Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 767: Người Trẻ Tuổi Có Thể Không Có Vợ, Nhưng Người Lớn Tuổi Nhất Định Phải Có Người Bầu Bạn. (3)

Hai phút sau.

Giang Phong đậu xe trước nhà con trai thứ hai của Lăng lão thái thái.

Người con thứ hai của Lăng gia năm nay cũng đã hơn sáu mươi tuổi, lúc Giang Phong đến, cả nhà bọn họ cũng đang dùng cơm, trên bàn có cá có thịt, so với người mẹ già ở nhà cũ ăn dưa chua trộn lẫn cơm, dù sao cũng hơi trào phúng.

Đối với cái này, Giang Phong cũng không có tư cách nói cái gì.

Sau khi hai bên khách khí chào hỏi, Giang Phong liền đi thẳng vào vấn đề nói: "Bác Lăng, tôi lần này tới đây là muốn thương lượng với bác về chuyện của mẹ bác."

Lão nhị Lăng gia lông mày hơi nhíu lại: "Thương lượng chuyện của mẹ tôi?"

Giang Phong nói: "Nói đơn giản, mẹ của bác cảm thấy mình lớn tuổi rồi, tình trạng cơ thể càng ngày càng tệ, thừa dịp bây giờ còn có thể hoạt động, liền suy nghĩ tìm người bầu bạn an hưởng tuổi già, cho nên để cho tôi tới nói chuyện với anh em các bác."

Sắc mặt lão nhị Lăng gia thay đổi, lập tức phản đối nói: "Không được, bà ấy cũng đã hơn tám mươi tuổi rồi còn tìm bạn đời gì chứ, để người ta biết anh em chúng tôi sao gặp người khác được?"

Giang Phong trong lòng cười nhạo, các ngươi để cho mẹ già tám mươi tuổi ở nhà cũ một mình nấu cơm, ra ngoài gặp người cũng không biết xấu hổ, sau đó mẹ già muốn tìm người bầu bạn, các ngươi lại nói ra ngoài không có mặt mũi gặp người khác?

Giang Phong cũng không quen, trực tiếp lấy ra đòn sát thủ của Lăng lão thái thái, nói: "Bác Lăng, mẹ bác nói rồi, các bác nếu như không đồng ý cũng được, ai phản đối thì ngày mai bà ấy sẽ ở nhà người đó, để người đó tận tâm tận hiếu."

Vợ lão nhị Lăng gia vừa nghe, này còn phải nói, lập tức ho khan như người bị ốm.

Nhắc nhở rõ ràng như vậy, nếu như lão nhị Lăng gia còn không hiểu được, vậy thì năm đó hai người cũng không tới với nhau, lão nhị Lăng gia cổ họng trong nháy mắt liền giống như bị bóp, nửa ngày cũng không nói nên lời.

Giang Phong đúng lúc mở miệng nói: "Bác Lăng, làm phiền bác gọi điện thoại cho mấy người anh em của bác, chuyển đạt ý của mẹ bác, anh em các bác thuận tiện thương lượng rồi đưa ra ý kiến thống nhất.

Nếu như mẹ bác tìm bạn đời các bác không có ý kiến gì, thì chuyện sau này của bà ấy cũng không cần các bác phụ trách. Trái lại, nếu như anh em các bác có ý kiến, vậy Sinh Lão Bệnh Tử của bà ấy sau này, liền do các anh em các bác phụ trách."

"Được, cậu chờ chút, tôi thương lượng với anh em trong nhà một chút." Lão nhị Lăng gia nói xong, liền lấy điện thoại di động ra, đi nhanh vào trong phòng.

Vợ của hắn nói vài câu với Giang Phong, rồi cũng vội vã đi vào theo.

Thấy cảnh này, Giang Phong trong lòng cảm khái, cùng một loại gạo nuôi đủ loại người, mấy người con trai của Lăng lão thái thái cũng không phải đều là không bất hiếu, nhưng con trai hiếu thuận không dùng, con dâu hiếu thuận mới là then chốt.

Đại khái chừng nửa canh giờ, lão nhị Lăng gia một lần nữa đi ra, quá trình anh em bọn họ cụ thể thương lượng cái gì Giang Phong không biết, cũng không muốn biết, hắn chỉ biết là kết quả tốt, anh em Lăng gia nhất trí đồng ý cho mẹ tìm bạn đời.

Sau khi có được đáp án mình mong muốn, Giang Phong cũng không ở lại lâu, trực tiếp lái xe tới đến thị trấn thuê phòng, sau đó gọi điện thoại cho Lâm Tam Bảo.

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong liền trực tiếp nói: "Chú Lâm, đối tượng của ông nội chú tôi đã xem xét qua, tôi sẽ nói sơ qua cho chú biết về thông tin của bà ấy, chú chuyển đạt lại cho ông nội chú, nếu như cảm thấy được, vậy ngày mai có thể sắp xếp cho bọn họ gặp mặt."

Lâm Tam Bảo nghe vậy kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy sao?"

Cũng khó trách hắn ngạc nhiên, hắn buổi chiều mới mời mai mối, này mới có mấy tiếng, Giang đại sư liền giúp xem xét được đối tượng tốt, đây là tốc độ thần tiên gì vậy?

Giang Phong cười nói: "Người trẻ tuổi có rất nhiều thời gian, chậm một chút cũng không sao cả, nhưng một ông lão như Lâm lão gia tử mà nói, đương nhiên là phải sắp xếp sớm mới được."

Lâm Tam Bảo khen: "Vẫn là Giang đại sư cậu có trách nhiệm, vậy cậu nói một chút tư liệu của đối phương, tôi chuyển thông tin qua cho ông nội."

Giang Phong nói: "Đối phương họ Lăng, năm nay 85 tuổi, cũng là người đến từ huyện xx các chú, chỉ là không ở cùng một thị trấn mà thôi. Trải nghiệm cuộc sống của bà ấy rất khó khăn ... Bla bla ..."

Sau khi kể lại cuộc đời của Lăng lão thái thái, Giang Phong cuối cùng cũng nói: "Tính tình của bà Lăng hơi mạnh, những năm gần đây vẫn luôn sống ở nhà cũ một mình, tôi cũng đã giới thiệu tình cảnh của ông nội của chú với bà ấy, bà ấy tương đối hài lòng, nhưng biểu thị phải gặp mặt trước rồi mới nói chuyện cưới hỏi."

Lâm Tam Bảo nói: "Giang đại sư, vậy con cháu của bà ấy đối với hôn sự này của bà ấy nghĩ như thế nào?"

Giang Phong nói: "Cái này chú cũng không cần lo lắng, tôi đã làm tốt công tác tư tượng, trước khi tôi gọi cho chú, tôi đã nói chuyện bà lão muốn tìm bạn đời với bọn họ rồi, bọn hắn đều biểu thị đồng ý."



"Vậy thì không thành vấn đề, tôi lập tức đem tin tức tốt này nói cho ông nội tôi biết, để ông ấy vui vẻ một chút, muộn chút nữa tôi lại gọi điện cho cậu sau."

"Được, vậy trước tiên cứ như vậy, tôi cúp đây!"

"Ừm, tạm biệt!"

"Tạm biệt!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận