Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1217: Sự Cố Bất Ngờ. (2)

Giang Phong đương nhiên không biết chuyện khách sạn của Tô tổng bốc cháy, hắn lúc này đang ở trong phòng làm việc tiếp đón Lý Thủy Tú, một khách hàng từ tỉnh Quý Châu chạy tới nhờ mai mối.

Hai người nói chuyện vui vẻ một lúc trước khi đi vào chủ đề chính.

Lý Thủy Tú nói: "Giang đại sư, năm ngoái tôi nghe theo kiến nghị của ngài, về nhà đã thương lượng với Nakata về chuyện ly hôn, tất cả không ngoài dự đoán, hắn vừa bắt đầu không đáp ứng ly hôn, còn lấy con đến uy hiếp tôi, nhưng mà tôi cũng đã dùng biện pháp ngài dạy tôi, khiến sự uy hiếp của hắn thất bại.

Bất đắc dĩ, hắn cuối cùng cũng đồng ý ly hôn với tôi.

Cuối năm ngoái, tôi đưa con về quê đón tết cùng cha mẹ, sau khi tìm được trường mẫu giáo thích hợp cho, mọi chuyện đã ổn định thì tôi mới đến gặp ngài được.



Một mặt, là cảm ơn ngài năm ngoái đã giúp đỡ tôi. Mặt khác, là muốn mời ngài ra tay, thay tôi tìm một đối tượng thích hợp với tôi."

Giang Phong cười nói: "Chúc mừng chị Lý thoát ly khổ hải, thay cô tìm đối tượng đương nhiên không thành vấn đề, không biết cô đối với nửa kia có yêu cầu gì hay không?"

Lý Thủy Tú nói: "Tôi chỉ có một yêu cầu, đối phương có thể thành tâm tiếp nhận con gái của tôi, cái khác Giang đại sư ngài xem sắp xếp là được, tôi tin tưởng ánh mắt của ngài."

Giang Phong nói: "Cảm ơn chị Lý đã tín nhiệm, tôi sẽ cố gắng hết sức để tìm một đối tượng khiến chị hài lòng."

Chính sự bàn xong xuôi, sau đó hai người lại nói chuyện phiếm với nhau một lúc.

Thấy cũng đã gần đến giờ ăn cơm trưa, Lý Thủy Tú liền đề nghị: "Giang đại sư, làm trễ nãi ngài thời gian lâu như vậy, tôi muốn mời ngài ăn trưa."

"Chị Lý, đi tới địa bàn của tôi, sao có thể để chị mời tôi ăn cơm được chứ?"

Giang Phong cười, nói: "Đi thôi chị Lý, tôi mời chị ăn món đặc sản từ tỉnh Quảng Tây của chúng tôi."

Lý Thủy Tú cũng đi theo nói: "Giang đại sư, trên đời này làm gì có đạo lý để bà mối mời ăn cơm chứ? Ngài có thể sắp xếp địa điểm, nhưng hóa đơn nhất định phải để tôi thanh toán, tôi không thể phá hỏng quy củ được."

Giang Phong bật cười nói: "Được, vậy tôi sẽ ăn cô một bữa."

Bất quá cũng chỉ là một bữa cơm trưa, tình hình kinh tế của Lý Thủy Tú như thế nào, Giang Phong trong lòng vẫn là hiếm có, nên cũng không tranh giành mời khách với cô.

...

Trong khi Giang Phong với Lý Thủy Tú ăn trưa cùng nhau, Tô Dao đang ở trên đường lần nữa nhận được cuộc gọi của chuyên viên quản lý.

Điện thoại kết nối, Tô Dao liền hỏi: "Trần tổng, tình hình bây giờ của khách sạn như thế nào? Đám cháy đã được kiểm soát chưa? Mọi người có an toàn rút lui không?"

Tổng giám đốc Trần báo cáo: "Bà chủ, đám cháy đã được kiểm soát, tất cả khách hàng cùng với nhân viên cũng được sơ tán an toàn mà không có bất kỳ thương vong nào."

Tô Dao nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, không có nhân viên thương vong, đây chính là có cái may trong cái rủi, lúc này cô mới hỏi: "Trần tổng, nguyên nhân của vụ hỏa hoạn này là gì? khách sạn tổn thất như thế nào?"

Tổng giám đốc Trần nói: "Nguyên nhân vụ cháy vẫn đang được các ban ngành liên quan điều tra, ước tính ban đầu thiệt hại kinh tế trực tiếp do vụ cháy gây ra đối với khách sạn khoảng 3 triệu, thiệt hại kinh tế gián tiếp tạm thời chưa có thống kê, nhưng hẳn là so với trực tiếp tổn thất kinh tế còn cao hơn."

Nghe được con số này, dù cho Tô Dao là triệu phú, cũng mơ hồ có phần đau lòng.

"Trần tổng, kế tiếp ông phải xử lý tốt khắc phục hậu quả công tác, quan trọng nhất là phải trấn an tất cả những khách hàng đang ở trong khách sạn hôm nay và trả phí phòng cho khách hàng. Nếu khách hàng có bất kỳ vật dụng gì bị thiêu hủy, chúng ta nhất định phải theo giá bồi thường, nói chung nhất định phải giữ gìn tốt danh tiếng của khách sạn chúng ta."

Tổng giám đốc Trần nói: "Bà chủ ngài yên tâm, tôi đã đang xử lý rồi, chuyện lần này tôi cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, tôi sẽ cho bà chủ một câu trả lời thỏa đáng."

Tô Dao nói: "Trách nhiệm chờ cho đến khi nguyên nhân của vụ tai nạn điều tra ra rồi lại nói!"

Sau đó, hai người lại hàn huyên vài câu, liền cúp điện thoại.

Khổng Nam Sơn đang lái xe nói: "Bà xã, em đang mang thai đấy, không nên quá căng thẳng, nếu đã không có thương vong, vậy nhiều lắm chính là tổn thất ít tiền mà thôi."

Tô Dao gật đầu nói: "Em biết, trước đó lúc em nghe khách sạn bị cháy, sợ nhất chính là xuất hiện nhân viên thương vong, đặc biệt là thương vong nhiều người, như vậy thì em xong đời.

Cũng may không có xuất hiện tình huống xấu như vậy.

Nhưng mà, em vẫn luôn chú ý đến việc kiểm tra an toàn của khách sạn, thật không biết lần hỏa hoạn này đến tột cùng là làm sao đưa tới, nếu như chỉ ngoài ý muốn thì coi như em xui xẻo, nếu như là có người gây ra..."

Nói tới chỗ này, Tô Dao không tiếp tục nói nữa, nhưng nhìn sắc mặt của cô liền biết, nếu như đúng là có người làm ra, cô nhất định phải làm cho người đó phải trả giá đắt.

...

Giang Phong với Lý Thủy Tú ăn cơm trưa xong, sau đó đường ai nấy đi.



Trở về phòng làm việc công ty mai mối, Giang Phong liền bắt đầu thay Lý Thủy Tú tìm xứng đôi đối tượng, chỉ thấy tâm thần hắn hơi động, một luồng sóng vô hình giáng lâm, trong nháy mắt bao phủ hơn ba tỉ người dân, ở đằng kia hình ảnh hư không, từng ảnh chân dung của đàn ông điên cuồng lập loè, cuối cùng đã tập trung vào ảnh chân dung của một người đàn ông trong số đó:

[Họ tên] Triệu Nguyên Minh

[Tuổi tác] 31 tuổi

[Chiều cao] 1m78

[Cân nặng] 67kg

[Gia thế bối cảnh] cha là nhân viên công chức, mẹ là giáo viên, hiện nay đều đã nghỉ hưu.

[Tính cách và sở thích] Tính cách hắn hòa nhã, chín chắn và có trách nhiệm, rất nghiêm túc trong công việc, luôn đặt nhu cầu của bệnh nhân lên hàng đầu, sẵn sàng dành thời gian để trao đổi với lắng nghe họ. Hắn giỏi về xử lý áp lực, có thái độ bình tĩnh, ngoan cường trước công việc bệnh viện bận rộn.

Hắn rất thích âm nhạc và đọc sách, hắn thích chơi đàn ghi-ta, chơi nhạc đã trở thành một cách để hắn thư giãn và giảm bớt căng thẳng. Hắn cũng thích đọc các loại sách như, đặc biệt là về y học và tâm lý học.

[Kinh nghiệm tình cảm] Bạn gái trước ... Vợ trước ...

[Thông tin chi tiết] ...

[Giá trị phù hợp với hôn nhân hiện tại] 73(tình cảm vợ chồng 72+ môn đăng hộ đối 74+ quan hệ gia đình 73 )

[Giá trị phù hợp cực hạn hôn nhân] 94(tình cảm vợ chồng 94+ môn đăng hộ đối 94+ quan hệ gia đình 94 )

[Đào hoa ngoài hôn] đào hoa kiếp 1 ... Đào hoa kiếp 2 ...

[Dự đoán con cái] ...

Xem xong thông tin xứng đôi, Giang Phong cũng không có vội gọi điện thoại cho Lý Thủy Tú, mà là cầm lấy thông tin khách hàng ở trên bàn, lần lượt tìm đối tượng xứng đôi cho bọn họ, nhập thông tin đối tượng xứng đôi vào máy tính, sau đó in ra.

Hắn làm việc đến năm giờ chiều, Giang Phong mới đem thông tin đối tượng xứng đôi in ra giao cho nhân viên công ty, sau đó mới lái xe đến trung tâm ở cữ.

Con trai của hắn là năm hắn hai mươi tám mới sinh ra, hiện tại vừa mới qua tết có mấy ngày, còn quá sớm để vợ hắn "Sang tháng"!

Lúc Giang Phong đi tới trung tâm ở cữ, mẹ vợ hắn cười tủm tỉm nói: "Tiểu Phong tới đúng lúc, mẹ vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại hỏi con đến đâu rồi đây!"

Giang Phong cười nói: "Mẹ, thời gian ăn cơm bên này con vẫn luôn nhớ kỹ, sẽ không đến muộn đâu."

Từ khi bà xã tới nơi này ở cữ, Giang Phong liền dặn dò bảo mẫu trong nhà nấu hai món, lúc hắn mang món gà luộc ngâm rượu gừng qua cho vợ thuận tiện ở lại ăn cơm chung với vợ luôn.

Kết quả, tới nơi này ăn cơm người càng ngày càng nhiều, trung tâm ở cữ này gần như trở thành ngôi nhà thứ hai rồi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận