Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 700: Tôi Đương Nhiên Hài Lòng, Cũng Không Biết Người Ta Có Hài Lòng Về Tôi Hay Không?

Volvo XC 90, Đặng Cửu Cửu ngồi ghế cạnh tài xế, nghiêm túc lắng nghe Giang đại sư giới thiệu.

"Hắn cũng xuất thân nông thôn, năm nay 29 tuổi, cao 1m72, tướng mạo bình thường, tốt nghiệp cấp 3, bốn năm trước mở một siêu thị mini diện tích không đến ba mươi mét vuông, vẫn luôn kinh doanh cho đến nay, lợi nhuận vẫn rất khả quan."

Giang Phong vừa lái xe vừa giới thiệu: "Sau khi hắn mở siêu thị kiếm tiền, năm ngoái đã mua một căn nhà, qua mấy tháng trang trí sửa chữa, đã chính thức dọn vào ở từ ba tháng trước. Mặc dù căn nhà là thế chấp, nhưng không đến ba ngàn tệ một tháng, đối với người có thu nhập hàng tháng hơn 15 ngàn như hắn mà nói cũng không có áp lực gì cả. Bởi vậy, cuối năm nay, hắn dự định mua chiếc xe về nhà ăn tết."

Đặng Cửu Cửu nghe vậy thì âm thầm gật đầu, điều kiện này của người ta có thể nói là dư xài. Cô cũng không có yêu cầu gì thêm, nghĩ một lúc, hỏi: "Giang đại sư, tính cách hắn thế nào?"

Giang Phong nói: "Tính cách hắn cởi mở, làm người phóng khoáng, thường hay giúp người, rất ít khi nổi giận trong cuộc sống. Đánh giá của bạn bè về hắn đều không thấp, là một người đàn ông tương đối đáng tin."

Đặng Cửu Cửu càng nghe càng hài lòng, nhưng lại có chút lo lắng hỏi: "Giang đại sư, điều kiện này của hắn có thể nói là rất tốt rồi, sao đã 29 tuổi mà còn không kết hôn vậy? Có phải là ánh mắt quá cao? Điều kiện của tôi bình thường, người ta sẽ để ý đến tôi sao?"

Phía trước là đèn đỏ, Giang Phong dừng xe, nhìn Đặng Cửu Cửu một cái, nói: "Mấy chuyện như duyên phận rất khó để nói trước, nếu không gặp được người thích hợp thì sẽ không có xúc động kết hôn. Hắn thật ra đã từng xem mắt mấy lần, nhưng mấy người mai mối mà cha mẹ hắn nhờ vả đều không quá đáng tin, giới thiệu cho hắn mấy đối tượng đều tương đối kém, hắn đương nhiên là chướng mắt. Còn có, chị Cửu Cửu cũng không cần quá khiêm tốn, gia cảnh của chị trước mắt đúng là không tốt lắm, nhưng điều kiện bản thân chị cũng không kém, nhan sắc trung bình, dáng người là kiểu mà không ít đàn ông đều thích. Hắn có thể liếc mắt đã nhìn trúng chị (ảnh chụp) cũng không phải là không có đạo lý."

Có thể nhận được sự khẳng định của Giang đại sư, Đặng Cửu Cửu khôi phục không ít sự tự tin.

Sau đó, trên đường đến quán ăn, Giang Phong cũng nói lại thông tin chi tiết về Bàng Tông Minh cho Đặng Cửu Cửu.

Chờ sau khi giới thiệu đầy đủ, hai người coi như là đạt tới mục đích.



Trong phòng bao của một quán ăn nào đó.

Sau khi Giang Phong giới thiệu, Bàng Tông Minh và Đặng Cửu Cửu chào hỏi lẫn nhau rồi mới ngồi xuống.

Sau khi gọi đồ ăn, chờ nhân viên phục vụ rời đi, ba người mới nói chuyện.

Chủ đề đương nhiên là do Giang Phong dẫn dắt. Hắn đã tra xét tư liệu của hai người, biết rõ chủ đề chung của bọn họ là gì, chỉ cần hơi dẫn dắt sẽ có thể khiến cho hai người trò chuyện khá là ăn ý.

Lúc nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, Bàng Tông Minh và Đặng Cửu Cửu đã trở nên quen thuộc.

"Giang ông mai, Cửu Cửu, món sườn cừu nướng than này là món đặc sắc của nhà hàng này, hương vị rất không tệ. Mọi người mau chóng thừa dịp ăn cho nóng, chờ nguội đi thì hương vị sẽ không còn ngon như vậy nữa đâu." Bàng Tông Minh nói.

Giang Phong cười nói: "Vậy tôi sẽ nếm thử, chị Cửu Cửu, đừng khách sáo, tự mình động thủ đi!"

Đặng Cửu Cửu gật đầu cười, sau đó đeo găng tay lên, xé một khúc sườn cừu rồi gặm, vừa ăn vừa khen: "Sườn cừu nướng này đúng là ngon, màu sắc đẹp mắt, không ngán không mùi, ngoài giòn trong mềm, mùi vị đúng là rất độc đáo."

Giang Phong đồng ý: "Quả thật không tệ, ngửi đã thơm, ăn vào càng thơm, không hổ là món ăn đặc sắc."

Bàng Tông Minh nghe vậy thì không khỏi nở nụ cười, "Món sườn cừu nướng than này đã trở nên vô cùng nổi tiếng, hầu hết người tới nhà hàng này ăn cơm đều sẽ gọi món này,”

Ba người vừa ăn vừa bình phẩm, mỗi người hai khúc sườn cừu vào bụng, sau đó mới ăn những món khác.

Chờ sau khi ăn no, Giang Phong mới nhìn về phía Đặng Cửu Cửu, hỏi: "Chị Cửu Cửu, ngày mai tôi chuẩn bị sắp xếp cho chị hai và em năm của chị đến Tưởng gia 'Xem gia môn', chị cùng đi không?"

Đặng Cửu Cửu không chút do dự nói: "Đương nhiên muốn đi cùng rồi, tôi đã xin nghỉ với chủ quản."

Bàng Tông Minh kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy đã 'xem gia môn' rồi sao?"

Buổi trưa, lúc Giang Phong giới thiệu tình huống gia đình của Đặng Cửu Cửu cho hắn, có nói về chuyện giới thiệu Đặng Cửu Lục và Đặng Linh Linh và anh em nhà họ Tưởng.

Chỉ là không nhắc đến chuyện 'Xem gia môn'.

Giang Phong cười nói: "Chuyện này mới được quyết định vào buổi chiều."

Đặng Cửu Cửu hỏi: "Giang đại sư, đến bước ‘xem gia môn' rồi, hôn sự cơ bản đã thành rồi đúng không?"

Giang Phong ừm một tiếng, nói: "Căn cứ theo quy tắc xem mắt bên phía chúng ta, đi đến bước 'xem gia môn' rồi thì chỉ cần không xuất hiện tình huống đặc biệt, hôn sự 80-90% là đã thành. Dù sao, 'xem gia môn' sẽ có không ít thân thích của hai nhà tới, tràng diện kia tương đương với đính hôn."

Đặng Cửu Cửu gật đầu, lập tức lướt qua vấn đề này, lại quay lại trò chuyện với Bàng Tông Minh về mấy chủ đề trước đó.

Bữa cơm này ăn đến gần tám giờ tối mới tan cuộc.

Bàng Tông Minh không phải lần đầu tiên xem mắt, vô cùng hiểu rõ mấy quy tắc xem mắt. Sau khi tính tiền, hắn liền móc ra hai cái hồng bao đã chuẩn bị từ trước, đưa cho Giang Phong và Đặng Cửu Cửu.

Đặng Cửu Cửu từ chối mấy lần, cuối cùng mới hơi ngượng ngùng mà nhận lấy hồng bao.

Còn về Giang Phong, việc nhận hồng bao đã sớm thành thói quen, khách sáo hai câu liền nhận hồng bao.

Sau khi lên xe, Giang Phong mỉm cười hỏi: "Thế nào, chị Cửu Cửu, có hài lòng về ông chủ Bàng này không?"

Đặng Cửu Cửu nói: "Giang đại sư, chị em chúng tôi đương nhiên sẽ không nghi ngờ ánh mắt của ngài. Đối tượng mà ngài giới thiệu chắc chắc là thích hợp nhất. Tôi đương nhiên hài lòng, cũng không biết người ta có hài lòng về tôi hay không?"

Giang Phong vừa khởi động xe, vừa cười híp mắt nói: "Chị Cửu Cửu, hắn có hài lòng về chị hay không, thật ra trong lòng chị đã có đáp án, không phải sao?"

Đặng Cửu Cửu nghe vậy thì cười ngượng ngùng, Giang đại sư nói không sai, trong lòng cô quả thật đã có đáp án.

Thật ra trong mấy chuyện nam nữ, ngoại trừ mấy hải vương và trà xanh ra, nam nữ bình thường ở chung sẽ rất dễ phát hiện ra đối phương có ý với mình không.

Nhất là xem mắt, biểu hiện lại càng thêm trực tiếp.

Qua khoảng hai giờ ở chung, Đặng Cửu Cửu có thể khẳng định rằng ông chủ Bàng kia thật sự cảm thấy hứng thú với mình, nếu không hắn đã sớm kiếm cớ rồi kết thúc buổi xem mắt này rồi.

Giang Phong bổ sung: "Hơn nữa, nếu như chị sợ cảm giác sai cũng có thể mở hồng bao mà hắn đưa cho chị ra xem xem. Nếu như bên trong chỉ có khoảng một trăm hai trăm tệ, đại biểu cho hắn không có hứng thú đối với chị. Nếu như giá trị hồng bao từ năm trăm tệ trở lên, cơ bản có thể xác định được ấn tượng đầu tiên của hắn đối với chị rất tốt, hi vọng có thể cùng chị phát triển thêm một bước."

Trong lòng Đặng Cửu Cửu cũng hiểu rõ. Cô lấy hồng bao mà Bàng Tông Minh đưa ra từ trong túi, trực tiếp mở ra xem xét, phát hiện bên trong có xấp tờ một trăm tệ.

Lấy ra khẽ đếm, tổng cộng là một ngàn tệ.

Giờ phút này, Đặng Cửu Cửu lộ ra một nụ cười vui vẻ. Người đàn ông mà cô nhìn trúng cũng nhìn trúng cô, đây đương nhiên là một chuyện đáng để cao hứng.

Giang Phong cười nói: "Chị Cửu Cửu, xem ra ấn tượng của ông chủ Bàng về chị cũng không tệ, sau này hai người cố gắng nói chị, tranh thủ đuổi kịp bước chân của chị hai và em năm của chị. Nếu như hai người thành đôi, chị có thể nghỉ việc ở siêu thị, hai vợ chồng cùng nhau kinh doanh siêu thị cuộc sống kia, có lẽ không đến mức đại phú đại quý, nhưng điều kiện cuộc sống chắc chắn sẽ tốt hơn so với rất nhiều người."

Đặng Cửu Cửu nghe vậy thì có chút động lòng, gật đầu nói: "Ừm, Giang đại sư, tôi biết nên làm thế nào rồi."

------

Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận