng sợi, là món ăn không thể thiếu trong ngày tết và các buổi ma chay cưới hỏi), thịt hấp chua ngọt, thịt dê hầm, thịt xào nghệ, cá hấp, cùng với rất nhiều rau sống.

Món canh đương nhiên cũng không thể thiếu, lấy xương gà, xương ngỗng và xương lợn hầm chung thành nước canh, cho thêm sao biển, mộc nhĩ, rau cúc vàng, cải trắng, đun sôi sẽ thành một món canh cực kì vừa miệng.

Lúc ăn cơm, nụ cười trên gương mặt bà nội Giang chưa từng biến mất, một năm vừa qua, hai đứa con trai của bà làm ăn rất khấm khá.

Con trai và con dâu cả đã trở thành người mai mối nổi danh nhất mười dặm tám hương ở thôn quê, số tiền kiếm được một năm thực sự là đầy bồn đầy bát, không ai nghe tới là không giơ ngón tay cái khen ngợi!

Con trai thứ cũng không chịu thua kém, đã lên chức.

Tất cả những thứ này đều là nhờ vào công lao của đứa cháu nội Giang Phong.

Vốn thành tích học tập của Giang Phong đã rất tốt, bà nội Giang cũng tương đối thiên vị hắn, bây giờ thì lại càng không cần phải nói, không kể là ở huyện thành hay trở về quê, nói chuyện với ai bà cũng nhắc tới đứa cháu ngoan này, sau đó hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của người khác.

Năm nay là năm đại phát của Giang gia, bữa cơm tất niên này ăn đến cực kì thoải mái, ngoại trừ chị dâu Giang Phong đang mang thai, những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều uống một chút rượu.

Thiết sót duy nhất chính là chị gái Giang Phong, Giang Tuyết đã xuất giá, năm nay không ăn tết ở Giang gia được.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận